Từ Tận Thế Ta Bắt Đầu Vô Địch

Chương 562

Có những đội ngũ canh gác này, Lâm Tinh Hải muốn tới không tiếng động liền không phải là một chuyện dễ dàng.
Đương nhiên bọn họ cũng biết Lâm Tinh Hải có thể giấu ở góc nào đó có tầm nhìn hạn chế, cho nên những người này liền quan sát bốn phía nhiều hơn xem có tồn tại tình huống lạ nào không.
Nếu phát hiện thì báo cáo trước rồi phái tiểu đội chiến đấu ra xác nhận.
Lúc này như mọi người suy đoán, Lâm Tinh Hải đang trốn ở trên đỉnh một đống nhà lầu phía ngoài bọn họ một cây số, lặng lẽ quan sát tất cả.
Hắn hiện tại cơ bản đã xác nhận những người đó giống như suy đoán của hắn, chính xác là nhắm vào đám người Liễu Diệu Diệu.
Hắn nhìn qua những thành viên canh gác cách đó không xa, đang bay ở trên không trung, cũng không có trực tiếp đi tập kích quấy rối mà lấy máy truyền tin ra, nói sự việc ở nơi này cho Tiểu Bàn Tử.
-Mấy người hiện tại tìm cách rút lui đi, nhưng mấy người ngoại trừ phải đề phòng Zombie ra còn phải cẩn thận đừng để những đội ngũ khác phát hiện hành tung.
Lâm Tinh Hải dặn dò.
Hơn hai ngày qua, sau khi được các đội ngũ quét qua, cho dù là mật độ của Zombie ở gần cạnh trung tâm thành phố cũng có giảm xuống, cho nên đám người Tiểu Bàn Tử cho dù hành động một mình thì chỉ cần cẩn thận sẽ không có vấn đề gì lớn.
-Được, đại lão, ngoại trừ mấy người chúng tôi ngoại chạy trốn ra còn có kế hoạch đối phó không?
Tiểu Bàn Tử trả lời một câu rồi vội vã dò hỏi.
Cậu ta không cảm thấy Lâm Tinh Hải là loại người đã ăn mệt lại còn có thể nhịn.
-Bọn họ không phải là ỷ vào người nhiều sao! Tôi đi tìm chút “giúp đỡ” lại đây, phải khiến bọn họ rõ ràng đối nghịch với tôi sẽ yêu cầu phải trả cái giá đắt.
Lâm Tinh Hải khẽ cười một tiếng.
Nghe Lâm Tinh Hải nói như thế, Tiểu Bàn Tử hơi ngốc ra:
-Lão đại, chúng ta tìm giúp đỡ ở chỗ nào được?
-”Giúp đỡ” có rất nhiều mà! Cậu ngẫm lại chỗ thành phố Đông An này, thứ gì nhiều nhất thì sẽ biết.
Lâm Tinh Hải cười nói.
Tiểu Bàn Tử lúc đầu không hiểu nhưng rất nhanh liền nghĩ tới điều gì, có hơi sợ hãi cũng hơi kích động nói:
-Lão đại, ý của anh là Zombie?
-Còn không phải là quá ngốc, được rồi, nói vậy thôi. Dù sao mấy người chú ý chút, nhiều nhất nửa giờ có thể khiến họ ăn không hết gói đem đi, các người đừng xảy ra chuyện trong thời gian này.
Lâm Tinh Hải dặn dò một câu.
-Lão đại, anh yên tâm đi! Bản lĩnh khác tôi không có chứ trốn tránh thì vẫn có chút bản lĩnh.
Tiểu Bàn Tử vỗ vỗ bộ ngực nói.
Còn Lâm Tinh Hải chỉ dặn dò một câu rồi không để ý nhiều, hắn tin tưởng những người này không đến mức chỉ việc này cũng làm không tốt.
Hắn lại nhìn thoáng qua đội ngũ ở nơi xa càng ngày càng gần nơi này, khẽ thở dài một hơi.
Thật ra trong nửa giờ trước, hắn liên tiếp chặn lại được năm đội ngũ mang theo cầu năng lượng, số lượng cầu năng lượng trên tay bây giờ đã được 48 quả, xem như là hoàn thành mục tiêu.
Hắn định không tiếp tục ra tay nữa, thanh thản ổn định đợi kiểm tra kết thúc thì xong rồi.
Nhưng nếu những người này muốn liên hợp lại để đối phó với hắn thì phải chuẩn bị khả năng mình bị phản kích.
Lâm Tinh Hải rất nhanh biến mất khỏi mái nhà.
Lúc này, hành động của đám người Yến Phi Kiệt tuyệt đối có thể được vạn người chú ý, không chỉ đơn giản là tất cả thí sinh chú ý mà thậm chí cả bên quân đội cũng chú ý tới việc tụ tập này.

-Ngài Tả, anh nói xem tiếp theo Lâm Tinh Hải sẽ tính toán ứng phó như thế nào với cục diện này?
Trong sở chỉ huy, Lã Vĩ nhìn một màn trước mặt, cười ha hả hỏi.
-Còn có thể có tính toán gì, chắc chắn là trả thù! Nhưng không biết cậu ta tính toán dùng biện pháp gì để trả thù.
Tả Văn Diệu vuốt cằm nói.
-Haiz, người trẻ tuổi chính là dễ dàng bị tác động, với năng lực né tránh Zombie này, cậu ta chỉ cần giúp đỡ ba người đồng đội đi rời đi, đội ngũ này của Yến Phi Kiệt chắc chắn sẽ trở về trong bất lực. Hiện tại lựa chọn trả thù, làm không tốt còn phải bị cuốn vào.
Lã Vĩ thổn thức.
-Tôi cảm thấy chưa chắc, cậu ta cũng không phải là loại hành động thô lỗ, chắc chắn có tính toán. Cho dù chiếm không được chỗ tốt, toàn thân mà lui hẳn là không có vấn đề gì lớn.
Tả Văn Diệu nói, anh vẫn luôn khá coi trọng Lâm Tinh Hải.
Lã Vĩ bĩu môi, có vẻ không có là đúng.
Lúc này, trên màn hình lớn trong trung ương sở chỉ huy phân ra rất nhiều cửa sổ giám thị, đương nhiên đa số là loại nhỏ.
Nhưng cho dù là bên đội ngũ khổng lồ của Yến Phi Kiệt hay là thân hình của Lâm Tinh Hải thì lúc này đều chiếm một phần ba chỗ của màn hình lớn.
Thực hiển nhiên sự chú ý toàn bộ những người khác đều còn kém hai bên này.
Cửa sổ giám thị của Lâm Tinh Hải hiện ra hắn ta đang không ngừng chạy nhanh, nhưng đột nhiên liền dừng lại.
Hắn dừng ở trước mặt một đám Zombie.
-Cậu ta muốn làm gì? Lúc này còn định giết Zombie sao?
Có một người nhân viên khó hiểu hỏi.
-Hẳn là không phải đi! Trên tay cậu ta đã có khoảng 48 quả cầu năng lượng, nhiều điểm tích lũy như vậy ai còn nhàn rỗi mà đi đối phó với Zombie!
Một người nhân viên quan sát khác tức khắc phát biểu ý kiến của mình.
Lúc mọi người ở đây bắt đầu thảo luận thì đàn Zombie kia đã bắt đầu công kích Lâm Tinh Hải.
Lúc này Lâm Tinh Hải cũng cất súng trường, rút súng sau lưng ra, trong nháy mắt đã bắn súng, trên người Zombie xông đầu tiên lập tức xuất hiện mười mấy lỗ máu.
-Đúng là định đi giết Zombie?
Đa số người đều theo bản năng hiện ra ý tưởng như vậy.
Nhưng cũng có ngoại lệ, như là Tả Văn Diệu, lại như là Lã Vĩ.
Bọn họ đều nháy mắt phát hiện Lâm Tinh Hải không bình thường, nếu thật là đi giết Zombie thì cần gì thọc nhiều lỗ trên người đối phương như vậy, một phát súng có thể mất mạng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận