Từ Tận Thế Ta Bắt Đầu Vô Địch

Chương 412

-Thế nhưng cậu thực hiện hành động chặt đầu, sau khi đi sâu vào Thi Triều giết chết 7 Zombie biến dị, tin tức như vậy thực sự khích lệ tinh thần binh sĩ và tỷ lệ thiệt hại của chúng tôi trong trận chiến một lần nữa được nâng cao.
-Hơn nữa những Zombie biến dị ở phía sau, dường như sợ bị cậu giết, đến nỗi thế tiến công của Thi Triều cũng chậm lại không ít, nên mới có thắng lợi huy hoàng như bây giờ.
Lâm Tinh Hải nghe xong, lúc này mới gật đầu:
-Thắng lợi như vậy quả thực là vinh quang nhưng cái giá mà chúng ta phải trả không chỉ là ít đạn dược như vậy.
Lâm Chính Dương không thèm để ý nói:
-Tôi lại cảm thấy những đạn dược đó được sử dụng rất giá trị. Cậu nghĩ xem Thi Triều đông như vậy chỉ khi sử dụng ở những nơi như vậy mới phát huy tác dụng tối đa được. Nếu không sử dụng, cũng chỉ nằm chất đống trong kho vũ khí hít bụi mà thôi.
-Huống chí lần này chúng ta thu thập được lượng lớn tinh hạch. Sau khi bán tinh hạch đi, đừng nói là bổ sung đạn dược tiêu hao lần này, e là trực tiếp mua một dây chuyền sản xuất đạn dược cũng đủ.
Nghe đối phương nói như vậy, Lâm Tinh Hải có chút ngạc nhiên về cách thức giao dịch ở khu lánh nạn này, hắn thực sự không hiểu, nhưng nói thế nào thì lần này quả thực đáng vui mừng.
-Đúng rồi, Lão Lâm, tôi nghe Trương Nhạc nói ông gọi tôi qua đây là muốn bàn bạc về kế hoạch phát triển, vậy rốt cuộc là chuyện gì vậy?
Sau khi thỏa mãn sự tò mò của mình, Lâm Tinh Hải cuối cùng cũng đưa chủ đề trở lại đúng hướng.
-Ừ, là như vậy. Bởi vì trận chiến này đã làm tốt hơn nhiều so với chúng ta dự liệu, chỉ tổ thất hơn 50.000 robot chiến đấu, kỳ thực đối với sức lực chiến đấu tổng thể của chúng ta mà nói cũng không giảm bớt bao nhiêu.
-Trong tình huống như vậy tôi muốn thực hiện một kế hoạch khác, chính là biến toàn bộ khu công nghiệp thành một căn cứ, dựa vào đó để tiến hành khai thác sau tài nguyên của Thành phố Quảng Hàn.
-Tôi biết điều này rất nguy hiểm. Trên thực ra kế hoạch này không thể thực hiện ngay bây giờ ít nhất cũng phải vài tháng sau khi Zombie ở khu vực này gần như bị quét sạch hết thì mới có thể bắt đầu.
-Nhưng về chuyện lối đi Tử Thần cậu cũng hiểu rõ, cho dù là thời gian vào tháng nào thì cũng hơi dài đối với chúng ta. Chúng ta cũng không cần phải đóng vững đánh chắc mà là nắm bắt mỗi cơ hội.
Nói đến phần sau, ánh mắt Lâm Chính Dương cũng trở nên kiên định hơn.
-Đem nơi này tạo thành một căn cứ
Lâm Tinh Hải sau khi nghe xong tin tức này cũng không khỏi hít một ngụm hơi lạnh.
Ý nghĩ như vậy quả thực là quá điên cuồng rồi, phải biết rằng Thành phố Quảng Hàn là nơi nào, được xưng là nơi mà lính đánh thuê muốn đi vào cắm rễ ở đây cũng gian nan biết bao.
-Không sai, bây giờ Thi Triều đã rút lui, trong thời gian này, Zombie sẽ rất ít, nếu như bỏ lỡ cơ hội lần này về sau muốn tạo ra một căn cứ chỉ e chúng ta phải trả giá gấp mấy lần.
-Thành phố Quảng Hàn chính là một kho báu khổng lồ. Chúng ta chỉ có dựa vào nơi này mới có thu gom đủ tài nguyên trong thời gian ngắn, để khu lánh nạn Tinh Thuẫn thăng cấp thành căn cứ Tinh Thuẫn.
Lâm Chính Dương nói.
-Không phải chúng ta đã di dời toàn bộ tài nguyên của khu công nghiệp rồi sao, vẫn chưa đủ để khu lánh nạn thăng cấp thành căn cứ sao?
Lâm Tinh Hải có chút nghi hoặc hỏi.
Kim loại hiếm trong khu công nghiệp này cực kỳ lớn, mặc dù Lâm Tinh Hải không rõ số lượng cụ thể là bao nhiêu nhưng ít nhất cũng chở được năm sáu trăm xe kim loại trở về rồi, theo lý mà nói phải đủ rồi mới đúng chứ.
-Từ khu lánh nạn thăng cấp thành căn cứ lớn đâu có đơn giản như vậy chứ. Trong giai đoạn này ít nhất cũng phải hai lần mở rộng mới có đủ tư cách thăng cấp.
Lâm Chính Dương cũng biết Lâm Tinh Hải không rõ những thứ này, do đó ông ta mới giải thích cặn kẽ:
-Lần mở rộng đầu tiên, thực sự không tiêu hao quá nhiều tài nguyên, chủ yếu là xây dựng các công trình khác nhau để cho khu lánh nạn có thể tự cấp tự túc hoàn toàn.
-Đối với khu lánh nạn Tinh Thuẫn chúng ta mà nói, có thiết bị cung cấp năng lượng địa nhiệt, kỳ thực việc mở rộng đầu tiên đã hoàn thành được một nửa rồi, tiếp sau chính là hoàn thiện các công trình phụ mà thôi.
-Mà lần mở rộng thứ hai là mở rộng toàn bộ không gian của khu lánh nạn, mà đây mới phần tiêu hao tài nguyên chính.
-Phần tài nguyên này cho dù chúng ta gom cả khu công nghiệp nhiều nhất cũng chỉ chiếm khoảng tầm ba mươi mà thôi.
-Đợi đến lần mở rộng thứ hai hoàn thành mới có tư cách để thiết lập một căn cứ thực sự.
-Nhưng đối với một căn cứ mà nói, có bao nhiều tài nguyên cũng không đủ. Nếu không, cậu nghĩ tại sao tôi lại chú ý đến Thành phố Quảng Hàn này chứ.
-Nếu đến các thành phố khác để thu gom, ước tính thì cần ít nhất là một năm để hoàn thành lần mở rộng thứ hai, mà muốn xây dựng căn cứ thì ít nhất phải đợi một năm nữa.
-Nhưng nếu chúng ta có thể khai thác tài nguyên ở Thành phố Quảng Hàn một cách triệt để, thời gian có thể rút ngắn đến tháng.
Sau khi Lâm Tinh Hải nghe xong, gật gật đầu:
-Nếu như thời gian xây dựng căn cứ có thể rút ngắn nhiều như vậy, quả thực đáng để liều mạng.
-Thế nhưng chuyện này, Lão Lâm, ông không phải là nên cùng Ngụy Thiên Hàng thương lượng sao, sao lại nói với tôi.
-Tôi đã nói qua rồi, ông già kia để tôi quyết định. Bây giờ tôi muốn xây dựng căn cứ những không biết phải làm sao.
-Xây dựng ít nhất cần năm ngày, nếu như những Zombie biến dị kia đánh tới thì phải có một cường giả trấn giữ để đối phó với Zombie biến dị.
Lâm Chính Dương cuối cùng cũng nói ra mục đích của ông ta.
-Sở dĩ giải thích nhiều như vậy chính là muốn tôi ra sức sao.
Trong lòng Lâm Tinh Hải điên cuồng chửi bậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận