Từ Tận Thế Ta Bắt Đầu Vô Địch

Chương 480

Liễu Diệu Diệu gật đầu, cô ấy cũng chỉ muốn nhắc nhở Lâm Tinh Hải mà thôi, sẽ không phản đối bất kỳ quyết định nào của hắn.
-Được rồi, chắc còn phải đợi một lúc nữa, chúng ta không cần phải đứng đây đâu, lên xe đi!
Lâm Tinh Hải nói.
Sau đó cùng với Lâm Diệu Diệu đi lên xe bọc thép ở phía trước, dù sao xe phía sau cũng dùng để chở vật tư nên ngồi trong đó không thể thoải mái được.
Nhưng Lâm Tinh Hải không thể ngờ rằng sau khi ngồi lên xe bọc thép hắn vậy mà gặp được một người quen.
-Hội trưởng Kim, sao anh lại ở đây thế?
Lâm Tinh Hải tò mò hỏi.
Đúng vậy người ngồi bên trong chính là hội trưởng của công hội lính đánh thuê Kim Quang Lượng.
Theo lý mà nói, việc vận chuyển vật tư cùng với Công hội lính đánh thuê đánh tám gậy tre cũng không có liên quan mới đúng chứ.
-Tôi đi gặp thân thích, vừa đúng lúc thuận đường nên tôi đi nhờ xe luôn.
Kim Quang Lượng cười ha ha nói, khuôn mặt mập mạp dường như lúc nào cũng nở nụ cười.
-Gặp thân thích, ông còn có thân thích ở nơi khác sao?
Lâm Tinh Hải kinh ngạc nói.
-Ừ! Ở trong khu lánh nạn của Thành phố Thụy Phong.
Kim Quang Lượng nói.
-Vậy tại sao ông không mang thân thích của mình đến khu lánh nạn Tinh Thuẫn, với thân phận của ông có thể để cho họ có cuộc sống tốt hơn mà!
Lâm Tinh Hải càng tò mò hơn.
-Ha ha, bọn họ ở bên đó cũng rất tốt đều là thành viên cấp cao của khu lánh nạn, đương nhiên, nếu như sau khi khu lánh nạn Tinh Thuẫn của chúng ta thăng cấp thành căn cứ Tinh Thuẫn thì tôi sẽ để họ xem xét qua đây.
Kim Quang Lượng cũng không có gì phải giấu diếm, trực tiếp nói.
-Chậc chậc, ông không phải nói cho tôi ông đến từ gia đình giàu có quyền lực lớn chứ?
Lâm Tinh Hải nói.
-Nào có, trước kia cụ ông trong nhà có chút quan hệ cùng với nhân mạch do đó xuất phát điểm mới có hơn người khác một chút, nhưng tôi có thể ngồi vào vị trí bây giờ tuyệt đối là dựa vào bản lĩnh của mình.
Nhìn thấy vẻ mặt khó tin của Lâm Tinh Hải, Kim Quang Lượng ho nhẹ một tiếng, nói:
-Ít nhất 70% là dựa vào bản lĩnh của tôi.
-Hơn nữa, có sự bắc cầu giữa tôi và những người thân thích kia, khu lánh nạn Tinh Thuẫn cũng có thể cùng khu lánh nạn Thụy Phong bổ sung cho nhau. Nếu không, lúc đánh vào Thành phố Quảng Hàn, 100.000 con robot chiến đấu làm sao có thể dễ dàng mượn được chứ.
Lúc này Lâm Tinh Hải có phần kinh ngạc:
-Chúng ta mượn tạm 100.000 robot chiến đấu là thông qua mối quan hệ của ông sao?
-Khụ!
Kim Quang Lượng ho nhẹ một tiếng:
-Cũng không hẳn là vậy, nhưng Robot chiến đấu mà khu lánh nạn Thụy Phong điều động cho chúng ta mượn ước chừng 50.000 chiếc, có thể điều tạm nhiều như vậy là do thế lực của anh hai tôi ở trong đó.
-Nói như vậy ông còn có một người anh cả sao? Vậy ông ta làm gì ở đấy?
Lâm Tinh Hải có chút tò mò hỏi.
-Tham gia quân đội ở khu lánh nạn khác, chẳng qua bây giờ mới chỉ là một trung tá, cũng không biết bao giờ mới có thể thăng lên chức tướng quân nữa, dựa vào ông ấy có ích gì, còn không bằng tôi dựa vào bản thân mình.
Kim Quang Lượng bĩu môi.
Đương nhiên Kim Quang Lượng chẳng thèm để ý, những Lâm Tinh Hải cũng hiểu được, nếu như đặt trong mắt người thường thì đây chắc chắn là một gia đình quan chức nhiều đời.
Hai người tán gẫu với nhau vài câu, mười phút nhanh chóng trôi qua, quân bộ cũng phản ứng nhanh chóng, trong thời gian ngắn như vậy, đội ngũ mà Lâm Tinh Hải yêu cầu đã được điều động qua đây.
Đến Mecha Cực Tốc cũng được Binh đoàn lính đánh thuê Liệt Thiên phái người mang tới.
Rất nhanh cả đội ngũ lớn xuất phát, con rồng khổng lồ được tạo thành bởi hơn 30 xe bọc thép rời khỏi căn cứ phụ, dọc theo con đường phụ sau khi ra khỏi thành phố Quảng Hàn thì họ đổi hướng lái và chạy thẳng về hướng Đông.
Đoàn xe khổng lồ đang lái trên những con đường gồ ghề, ngay cả khi đường ở đây gồ ghề nhưng với tính năng của xe bọc thép thì tốc độ của xe bọc thép gần như luôn duy trì mỗi giờ đi được 120 kilomet.
Đương nhiên muốn nhanh hơn một chút không phải là không được, những nếu như vậy thì quá xóc nảy làm cho những người ngồi trong xe bị giày vò khó chịu nên tốc độ như vậy là vừa đẹp.
Hơn nữa duy trì lái tốc độ cao như vậy cho dù có một đám Zombie lẻ tẻ chạy qua cũng có thể trực tiếp đâm vào, căn bản đối với đoàn xe cũng không gây ra bất cứ sự uy hiếp nào.
Ngồi trong xe bọc thép không ngừng xóc nảy, Lâm Tinh Hải cảm thấy trước nay chưa từng buồn chán như vậy nhưng cũng không biết phải làm thế nào.
Thời gian chậm rãi trôi qua, cuối cùng hơn sáu tiếng đồng hồ cũng trôi qua.
Đoàn xe cũng đã chạy được hơn 700 kilomet rồi mà Lâm Tinh Hải nãy giờ đang ngồi cũng chợt đứng dậy, duỗi duỗi lưng, hoạt động thân thể một chút.
Bởi vì bọn họ cuối cùng cũng sắp đến khu vực nguy hiểm đầu tiên.
Đây cũng là nơi bọn họ chuẩn bị muốn quét dọn.
Vốn dĩ theo suy nghĩ của Lâm Tinh Hải, trừ khi có Zombie biến dị nếu không hắn cũng không có ý định xuống xe, việc quét sạch Zombie chỉ cần giao cho quan đội là được rồi.
Nhưng ngồi xe hơn sau tiếng đồng hồ, bây giờ hắn muốn xuống xe đi dạo.
Hú hú hú!
Khi đoàn xe đến gần những tiếng gầm rú dày đặc vang lên.
Cách đường cao tốc không xa, có một dãy nhà lầu liên tục kéo dài, từng nhóm từng nhóm Zombie trong đó lao ra.
Đột ngột!
Thế nhưng không đợi đến gần bọn chúng, một tiếng súng dồn dập vang lên, nhanh chóng giết chết từng con Zombie một.
Đồng thời, đoàn xe cũng chầm chậm dừng lại, một binh sĩ nhảy xuống xe bọc thép bắt đấu xây dựng hàng phòng ngự tạm thời tại đây.
Bọn họ muốn đánh cho đến khi không có Zombie xuất hiện mới thôi.
Mà lần này Lâm Tinh Hải cũng mang theo 3000 binh sĩ đi ra, nhiều người như vậy tập trung lại một chỗ phát ra khí thế kinh người, đối với những con Zombie gần đó mà nói tuyệt đối có lực hấp dẫn trí mạng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận