Từ Tận Thế Ta Bắt Đầu Vô Địch

Chương 524

Nhưng mà dưới sự chú ý của mọi người, dường như Lâm Tinh Hải không chút lo lắng mà lắc đầu:
-Không, đạn của chúng ta không còn nhiều nữa rồi.
Đồng thời hắn cũng quay đầu nhìn về phía Tôn Thiên Bác và nói:
-Kỹ thuật bắn súng của tôi tốt hơn các người, có thể đạt đến mức bách phát bách trúng, đợi lúc nữa, các người không cần bắn súng, để hết số đạn còn lại ở chỗ này cho tôi đi.
Lâm Tinh Hải không định dùng hết đạn của bản thân hắn ở chỗ này, đương nhiên, của người khác thì là chuyện khác rồi.
-Ơ…
Tôn Thiên Bác không ngờ rằng, thế mà Lâm Tinh Hải lại đưa ra mệnh lệnh như vậy.
Sau khi gạt bỏ đi nghi ngờ, hắn ta nói tiếp:
-Nếu như chỉ có mình anh bắn súng, liệu hiệu quả bắn zombie có phải là quá chậm không? Thực ra ở chỗ chúng ta cũng có một số người có kỹ thuật bắn súng cũng không kém, tỷ lệ bắn trúng ở khoảng cách gần cũng khá cao đó.
-Để mấy người bắn súng là đang lãng phí đạn.
Lâm Tinh Hải nói một câu khiến cho mọi người không biết phải làm sao. Nhưng sau đó hắn lại bổ sung thêm một câu.
-Yên tâm đi, tôi dùng cách thức bắn quét thì cũng có thể bách phát bách trúng, hiệu suất bắn zombie sẽ không chậm.
Lúc này, mọi người mới thực sự có chút giật mình, bắn quét và bắn phát một là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau.
Nếu như cách thức bắn quét mà có thể bách phát bách trúng vậy thì kỹ thuật bắn súng của đối phương mạnh đến có chút đáng sợ.
Mà lúc này Tôn Thiên Bác cũng không nói gì thêm nữa, nếu như cứ tiếp tục vậy thì tương đương với đang bắt bẻ thể diện của Lâm Tinh Hải.
-Được, vậy thì tất cả đều nghe anh sắp xếp.
Cuối cùng Tôn Thiên Bác cũng mở miệng.
Nhìn thấy gương mặt có chút không tình nguyện của đối phương, khóe miệng Tiểu mập mạp bất giác câu lên một độ cong trào phúng.
Anh ta rất muốn biết, đợi sau khi những người này thấy được kỹ thuật bắn súng của Lâm Tinh Hải sẽ có biểu tình gì.
Dẫu sao khi Lâm Tinh Hải nói bách phát bách trúng, hắn không có nói mục tiêu là những con zombie cao cấp.
Sau khi mọi người đã đạt được sự thống nhất thì quyền chỉ huy đương nhiên cũng rơi vào tay của Lâm Tinh Hải.
Trước tiên hắn để cho Kim Đồng dẫn theo hai người đến khóa cửa ở hai lối đi của phòng chữa cháy, hơn nữa còn lấy vật nặng lấp kín lại ở phía sau.
Điều này là vô cùng quan trọng, vì nếu như hai cánh cửa còn lại vẫn chưa được đóng kín hoàn toàn, bị Zombie tràn vào thì kế hoạch phía sau cũng sẽ phải hủy bỏ.
Trừ việc này ra, hắn cũng để cho tất cả thành viên của đội ngũ Tôn Thiên Bác mang đạn ở trên người đến giao cho hắn.
Lâm Tinh Hải kiểm tra lại một chút, số lượng đạn trung bình trong tay những người này chỉ còn chưa tới 20 viên, cho nên 23 người cộng lại cũng chỉ có khoảng 400 viên đạn.
Đương nhiên là cái này cũng không đủ để đối phó với tất cả Zombie cao cấp, theo như Lâm Tinh Hải đã điều tra thì trong khoảng hơn 3000 con Zombie, số lượng Zombie cao cấp lên đến 800 con.
Đặc biệt là đám Zombie đuổi giết đội ngũ của Tạ Thiện Dũng kia thì tỷ lệ của Zombie cao cấp lại nhiều đến một cách khác thường.
Nguyên nhân vì sao lại như vậy thì đó hoàn toàn là bởi vì đám người của Tạ Thiện Dũng trong quá trình đang chạy trốn, đã dùng hết đạn để giết Zombie trung cấp và Zombie phổ thông.
Bây giờ, với 400 viên đạn này thì chỉ có thể giết chết được một nửa Zombie cao cấp, còn dư lại một nửa kia vẫn phải cần đến Lâm Tinh Hải tự mình ra tay hành động, nhưng mà cái này cũng đã có ở trong phạm vi dự tính của hắn.
Sau khi đã kiểm tra xong số lượng viên đạn còn lại, Lâm Tinh Hải điều hai thành viên ở trong đội ngũ của Tôn Thiên Bác tới chỗ mình.
-Hai người hãy ở lại bên cạnh tôi, nhiệm vụ chính là lắp đạn, không có vấn đề gì chứ?
Lâm Tinh Hải mở miệng nói.
-Không có vấn đề gì ạ.
Hai người vội vàng trả lời.
Tôn Thiên Bác đang đứng ở một bên quan sát, lúc này vẫn là không nhịn được nói:
-Cái đó... Lâm huynh, chỉ là trợ giúp lắp đạn thôi mà, chắc cũng không cần nhiều đến mức phải có hai người như vậy chứ?
-Tôi sử dụng mô hình bắn quét, 1 giây sẽ bắn ra 10 phát đạn, chỉ cần 5 giây là đã hết một băng đạn, nếu như anh có thể tìm được một thành viên theo kịp tốc độ bắn của tôi thì để cho một người lắp đạn cũng được.
Lâm Tinh Hải thản nhiên nói.
Tôn Thiên Bác lập tức không nói nên lời, mà vốn dĩ vẻ mặt của hai thành viên nhận được nhiệm vụ vốn là khá thoải mái nhẹ nhàng, nhưng trong nháy mắt cũng đã cứng đờ lại.
Không có hộp nạp đạn tự động, bọn họ cần lần lượt ấn đạn vào trong băng đạn, với tốc độ bắn đó của Lâm Tinh Hải thì đừng nói là hai người, tới 20 người cũng còn chưa chắc đủ đâu!
Dường như Lâm Tinh Hải có thể nhìn ra được suy nghĩ ở trong đầu của hai người, hắn mở miệng an ủi một câu:
-Yên tâm, tôi sẽ không bắn quét mà không ngừng nghỉ một giây phút nào đâu, chỉ cần động tác của các cậu nhanh nhẹn hơn là có thể đuổi kịp nhịp bắn của tôi.
Lúc này một lần nữa dưới sự sắp xếp của Lâm Tinh Hải, hai người Tôn Thiên Bác và Tạ Thiện Dũng cũng đã để cho thành viên của mình điều chỉnh xong trận hình.
Bởi vì ba đội ngũ này đều chưa từng hợp tác với nhau lần nào, cho nên có một vài chuyện nhất định phải nói cho rõ ràng một chút.
Đội ngũ của Tôn Thiên Bác ở cánh, còn đội ngũ của Tạ Thiện Dũng thì ở bên cánh phải, Lâm Tinh Hải cùng với Tiểu Bàn Tử và Diệu Diệu đứng ở chính giữa.
Đương nhiên, vị trí của Liễu Diệu Diệu gần như là ở cuối cùng, hầu như tất cả mọi người vô tình hay cố ý thì đều có ý muốn bảo vệ đối phương.
Chuyện bảo vệ tốt cho bác sĩ ở trên chiến trường, là chuyện mà mỗi một người có chút ít kiến thức về chiến đấu đều phải biết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận