Từ Tận Thế Ta Bắt Đầu Vô Địch

Chương 570

-Tài nguyên học viên cung cấp đều có hạn, những tài nguyên này phân chia như nào, ai nhiều ai ít, cuối cùng còn không phải cần tranh ra ai thắng ai bại? Như thế thì còn bằng bây giờ đánh mấy người phục, về sau lúc tìm tôi phiền toái cũng phải suy nghĩ rõ ràng.
Lâm Tinh Hải nói hơi chế giễu.
Nhìn thấy Lâm Tinh Hải mềm cứng cũng không ăn, biểu cảm ba người Yến Phi Kiệt, Nguyên Chính và Hồng Tu Xa đều cứng lại liếc mắt nhìn nhau một cái, trong khoảng thời gian ngắn bọn họ cũng không có biện pháp tốt gì.
Cuối cùng vẫn là Yến Phi Kiệt cắn răng một cái, nói thẳng:
-Được rồi! Chúng tôi cũng không nói những chuyện đó nữa, mọi người đều đã rõ ràng, sao mới có thể để chúng tôi rời đi, anh trực tiếp đưa ra điều kiện đi, có thể làm được thì chúng tôi sẽ cố gắng thoả mãn.
Nghe đối phương nói như thế, Lâm Tinh Hải tức khắc hứng thú.
-Điều kiện thật sự do tôi đưa ra sao?
Lâm Tinh Hải tò mò hỏi.
-Đúng vậy, nhưng chúng tôi không cam đoan có thể làm được. Nhưng cho dù không làm được cũng có thể thảo luận ra một kết quả mà hai bên có thể tiếp thu.
Yến Phi Kiệt gật đầu nói.
Ý tứ của anh ta cũng rất rõ ràng, anh có thể ra giá nhưng tôi cũng có thể giảm giá.
Lâm Tinh Hải vuốt cằm suy nghĩ một chút rồi nói:
-Tôi cũng không yêu cầu cao, mỗi người cho tôi 100 điểm tích lũy.
-Tôi tính, mấy người có 3000 người, tổng cộng cho tôi 300 nghìn điểm tích lũy là được. Anh Yến, để tôi ghi cái giấy nợ tôi lập tức cho mấy người rời đi.
Yến Phi Kiệt:
-….
Nguyên Chính:
-…..
Hồng Tu Xa:
-…..
Quảng trường nháy mắt rơi vào sự yên tĩnh chết lặng.
Hơn nữa đừng nói là bọn họ, cho dù là những giám khảo giấu ở gần đó, chuẩn bị sẵn sàng ra tay cứu viện khi nghe điều kiện của Lâm Tinh Hải cũng suýt chút nữa sặc nước miếng của mình.
Yến Phi Kiệt lúc đầu chuẩn bị tốt để đi cò kè với Lâm Tinh Hải lúc này này hoàn toàn không muốn mở miệng.
Đối phương đã không phải nói điều kiện với bọn họ mà hoàn toàn là xảo trá đi kiếm tiền, hơn nữa là loại bọn họ không có khả năng hoàn thành.
Lâm Tinh Hải chờ đợi một lúc không thấy Yến Phi Kiệt mở miệng, ngược lại lại thấy đàn Zombie ở cuối đường phố đang chạy như điên tới nơi này.
Khoảng cách thi triều cách nơi này chỉ còn lại 1 km cuối cùng.
Nhưng thấy đối phương không có ý tứ đi cò kè mặc cả, Lâm Tinh Hải ho nhẹ một tiếng, tức khắc hạ thấp yêu cầu của mình.
-Khụ! Kêu toàn bộ mấy người giao điểm tích lũy ra thì đúng là có hơi làm khó mấy người, rốt cuộc không phải tất cả mọi người đều có thể thi đậu học viện Đông Hải.
-Nếu không thì như này, người có thể thi vào học viện Đông Hải trở thành học viên tam đẳng giao cho tôi 100 điểm tích lũy, trở thành học viên nhị đẳng giao cho tôi 200 điểm tích lũy, trở thành nhất đẳng giao cho tôi 300 điểm tích lũy, còn học viên hạng nhất thì cho tôi 1000 điểm tích lũy.
-Hơn nữa suy xét đến việc khi khai giảng mấy người không có điểm tích lũy để học, tôi có thể chờ đến một tháng sau lại qua đòi nợ, mấy người cảm thấy thế nào?
Lâm Tinh Hải dùng giọng điệu thương lượng nói.
Người ở đây quá nhiều, tùy tiện xảo trá một lần cũng có thể được khổng lồ điểm tích lũy, hắn thật sự không muốn bỏ lỡ.
Nói không khoa trương, đội ngũ dám đến nơi này có ý định với hắn tuyệt đối đều là một đám thí sinh tinh anh.
Cho nên trong 3000 người này nói không chừng có 1000 người có thể thi được vào học viện Đông Hải.
Cho dù 1000 người mỗi người cho hắn 100 điểm tích lũy thì cũng là 100 nghìn điểm tích lũy, thật là một con số khủng bố!
Mà nghe Lâm Tinh Hải nói như thế, những thí sinh ở đây không ít người đều nói nhỏ khe khẽ, có một vài người đều có ý động.
Những lời này của Lâm Tinh Hải, những giám khảo giấu ở gần đó đương nhiên cũng nghe được.
Bọn họ đều cảm thấy đau đầu, đang kiểm tra sao lại bỗng dưng liền biến thành như vậy?
-Ngài Tả? Anh có chắn muốn để Lâm Tinh Hải tùy ý tiếp tục nháo như vậy, không ra mặt quan tâm một chút?
-Tuy rằng cậu ta đã lách chỗ trống trong quy tắc, nhưng nếu hắn thật sự thành công thì số học phân bắt đầu ít nhất là 100 nghìn, theo tôi phỏng đoán thì đạt tới 200 nghìn cũng không phải là không thể.
-Một con số khổng lồ như vậy, trong học viện sẽ dẫn tới bao nhiêu tranh luận có thể nghĩ được, thậm chí loại không khí này tiếp tục diễn ra thì tôi tin tưởng mỗi lần chiêu sinh sau, những thí sinh đứng đầu sẽ học theo đi xảo trá những thí sinh bình thường.
-Đến lúc đó, anh sẽ không nói được với bên giáo đạo kia đi!
Lúc này âm thanh của Ngô Đông Văn đột nhiên vang lên trong kênh thông tin của đoàn giám khảo.
Lúc này Lý Hàn cũng không tranh luận với đối phương, những giám khảo khác cũng không lên tiếng, đều đang đợi quan chủ khảo Tả Văn Diệu quyết định.
Lúc này Tả Văn Diệu cũng đau sọ não.
Đó chính là 200 nghìn điểm tích lũy, cho dù hắn chụp cái bàn ở giáo đạo thì phỏng chừng vài lão già kia cũng sẽ không đồng ý.
Hơn nữa điều càng quan trọng là việc này nếu truyền ra thì bọn họ chính xác sẽ bị ảnh hưởng rất lớn.
Thậm chí đừng nói là những học sinh cao niên, chỉ sợ không ít đạo sư đều sẽ đỏ mắt.
Khi hắn đang đau đầu muốn xử lý chuyện này như nào thì Yến Phi Kiệt mở miệng:
-Xin lỗi, tôi từ chối, tôi người này cũng không thích bị người khác uy hiếp, huống chi chỗ tôi có khoảng 3000 người, cho dù thi triều đến thì cũng không phải không thể ứng phó.
Không chỉ anh ta, hai người Nguyên Chính và Hồng Tu Xa cũng vội vàng từ chối.
Hơn nữa ngoại trừ bọn họ ra thì rất nhiều thành viên trong đội ngũ cũng tỏ thái độ, bọn họ không muốn bị uy hiếp hơn nữa tin tưởng có thể chiến thắng lần thi triều này.
Một màn này khiến Lâm Tinh Hải khó hiểu và kinh ngạc, hắn nghĩ đối phương có thể sẽ tiếp tục cò kè mặc cả nhưng không nghĩ tối đối phương thế nhưng trực tiếp từ chối.
Bạn cần đăng nhập để bình luận