Từ Tận Thế Ta Bắt Đầu Vô Địch

Chương 299

Bởi vì lợi quán tính mạnh mẽ, huyết sắc giáp trùng đều trực tiếp bị quăng bay.
Tiếp đó, sự tình phát triển giống y như Lâm Tinh Hải nghĩ, lúc hắn điều khiển Mecha bay vào biển huyết sắc giáp trùng, những thứ này đối với Mecha của hắn căn bản là không thể làm gì.
Lấy tốc độ khủng khiếp này của hắn, những con huyết sắc giáp trùng cho dù là trạng thái mạnh mẽ nhất thì cũng chưa hẳn có thể kịp phản ứng, chớ nói chi là đã bị đóng băng, tốc độ đương nhiên phải giảm xuống.
Đương nhiên cảnh giác thì Lâm Tinh Hải vẫn phải có, hiện tại hắn lo lắng duy nhất chính là lúc hắn tấn công sẽ bị chậm lại.
Chỉ cần tốc độ của hắn chậm lại là sẽ nguy hiểm.
Đủ loại suy nghĩ trong đầu Lâm Tinh Hải chợt lóe lên, mà hắn đã vượt qua khoảng 100m tới trước mặt Cự Phách, lúc này Phương Thiên Hòa mới rút đi được mười mấy mét mà thôi.
Cự Phách thấy Phương Thiên Hòa rút lui, tức đỏ cả mắt không chút suy nghĩ trực tiếp đuổi theo hướng anh ta.
Đối với việc tới gần Lâm Tinh Hải, nó căn bản cũng không có để ý nhiều, tùy tiện vung gậy sắt giống như là đang đuổi một con ruồi.
Đương nhiên tuy tiện tay vung nhưng lực đạo sao có thể giảm, nếu như Mecha Cực Tốc của Lâm Tinh Hải bị một gậy này đánh trúng tuyệt đối sẽ bị đánh bay giống con ruồi.
Đối mặt với tấn công của Cự Phách, Lâm Tinh Hải đâm Kiếm Lôi Thần trong tay ra, bộ dáng kia giống như muốn cùng nó cứng đối cứng.
-Cẩn thận, sức lực của nó rất khủng bố.
Phương Thiên Hòa nhịn không được nhắc nhở một tiếng.
Phải biết là Lâm Tinh Hải cùng anh ta không giống nhau, anh ta bị đánh bay xong chỉ cần bay về là được.
Nhưng Mecha của Lâm Tinh Hải lại không có dị năng Liệt Thiên bảo vệ, sau khi rơi xuống đất có thể sẽ bị huyết sắc giáp trùng tấn công, thêm con Zombie phun độc đang nhìn chằm chằm.
Nhưng ngay lúc gậy sắt sắp đập vào Mecha, Lâm Tinh Hả nghiêng người, nhẹ nhàng tránh khỏi, đúng lúc đó nhân cơ hội đâm Kiếm Thần Thương thủng đầu Huyết Trùng.
Thấy Lâm Tinh Hải né tránh dễ dàng như thế, Phương Thiên Hòa nhất thời ngậm miệng lại, lúc này anh ta mới ý thức được Lâm Tinh Hải cũng không phải anh ta.
Mà tốc độ né tránh của Lâm Tinh Hải vượt ra khỏi dự tính của Cự Phách cùng Huyết Trùng.
Tuy nhiên tốc độ phản ứng bọn nó cũng nhanh vô cùng, Huyết Trùng tránh ra sau lưng Cự Phách, Cự Phách cũng bước ngang một bước, định dùng thân thể tới chặn một kiếm này.
Vừa mới cứng rắn chịu đựng nhiều lần tấn công của Phương Thiên Hòa, đối với lực tấn công của mấy Mecha này, Cự Phách tự nhiên đã hiểu rõ.
Tuy nhiên lập tức một cảm giác hết sức nguy hiểm bao phủ toàn thân nó.
Trong khoảnh khắc cảm nhận được nguy hiểm kia, Cự Phách nháy mắt đã ý thức được có gì đó không ổn.
Phản ứng đầu tiên của nó là né tránh nhưng với tốc độ của Lâm Tinh Hải thì ngay lập tức đã đến gần người nó, muốn trốn tránh sao có thể trốn được.
Cặp mắt tàn bạo của Cự Phách nhìn thấy trường thương đã đâm tới nó, nhìn qua thì thấy bình thường nhưng ngay sau đó lại đùng một tiếng, toát ra tia chớp, hơn nữa tia chớp càng ngày càng nhiều, càng ngày càng dày đặc, nháy mắt đã tràn ngập cả trường thương.
Lần đầu tiên, Cự Phách xuất hiện một loại cảm xúc gọi là sợ hãi.
Đương nhiên những việc này chỉ phát sinh trong nháy mắt, Cự Phách vừa mới xuất hiện loại cảm xúc này, Kiếm Lôi Thần đã đâm vào cơ thể của nó.
Nguyên bản thân thể của nó cũng có thể ngăn cả dị năng Liệt Thiên, nhưng với sấm sét trước mặt đang chồng lên với tốc độ khủng bố thì căn bản là không đáng để nói tới.
Tầng sừng trên người Cự Phách nháy mắt đã bị Kiếm Lôi Thần cách một khoảng cách chọc phá, sau đó là thịt và xương, cuối cùng xuyên ra từ phía sau, thọc vào đầu Huyết Trùng.
Đến tận khi tử vong, Huyết Trùng đều không rõ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Tất cả chuyện này, đừng nói là Zombie biến dị, cho dù là Phương Thiên Hòa cũng có cảm giác nhìn không kịp, việc mà anh ta liều mạng cũng không làm được, Lâm Tinh Hải chỉ cần một phát là giải quyết xong.
Tuy Huyết Trùng đã tử vong, huyết sắc giáp trùng tựa như không có người chỉ huy vậy, nháy mắt loạn thành một đống.
Chúng nó bắt đầu tấn công bừa bãi ra xung quanh, bao gồm cả những Zombie bình thường, thậm chí cả Cự Phách và Zombie phun độc.
Đương nhiên, Lâm Tinh Hải không có thời gian để ý những chuyện này bởi vì Cự Phách phục hồi tinh thần lại đã chuyển toàn bộ thù hận tới người hắn, hai cánh tay thô to một trước một sau chộp về phía hắn.
Đồng thời Zombie phun độc cũng phản ứng vô cùng nhanh chóng, phun nọc độc bên ngoài như không cần tiền.
Còn có huyết sắc giáp trùng nữa, tuy không còn Huyết Trùng để chỉ huy nhưng cũng không có nghĩa sẽ không công kích hắn.
Nếu đổi lại là một Mecha khác, đối mặt với công kích từ ba phía như này phỏng chừng chỉ còn chờ chết, cho dù là Phương Thiên Hòa cũng chỉ có thể chạy trốn chật vật.
Nhưng Lâm Tinh Hải lại không hề lúng túng, lật nghiêng một cái rút Kiếm Lôi Thần ra đã tránh thoát khỏi công kích của Cự Phách.
Ngay sau đó là vọt tới trước, lại tránh thoát nọc độc của Zombie phun độc, thuận tiện ném bay những huyết sắc giáp trùng bò bên chân của Mecha.
Thấy Kiếm Lôi Thần đã làm lạnh xong thì trở tay phi ra, lại đánh ra một lần Lôi Sấm.
Mà lúc này, mục tiêu của hắn chính là Cự Phách.
Rống!
Đã lĩnh giáo được sự đáng sợ của Kiếm Lôi Thần, lúc này Cự Phách vừa sốc vừa giận, nó vội vàng đặt hai tay trước đầu.
Cánh tay của nó là vừa thứ có khả năng công kích mạnh nhất đồng thời cũng là thứ có khả năng phòng ngự mạnh nhất.
Nhìn thấy phản ứng của Cự Phách, hai mắt của Lâm Tinh Hải hơi nhíu lại, một phát này hắn không bộc phát thêm tốc độ, độ xuyên thấu không so được với phát vừa nãy, chỉ dựa vào một kích lôi đình thật đúng là chưa chắc có thể xuyên thủng hai cánh tay của Cự Phách.
Bạn cần đăng nhập để bình luận