Từ Tận Thế Ta Bắt Đầu Vô Địch

Chương 855 - Nhận nhiệm vụ (3)

Nhận nhiệm vụ (3)
Nhưng một đội thuộc đại học Thủ Đô lại khá kiên định khi ở lại để tranh giành nhiệm vụ này với bọn họ.
“Thôi Minh, đội các ngươi chỉ có một Tố Thể cảnh là ngươi thôi nhưng đội của ta lại có tận hai người nên chắc chắn thực lực tổng hợp sẽ mạnh hơn các ngươi. Hay là ngươi nể mặt ta mà nhường nhiệm vụ này cho ta có được không?” Quan An trầm giọng nói.
“Haha, ngươi bảo ta nhường là ta phải nhường sao, ngươi tưởng mặt mũi mình có giá lắm à?” Thôi Minh cười haha đáp.
“Không chỉ là vấn đề thể diện. Rõ ràng đội chúng ta có thực lực mạnh hơn, giao nhiệm vụ này cho chúng ta cũng là có trách nhiệm đối với binh lính phía trước.” Quan An nói rõ đạo lý.
“Tất cả mọi người đều vì điểm tích lũy mà thôi, đừng nói cái kiểu quang minh chính đại ấy, ta nghe mà thấy buồn nôn. Huống chi quân bộ ở đây đã đặt ra quy tắc rồi. Tục ngữ có câu không tuân thủ quy tắc thì sao thành quy tắc được, chúng ta cứ lên lôi đài tỷ thí theo luật là được, ở đây dông dài làm gì.” Thôi Minh chế giễu hắn.
“Hay cho câu không tuân thủ quy tắc thì sao thành quy tắc, nhưng ngươi toàn tìm cách lách luật thôi.” Quan An cũng khịa lại.
Hắn với Thôi Minh đều là Tố Thể cảnh trung kỳ, nếu đấu thật đương nhiên hắn cũng chẳng sợ đối phương, nhưng vấn đề là hai người đều giỏi phòng ngự, không có nửa tiếng thì khó mà phân nổi thắng bại.
Nhưng hành động cứu viện của quân đội nơi này chẳng chờ đợi ai đâu nên họ chỉ có 5 phút để quyết thắng thua thôi.
Nếu trong vòng 5 phút mà không tìm được đội thắng cuộc thì hệ thống sẽ tự động phân công nhiệm vụ cho một đội trong hai dựa trên thành tích trước đó của hai đội.
Mà xu là trước đó bọn họ đã có một lần cứu viện thất bại nên chắc chắn sẽ ít điểm hơn đối phương.
Vậy nên Quan An mới nói đối phương toàn lợi dụng sơ hở trong quy tắc, bởi đối phương căn bản chẳng cần thắng, hắn chỉ cần nhây đủ 5 phút là có thể giành được nhiệm vụ rồi.
“Lợi dụng được sơ hở cũng là bản lĩnh của ta. Huống chi nếu giao đấu thật, học viên học viện Đông Hải dù có cùng cảnh giới nhưng sao sánh được với học viên đại học Thủ Đô?.” Thôi Minh tiếp tục châm biếm.
“Ngươi nói láo, có bản lĩnh thì ra ngoài đánh với ta một trận.” Quan An cả giận nói.
“Hứ!” Thôi Minh khinh miệt cười đáp: “Đừng có mà không phục, nhìn bảng điểm là biết, cùng là Tố Thể cảnh đỉnh phong mà người mạnh nhất trường các ngươi là Hạng Thiên hoa mới hạng 5 thôi đấy. À phải rồi, ta còn nghe nói thiên tài hàng đầu của học viện Đông Hải các ngươi lại là một học viên năm nhất, thật là nực cười!”
Nghe Thôi Minh nói vậy, Quan An lập tức phản bác: “Học trưởng Hướng Thiên Hoa chỉ tạm thời tụt lại phía sau thôi. Giải đấu vòng tròn lần này kéo dài suốt một tuần cơ mà, sao ngươi biết được về sau hắn không thể lội ngược dòng chứ?”
“Còn việc thiên tài hàng đầu của trường chúng ta là một học viên năm nhất thì đã sao? Thiên tài đại diện cho tiềm lực của một người, ai quy định là tân sinh thì không thể xuất hiện người có tiềm lực mạnh nhất?”
“Ha ha!” Thôi Minh lập tức cười phá lên, “Ngươi cũng biết cuộc thi diễn ra trong một tuần à! Rất nhiều học trưởng Tố Thể cảnh đỉnh phong của học viện chúng ta có khi còn chưa dùng hết sức đâu! Nếu một tuần nữa mà trong top 10 không có một học sinh nào thuộc học viện Đông Hải thì sẽ đặc sắc lắm nhỉ.”
“Thiên tài hàng đầu trường các ngươi chắc cũng chỉ là bom xịt thôi, dù sao ai mà chứng minh được tiềm lực có thật hay không?”
“Ừm! Tự nhiên ta lại thấy các ngươi làm vậy cũng được đấy chứ. Dù sao ngươi nhìn bảng điểm đi, học viện Đông Hải của các ngươi hoàn toàn tụt lại phía sau rồi đấy. Vì vớt vát chút thể diện nên không thể không đẩy một thiên tài mạnh nhất ra để chèo chống, nếu bị đánh bại thì bảo là còn chưa trưởng thành, cách này hay đấy!” Thôi Minh vỗ tay tán dương.
Hắn nói hết sức khó nghe, đừng nói là Quan An, dù là những học sinh của học viện Đông Hải đứng gần đó đều không nghe nổi nữa. Bọn họ nhao nhao xúm lại nhìn Thôi Minh bằng ánh mắt bất thiện như thể một lời không hợp là nhào vô đánh hội hồng hắn ngay.
Quan An đương nhiên cũng không nhịn nổi nữa, đúng lúc hắn đang định xông lên đánh một trận với đối phương thì đột nhiên một giọng nói trong trẻo vang lên trong sân, “Có lẽ thực lực của những học viên thiên tài trường Đại học Thủ Đô các ngươi đều không yếu nhưng ngươi chỉ là một Tố Thể cảnh trung kỳ thôi, có tư cách gì mà nói ta?”
Đám người nhìn về hướng phát ra giọng nói thì thấy một thanh niên mặt mũi tuấn tú, dáng người thẳng tắp chậm rãi bước về phía này.
Bên trái thanh niên đó là một cô gái xinh đẹp với làn da trắng nõn, đôi mắt sáng tỏ, bộ trang phục tác chiến trên người đối phương không chỉ tôn lên đường cong thân trên hoàn hảo mà đôi chân thon dài đầy đặn phía dưới cũng được phô bày một cách sống động.
Sự xuất hiện của một cô gái vừa có vẻ ngoài xinh đẹp cộng thêm dáng người hoàn mỹ lập tức khiến tất cả đàn ông trong sân không khỏi đều sáng mắt lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận