Từ Tận Thế Ta Bắt Đầu Vô Địch

Chương 166

Điều làm hắn ngạc nhiên là Liễu Diệu Diệu mua cho hắn thế nhưng không phải cơm dinh dưỡng cao cấp không mùi vị mà cô cố ý chạy tới một cửa tiệm lẩu, mua cho hắn một phần lẩu cay, đồ ăn như vậy tuyệt đối không rẻ.
-Rất có tâm đó!
Lâm Tinh Hải nói thầm một câu rồi ăn uống no say.
Hắn bên này ăn thoải mái, nhưng những người giữa sân huấn luyện cao cấp thì không dễ chịu như vậy.
Tuy nói người có gen tối ưu hóa ăn ít đi hai bữa cũng không sao nhưng điều này không có nghĩa rằng bọn họ sẽ không đói, nếu Lâm Tinh Hải ăn cơm dinh dưỡng bình thường thì bọn họ còn nhịn được.
Nhưng hương vị của lẩu cay, hương vị hỗn hợp các loại thịt và đồ ăn cùng nhau bay ra, cho dù người không đói bụng cũng sẽ muốn ăn càng đừng nói những người huấn luyện cường độ cao trong 5 tiếng.
-Tinh, lẩu cay này của cậu bao nhiêu tiền một phần vậy?
Từ Hải Thủy nuốt nước miếng hỏi, ngày thường anh ta ăn một phần cơm dinh dưỡng để đối phó, nhưng hôm nay không biết vì sao lại rất muốn ăn những thứ khác.
-Không biết, người khác mang tới.
Lâm Tinh Hải thuận miệng nói, gắp lên một miếng củ sen cho vào trong miệng, trong hương cay của củ sen có hương thơm có cả vị thanh, quả thực là tuyệt nhất.
-Liễu Diệu Diệu mang tới?
La Kiệt cũng bị mùi hương hấp dẫn lại đây hỏi.
-Ừ!
Lâm Tinh Hải gật đầu.
-Liễu Diệu Diệu là ai vậy?
Từ Hải Thủy hơi tò mò, bởi vì Liễu Diệu Diệu còn chưa tới binh đoàn nên đa số người không biết cô.
-Là bạn gái nhỏ của ai đó!
La Kiệt bĩu môi, hơi hâm mộ.
-Shit, ăn cơm chó như vậy, không được, chết đói mất, tôi muốn đi ra ngoài kiếm đồ ăn.
Từ Hải Thủy hùng hùng hổ hổ đi ra ngoài.
Có người thứ nhất sẽ có người thứ hai. Rất nhanh những người còn lại cũng lục tục từng nhóm từng nhóm đi ra ngoài mua đồ ăn hoặc là gọi máy bay không người đưa cơm dinh dưỡng cao cấp lại đây.
-Bây giờ mới bình thường này!
Lâm Tinh Hải nói thầm một câu.
Từng nhóm ăn xong lại tiếp tục huấn luyện, Lâm Tinh Hải cũng tiếp tục hướng dẫn.
Đến tận lúc 1 giờ sáng hắn mới dời công hội binh đoàn về ký túc xá khu hạ tầng để ngủ.
Còn những lính đánh thuê khác thì tiếp tục thay phiên huấn luyện, còn việc hướng dẫn thì trong mấy giờ này điều gì nên nói Lâm Tinh Hải cũng nói hết rồi.
Mọi người đều biết vấn đề của mình, điều bây giờ yêu cầu là chờ bọn họ khắc phục và thay đổi, cho nên đối với Lâm Tinh Hải, một buổi tối không ở cũng không có gì đáng ngại.
Về tới ký túc xá, lúc này nơi này đã trống rỗng, nhưng mà sau khi đám người Liễu Diệu Diệu rời đi đã tổng vệ sinh một lần rồi nên ký túc xá tuy rằng đơn sơ nhưng cũng vô cùng sạch sẽ ngăn nắp.
-Nhưng vẫn không quen được!
Lâm Tinh Hải nằm trên giường nhịn không được nói thầm.
Hắn quyết định ngày mai sẽ dọn đến ở khu trung tầng, đương nhiên hắn cũng suy xét qua, không phải ở ký túc xá của công hội binh đoàn mà tự thuê một phòng ở lớn, nói như vậy sau này mời Liễu Diệu Diệu vào ở cũng thoải mái.
Nghĩ những việc này, Lâm Tinh Hải nhanh chóng tiến vào giấc ngủ.
Ngày hôm sau 7 giờ sáng, lúc đồng hồ báo thức vang lên vừa lúc có người gõ cửa.
Lâm Tinh Hải rời giường, mở cửa ký túc xá ra, nhìn thấy Liễu Diệu Diệu cùng Vương Dao, sáng sớm xách hộp cơm sáng đứng ở bên ngoài.
-Tôi đem bữa sáng tới.
Liễu Diệu Diệu nói xong thì bỏ hộp cơm xuống, vẫn không dám nhìn thẳng Lâm Tinh Hải, vội vã rời đi.
-Hôm qua anh làm gì Diệu Diệu vậy? Sao sau khi trở về cô ấy lại trở nên kì quái như vậy?
Vương Dao nhịn không được hỏi.
-Ờm… Không có gì.
Lời nói Lâm Tinh Hải mơ hồ, chuyện như vậy nói ra sẽ chỉ làm Liễu Diệu Diệu càng xấu hổ.
-Vậy được rồi!
Vương Dao thấy Lâm Tinh Hải không muốn nhiều lời, trong ánh mắt có một chút mất mát sau đó cũng rời đi.
-Như này không được rồi! Đã hai ngày vẫn còn ngại ngùng như vậy, sau này còn giao lưu thế nào được?
Nhìn bóng dáng yểu điệu của hai người, Lâm Tinh Hải vuốt cằm nói.
Liên quan đến việc của Liễu Diệu Diệu, Lâm Tinh Hải chỉ ngẫm nghĩ một chút, lát sau liền không nghĩ nhiều nữa, ở loại tình huống này cần từ từ xem xét.
Sau khi ăn điểm tâm xong, hắn liền vội vàng đi về Công hội lính đánh thuê.
Sau đó đến sân huấn luyện bắn súng quan sát một chút, tất cả mọi người đang hết sức tập trung luyện tập, mà hiệu suất của bọn họ tăng lên rất rõ ràng.
Giống như Từ Hải lúc này, ban đầu chỉ có thể bắn trúng cái bia di động ở cự li 25 mét, bây giờ đã có thể bắn trúng ở khoảng cách 30 mét.
Tiến bộ được như này, là đã rất giỏi, trong tình trạng bình thường, muốn tiến bộ được như này, ít nhất cũng phải mất một tháng.
Hiện tại dưới sự chỉ dẫn của Lâm Tinh Hải, lại có thể áp dụng trong một buổi tối.
Mà những người khác tiến bộ cũng không phải là chậm, cho dù là La Kiệt cũng như vậy, trải qua một buổi tối cảm nhận và luyện tập đã có thể nắm chắc được khả năng bắn trúng Zombies cao cấp trong cự li 30 mét.
Trước kia, muốn làm được như vậy, hắn cũng phải cần đến sự hỗ trợ của người khác.
Lâm Tinh Hải nhìn khắp một lượt, cảm giác cũng rất hài lòng, hắn hỏi thăm La Kiệt, biết được đêm qua mọi người thay phiên nhau chỉ ngủ 4 tiếng thôi, đến mức các thiết bị và súng ống trong sân huấn luyện căn bản chưa có một phút nào ngừng lại.
Dù sao cái sân huấn luyện cao cấp này sử dụng một giờ liền mất 100 điểm tích luỹ, cái giá này tương đương với tiền lương cả một tuần lễ của bọn họ, những người này đương nhiên sẽ không xa xỉ lãng phí như vậy.
Sau khi dạo qua một vòng, Lâm Tinh Hải bắt đầu căn cứ vào tiến độ của mỗi người mà tiến hành hướng dẫn, điều chỉnh lại kế hoạch luyện tập của bọn hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận