Từ Tận Thế Ta Bắt Đầu Vô Địch

Chương 860 - Nhiệm vụ cấp 2 (2)

Nhiệm vụ cấp 2 (2)
Chỉ cần bật máy theo dõi chiến trường, nhất cử nhất động của bọn họ đều sẽ được ghi chép lại, đến nơi có mạng nó sẽ tự động upload vào kho số liệu của quân đội.
Trận đấu vừa nãy của hắn đương nhiên cũng đã được upload lên kho số liệu. Có số liệu chiến đấu, hệ thống trí tuệ nhân tạo có thể đánh giá lại chiến lực của hắn.
Lâm Tinh Hải vẫn xin phép chưa tới ba giây đã có kết quả đánh giá chiến lực rồi.
Chiến lực thực sự: Tố Thể cảnh đỉnh phong!
Nhìn dòng chữ hiện ra, Lâm Tinh Hải nhếch môi nở nụ cười. Vậy là hắn không cần tìm người lập đội nữa rồi vì như hệ thống phán thì giờ hắn chính là một Tố Thể cảnh đỉnh phong, hoàn toàn có thể bắt đầu nhận nhiệm vụ từ cấp 2.
Đây mới là nguyên nhân quan trọng nhất khiến hắn muốn đánh trận này.
Đúng lúc Lâm Tinh Hải dẫn theo Liễu Diệu Diệu với Tiểu Bàn Tử chuẩn bị đi chọn một nhiệm vụ cấp 2 dễ dễ thì hắn lại bị người ta gọi lại.
“Lâm đồng học, xin chờ một lát.”
Nghe tiếng, Lâm Tinh Hải vừa nghiêng đầu lập tức nhìn thấy Quan An đang vội vàng đuổi theo bọn họ, cạnh hắn còn có mấy học viên Tố Thể cảnh năm 4.
“Học trưởng có chuyện gì vậy?” Lâm Tinh Hải tò mò hỏi.
“Các ngươi định đi nhận nhiệm vụ phải không! Không cần đi đâu, để ta chuyển giao luôn nhiệm vụ trong tay ta cho các ngươi. Các ngươi mới tới nên chắc không biết, nhiệm vụ ở đây không dễ xơi đâu cho nên nhiệm vụ dễ cực kỳ quan trọng.”
“Như nhiệm vụ trong tay ta hiện tại chẳng hạn, nó có độ khó vừa phải, khoảng cách gần, khả năng gặp chuyện ngoài ý muốn cũng nhỏ, hơn nữa phần thưởng lại phong phú, tương đối khó tìm đấy, nếu không người của đại học Thủ Đô đã chẳng tranh giành với ta.” Quan An nói.
Nghe đối phương nói vậy, Lâm Tinh Hải không khỏi tỏ vẻ kinh ngạc, “Nhiệm vụ này cực kỳ quan trọng với các ngươi phải không, sao lại cho ta?”
“Nhiệm vụ thì lúc nào chẳng có, chỉ có phần thưởng là không được phong phú như vậy thôi.”
“Nhưng đối với các ngươi lại khác, mấy người chúng ta đã nhất trí là sẽ cố gắng hết sức giúp ngươi nhận được nhiệm vụ tốt hơn để tiểu đội của các ngươi nhanh chóng kiếm được thật nhiều điểm tích lũy. Vậy mới có thể nhận được nhiệm vụ cấp cao hơn, thu hoạch được nhiều điểm tích lũy hơn.”
“Làm vậy thì ngươi mới có thể cạnh tranh được với những đội ngũ tinh anh của đại học Thủ Đô.” Quan An nghiêm túc nói.
Lâm Tinh Hải nghe xong trầm mặc nửa ngày, sau đó hắn hỏi ra nỗi hiếu kì trong lòng, “Tại sao các ngươi lại giúp ta? Các ngươi đã là học viên năm 4 rồi, dù trường học có cắt giảm tài nguyên thì cũng có ảnh hưởng mấy tới các ngươi đâu!”
“Đúng vậy!” Quan An gật đầu giải thích: “Nhưng tài nguyên chỉ là một phương diện trong số đó thôi. Đối với những học viên sắp tốt nghiệp như chúng ta, thực ra điều quan trọng hơn là mang vẻ vang về cho trường.”
“Nếu những học sinh bước ra từ học viện Đông Hải như chúng ta cạnh tranh cùng một vị trí với học sinh một trường bình thường thì cho dù năng lực hai bên không chênh lệch nhau là bao nhưng xác suất học viên tốt nghiệp từ trường ta được nhận vào vị trí đó cũng sẽ cao hơn trường khác.”
Nghe tới đây, Lâm Tinh Hải không nhịn được mà khẽ gật đầu. Điều này cũng chẳng khác gì thế giới trước khi hắn xuyên qua, những nhân tài đến từ các trường hàng đầu sẽ luôn nổi tiếng hơn những người đến từ các trường bình thường.,.
“Về cơ bản, những học viên sắp tốt nghiệp như chúng ta không tòng quân thì tham gia giới chính trị. Nếu muốn thăng tiến thì danh tiếng của trường cực kì quan trọng đối với chúng ta.”
“Trong ba trường top đầu, thứ hạng của trường chúng ta là hạng nhất hay hạng ba thực ra sẽ có khác biệt cực lớn.”
“Huống chi nếu lần này chúng ta cố gắng, trường học chắc chắn sẽ niệm tình chúng ta. Chỉ cần nhà trường giúp đỡ chúng ta một chút trên con đường làm quan là chúng ta có thể tiết kiệm được mấy năm đi đường vòng rồi.”
Quan An giải thích xong liền nhìn Lâm Tinh Hải rồi nói tiếp: “Lát nữa chúng ta sẽ kêu gọi nhiều học viên hơn tới giúp các ngươi nhận những nhiệm vụ tốt kia để các ngươi có thể tích lũy đủ điểm tích luỹ nhanh nhất có thể, đạt được tư cách tiếp nhận nhiệm vụ cấp ba.”
“Hoàn thành một nhiệm vụ cấp ba là có hơn trăm nghìn điểm tích lũy rồi, chỉ có hoàn thành nhiệm vụ cấp cao thì mới có thể nhanh chóng kéo dài khoảng cách với mấy đội bình thường khác.”
Thấy Quan An gần như đã nói hết lòng, Lâm Tinh Hải thấy cảm kích nên khẽ gật đầu. Hắn cũng chẳng chút giấu giếm mà trực tiếp nói thẳng: “Ta hiểu rồi nhưng điểm tích luỹ kiếm được từ nhiệm vụ này của ngươi vẫn hơi ít.”
“Thẳng thắn mà nói, với năng lực của ta thì việc hoàn thành nhiệm vụ cấp 2 không hề khó nên điểm đầu tiên ta cân nhắc không phải độ khó của nhiệm vụ mà là số điểm tích lũy được thưởng nhiều hay ít, có tốn nhiều thời gian hay không.”
Nghe xong những lời “thẳng thắn thành thực” của Lâm Tinh Hải, đám Quan An không khỏi giật giật khóe miệng.
Có vẻ hướng đi này hoàn toàn khác xa với tưởng tượng ban đầu của họ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận