Từ Tận Thế Ta Bắt Đầu Vô Địch

Chương 310

Sau khi mọi người tan làm, đi vào tiệm lẩu đã được đặt trước ở trung tầng mới cùng nói chuyện về tình huống lúc đại chiến với tập đoàn tài chính Morgan ngày hôm qua.
-Này ít nhiều bởi vì anh trước tiên đã chào hỏi với chủ quản bộ môn của chúng tôi, chúng tôi mới có thể vào danh sách rút lui thứ nhất, nếu không lúc sau đi càng nguy hiểm.
Thẩm Y Mỹ nói đầu tiên, vẻ mặt cô sợ hãi.
Hôm nay lúc đi làm, các cô mới biết được trong đám nhân viên công tác rút lui cuối cùng có ba người hy sinh.
-Chuyện nhỏ không tốn sức gì, mấy người đều là bạn của Diệu Diệu, đây là việc tôi nên làm.
Lâm Tinh Hải cười cười, loại chuyện này đối hắn mà nói chỉ là một câu.
-Vẫn là lính đánh thuê mấy người tốt, địa vị thân phận cao.
Lúc này Tần Tử Tuyết cũng hâm mộ nói.
Nói tới đây, cô nhịn không được nhìn nhìn Liễu Diệu Diệu:
-Đại mỹ nữ lính đánh thuê của chúng ta, hôm nay làm sao mà cô lại mời chúng tôi tới ăn bữa tiệc lớn này?
-Bởi vì hôm nay là nhiệm vụ đầu tiên của tôi , nhận được tiền thưởng.
Nói tới việc này, trên mặt Liễu Diệu Diệu lại tươi cười vui vẻ.
-Được bao nhiêu tiền thưởng?
Tần Tử Tuyết truy vấn.
-1530 điểm tích lũy.
Liễu Diệu Diệu báo con số ra, trong sân nháy mắt liền yên tĩnh, mấy cô gái sững sờ tại chỗ.
-Trời ạ! Nhiều như vậy.
Sau khi phản ứng lại, Tần Tử Tuyết nhịn không được ngạc nhiên nói:
-Cô nói như vậy, tôi cũng muốn làm lính đánh thuê.
-Đúng vậy! Tôi nghe nói rất nhiều lính đánh thuê cũng chỉ có cấp D mà thôi.
Thẩm Y Mỹ ở một bên nghe xong cũng hơi động tâm.
Cô với Tần Tử Tuyết đều là gen cấp D, chỉ cần trở thành gen ưu hóa giả là hoàn toàn đạt tới tiêu chuẩn bồi dưỡng của lính đánh thuê.
Trong sân cũng chỉ có Vương Dao với Dương Di chưa bày tỏ thái độ.
Dương Di là bởi vì cấp gen quá thấp, cấp E, chỉ cần điều này liền chặt đứt ý muốn trở thành lính đánh thuê của cô.
Còn Vương Dao, ngoại trừ Liễu Diệu Diệu ra, có thiên phú tốt nhất trong mấy người, nhưng cô chỉ có ánh mắt là lập lòe cũng không có mở miệng.
Hai người Tần Tử Tuyết với Thẩm Y Mỹ thấy đối phương không mở miệng đều cho rằng Vương Dao đang lo lắng vấn đề an toàn nên tạm thời chưa suy xét.
Cho nên đề tài thực nhanh chuyển sang sự việc khác, mà lúc này đồ ăn bên trong nồi lẩu cuối cùng cũng chín, mọi người bắt đầu ăn.
Lúc bữa tối ăn được một nửa, Vương Dao vẫn luôn đều trầm mặc không lên tiếng lại đột nhiên buông đũa xuống, ánh mắt sáng quắc nhìn Lâm Tinh Hải.
-Nếu tôi trở thành người có gen tối ưu hóa thì có thể vào binh đoàn Liệt Thiên đúng không?
Lời nói của Vương Dao vừa ra, ánh mắt của mọi người đều không tự chủ được mà dừng lại trên người cô.
Giật mình!
Trên mặt mọi người đều giật mình, bởi vì biểu cảm với ngôn ngữ của Vương Dao không có nửa phần nói giỡn.
Hơn nữa lúc trước đối phương vẫn luôn trầm mặc không nói, bộ dạng như có tâm sự nặng nề, hiển nhiên là đối phương đã suy xét lâu ngày mới làm ra quyết định này.
-Cô thật sự tính toán muốn làm lính đánh thuê? Đây là một việc cực kỳ nguy hiểm, thậm chí tôi có thể nói rõ cho cô, mỗi ngày đều có lính đánh thuê ra ngoài làm nhiệm vụ rồi hy sinh.
Lâm Tinh Hải nghiêm túc nói.
-Ừm! Tôi đã suy xét rõ ràng. Huống chi trong khu lánh nạn cũng chưa chắc đã an toàn, như là việc ngày hôm qua. Hơn nữa cấp gen của tôi là C, tin tưởng cũng không thể kém hơn so với các tiểu đội trưởng của các binh đoàn lớn đi!
Vương Dao nói dứt khoát.
Đương nhiên còn có một lý do cô không muốn nói ra, đó là cô cũng không muốn bị hai người Lâm Tinh Hải với Liễu Diệu Diệu bỏ quá xa.
Trong khoảng thời gian này đối với gen ưu hóa giả, cô đã sớm tìm hiểu rõ ràng, rõ cấp gen của mình trong khu lánh nạn cũng được coi là ưu tú.
Chỉ cần tài nguyên sung túc, lại nỗ lực một chút thậm chí có khả năng tiến vào huyết khí cảnh.
Sau khi đột phá đến huyết khí cảnh, tu luyện là huyết khí chi lựuc, như vậy cấp gen sẽ không hề là chướng ngại.
Tới lúc đó, cô liền có vốn để chân chính theo đuổi.
Nhưng mà, công tác ở phòng chính vụ đối với người thường mà nói có lẽ không tồi, nhưng tu luyện càng đến hậu kỳ tiêu hao tài nguyên càng nhiều, chỉ dựa vào công tác này thực hiển nhiên là không đủ.
Cho nên sau khi suy xét nhiều mặt, cô mới quyết định muốn trở thành lính đánh thuê.
-Được! Chờ cô trở thành gen ưu hóa giả liền tới chỗ binh đoàn Liệt Thiên chúng tôi đi!
Sau khi hơi trầm mặc Lâm Tinh Hải cũng không ngăn cản.
Bởi vì hắn càng biết nhiều việc, đặc biệt là về thông đạo vực sâu.
Về sau hoàn cảnh mạt thế sẽ càng ngày càng nguy hiểm, thậm chí khu lánh nạn đều không nhất định sẽ an toàn, cuối cùng vẫn là muốn dựa vào bản thân.
-Tôi đây cũng đi binh đoàn Liệt Thiên.
-Còn có tôi, tôi cũng muốn đi.
Hai người Tần Tử Tuyết với Thẩm Y Mỹ lúc này nhìn thấy Lâm Tinh Hải đồng ý yêu cầu của Vương Dao cũng vội vàng mở miệng,
Ngay cả Dương Di cũng đều hơi mong đợi, nhưng mà nghĩ đến cấp gen của mình, đôi mắt cô có hơi ảm đạm, cuối cùng vẫn là không có mặt mũi mở miệng.
Nhưng mà đối với yêu cầu của hai cô, Lâm Tinh Hải lại tức giận xem thường:
-Làm lính đánh thuê cũng không phải là đùa giỡn, với loại tâm tính này của mấy người, tôi cũng không dám đáp ứng.
-Nếu không có quyết tâm hẳn sẽ phải chết, gặp được nguy hiểm chỉ biết hoảng sợ sơ suất thì sẽ bị chết càng nhanh.
Nguyên bản, hai người Tần Tử Tuyết nghe thấy Lâm Tinh Hải nói phía trước còn tưởng rằng đối phương trả lời qua loa lấy lệ mấy cô, nhưng nghe thấy câu nói cuối cùng liền tức khắc im lặng.
Quyết tâm hắn phải chết, các cô có sao?
Đương nhiên là không có, các cô chỉ hâm mộ tiền lương kếch xù của lính đánh thuê mà thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận