Từ Tận Thế Ta Bắt Đầu Vô Địch

Chương 598

Khi bọn hắn về tới chỗ mấy người tiểu mập mạp, thì trên quảng trường có có mấy ngàn người được đón đi.
Mấy người Lâm Tinh Hải cũng tiếp tục trì hoãn, khi đoàn máy bay vận tải tiếp theo đến thì bọn họ lập tức đi lên.
Những thí sinh còn lại đang định rời đi, sau khi nhìn thấy mấy Lâm Tinh Hải thì chủ động nhường chỗ.
Mười năm phút sau, đmáy bay vận tải quay trở về căn cứ Đông Hải.
Nhưng lần này bọn họ không vào thẳng trường học mà đáp xuống sân bay ở quân khu.
Học viên đi từ trên máy bay xuống được chia thành hai nhóm.
Một nhóm là những thí sinh đủ điều kiện nhập học, bọn họ ở lại đây để làm thủ tục nhập học, ngày mai sẽ chính thức báo về học viện.
Một nhóm khác, đương nhiên là những thí sinh bị loại sau khi không đạt bài kiểm tra đánh giá, mặc dù những thành viên này bị loại nhưng không có nghĩ là họ kém cỏi.
Suy cho cùng thì những người có thể tham gia bài kiểm tra đánh giá đầu vào ít nhất cũng có gen loại B, hơn nữa còn nắm giữ những dị năng hi hữu cấp bậc dị năng, nếu như ở một chỗ lánh nạn bình thường thì họ chắc chắn là nhân tài.
Vì vậy quân đội cũng khá coi trọng những người này, bọn họ ầm ầm ném cành ô liu ra, đồng thời cũng đối xử với những thí sinh này khá tốt.
Trong tình huống này, một số người sẽ lựa chọn gia nhập quân đội, những cũng có không ít người trở về chỗ lánh nạn ban đầu.
Cho dù bọn họ không vượt qua bài kiểm tra đánh giá những khi trở về chõ lánh nạn chắc chắn vẫn sẽ được coi trọng, nhận được khá nhiều đãi ngộ.
Còn mấy người Lâm Lâm Tinh Hải sau khi xuống máu bay, liền đi theo sự hướng dấn của nhân viên công tác đến chỗ làm thủ tục nhập học.
Sau khi xác minh danh tính, Lâm Tinh Hải trở về học viên lấy hành lý đã bị tịch thu trước khi tham gia dự thi.
Ngoài ra, trong tay hắn còn cầm thêm tấm thẻ học sinh. Từ khi nhận lấy tấm thẻ học sinh này thì bọn họ đã chính thức trở thành học viên của học viên của học viện Đông Hải.
Nhưng mà Lâm Tinh Hải cũng phát hiện những tấm thẻ học sinh này không giống nhau. Ví dụ như thẻ học sinh của hắn ở giữa có một tấm ảnh chân dung của hắn và các tư liệu cá nhân, ở mặt sau còn có hai chữ ‘Cực Phẩm’ rất lớn.
Hiển nhiên đây là thẻ học sinh của học viên cực phẩm.
"Lão đại, bây giờ tôi sẽ chuyển học phần cho anh nhé!" Tiểu mập mạp nói.
"Chuyển thế nào?" Lâm Tinh Hải tò mò, hắn thật sự không biết dùng mấy thứ này.
"Có tấm thẻ học sinh này thì chúng ta có thể trực tiếp kết nối với mạng nội bộ của học viên Đông Hải sau đó thao tác trên đó." Tiểu mập mạp nói, sau đó liền mở máy tính đeo tay lên để chứng minh. Khi đăng nhập mạng nội bộ thì vô cùng đơn giản chỉ cần dùng máy tính đeo tay để quét thẻ học sinh là xong.
Chẳng bao lâu sau, tiểu mập mạp đã chuyển cho Lâm Tinh hải 5000 học phần mà học viện khen thưởng cho hắn.
Liễu Diệu Diệu và Kim Đồng cũng đều làm theo.
Lúc Lâm Tinh Hải mở tài khoản của hắn thì số điểm tích lũy trên đó đã tăng đến 2.9 vạn.
Cùng lúc đó, hắn phát hiện còn có thể trực tiếp mua sắm các loại tài nguyên tu luyện trên trang mạng nội bộ.
Chỉ là hắn không nhìn thấy Địa cấp công pháp mà hắn cần, nên bèn quay ra hỏi tiểu mập mạp xem hắn ta có biết nguyên nhân là gì hay không.
Lúc này hắn cũng nhận ra trong đội ngũ có một người hiểu rõ về học viên là một điều khá tốt.
"Lão đại, nếu anh muốn Địa cấp công pháp thì cần phải đến thư viện của học viện để trao đổi." Tiểu mập mạp giải thích.
Đáp án này làm Lâm Tinh Hải hơi thất vọng, có điều hắn cũng không cần gấp lắm, sau khi gật đầu liền đóng mạng nội bộ của học viện lại.
Lúc này mấy người Tôn Thiên Bác và Tạ Thiện Dũng cũng đều lần lượt hoàn thành việc đăng ký hoàn tất, sau đó đi tới chỗ bọn họ.
"Anh Lâm, kế hoạch tiếp theo là gì?" Tôn Thiên Bác dò hỏi.
"Tạm thời không có, mọi người cũng đã mệt mỏi ba ngày hôm nay rồi, cứ nghỉ ngơi cho khỏe đi đã!" Lâm Tinh Hải nhìn mọi người nói.
"Tôi đã sắp xếp chỗ ở cho mọi người rồi, nếu như mọi người không ngại thì có thể tới khách sạn cất đồ đạc trước, sau đó thì đi chơi." Lúc này Tiểu mập mạp mới đi tới, vừa cười vừa nói.
Lâm Tinh Hải không có ý kiến gì với lời đề nghị này, mà những người khác đều cảm thấy như vậy thì bản thân không cần phải mất thời gian đi tìm chỗ ở nên cũng đồng ý ngay lập tức.
Chẳng mấy chốc đoàn người đã đi tới cửa quân doanh, cùng lúc đó, có mười chiếc xe phi hành bay tới, xếp thành một hàng dài trước mặt mọi người.
Mặc dù Lâm Tinh Hải không hiểu nhiều về xe phi hành, nhưng 10 chiếc xe phi hành trước mặt này, bất kể là hình dáng bên ngoài hay chi tiết chế tác thì đều vô cùng sang trọng, xa hoa.
Còn người có hiểu biết về lĩnh vực này như Tôn Thiên Bác khi nhìn thấy cảnh này thì kinh ngạc kêu lên, "Đây là mẫu mới nhất của dòng xe Phi Ưng sao? Nghe nói muốn mua một con xe này phải cần tới 1 triệu Hoa Hạ tệ."
"Ha ha! Cái anh nói là giá bán trên thị trường, giá bán nội bộ thì rẻ hơn nhiều." Tiểu mập mạp nói, làm động tác mời.
Lúc này bọn họ mới hiểu những xe này là tới đón bọn họ.
Lâm Tinh Hải đi theo tiểu mập mạp tới trước một chiếc xe phi hành bản dài trước mặt.
Sau khi mọi người đi vào hết thì phát hiệu nội thất bên trong xe không khác gì một căn phòng.
"Cuối cùng thì tôi cũng cảm nhận được lợi ích của việc làm bạn với thổ hào là như thế nào rồi." Lâm Tinh Hải cảm khái một câu.
"Ha ha, lão đại anh cứ nói đùa, với bản lĩnh của anh, có lẽ hai ba năm tới sẽ chẳng còn để mắt tới những thứ này nữa." Tiểu mập mạp vừa cười vừa lấy hoa quả bên trong tủ lạnh trên xe hơi ra, phân phát cho mọi người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận