Từ Tận Thế Ta Bắt Đầu Vô Địch

Chương 782 - Chuẩn bị đột phá

Chuẩn bị đột phá
Đến bước này, Lâm Tinh Hải mới chính thức cảm nhận được một chút áp lực.
Chẳng qua với lực cảm ứng khổng lồ của hắn, hơn nữa có sự giúp đỡ của Khống Vật Thuật, hắn vẫn hoàn thành trình tự này. Rất nhanh, tổng lượng huyết khí chi lực đã đạt tới 2001 điểm.
“Rất tốt, vẫn có thể tăng lên, vậy thì xem cuối cùng có thể tăng lên được tới bao nhiêu.” Lâm Tinh Hải liếm đầu lưỡi, tiếp tục tu luyện.
Nếu như có thể tu luyện tới 2100 điểm, để ba thuộc tính của hắn tăng lên lần nữa, đó là điều tốt nhất.
Chỉ tiếc là, khi tổng lượng huyết khí chi lực của hắn đạt tới 2033 điểm, kinh mạch và mạch máu của hắn lại một lần nữa không chống chịu được.
Hơn nữa lần này, cho dù hắn có dùng thêm một lọ thuốc tăng lực nữa thì cũng không có hiệu quả gì với cơ thể.
“Xem ra đây quả thật là cực hạn, tiếp đó có thể chuẩn bị đột phá trở thành Tố Thể cảnh rồi.” Lâm Tinh Hải thở ra một hơi, sau đó lấy máy tính đeo tay, gửi tin nhắn cho Tả Văn Diệu.
Chuyện lớn như thế này, nhất định phải báo với Tả Văn Diệu một chút.
Lâm Tinh Hải cầm máy tính đeo tay, đợi một lát, thấy Tả Văn Diệu không trả lời, hắn cũng không gấp gáp. Hắn soạn một tin nhắn gửi cho Liễu Diệu Diệu, hẹn đối phương buổi trưa đi ăn cơm.
So với hắn thì đám người Liễu Diệu Diệu vẫn lên lớp bình thường, dù sao trên lớp vẫn còn rất nhiều thứ cần học.
Ví dụ như phương pháp tu luyện nhanh hơn, kỹ xảo vận dụng huyết khí chi lực, còn có thể học một chút kinh nghiệm thực chiến, sửa chữa các loại trang bị như súng ống, cơ giáp, hay nhược điểm của các loại zombie, thậm chí là tin tức về ác ma thâm uyên, thật ra tất cả đều khá hữu dụng.
Có điều, đối với Lâm Tinh Hải, những thứ này không quan trọng. Chỉ cần thực lực đủ mạnh thì những kỹ xảo hay nhược điểm của kẻ địch gì đó đều là phù phiếm, chỉ cần bắn một phát cho chết là xong.
Mà rất nhanh, Liễu Diệu Diệu bên kia đã trả lời tin nhắn.
“A Tinh, sao hôm nay ngươi rảnh rỗi vậy? Có phải là xuất quan không? Tiểu Bàn Tử và các thành viên khác đều nói rất lâu chưa gặp đội trưởng rồi, có muốn ra ngoài ăn một bữa không?”
Thấy tin nhắn trả lời, Lâm Tinh Hải lập tức cảm thấy xấu hổ. Lại nói, sau khi làm xong nhiệm vụ bên quân đội kia trở về, hắn đã tu luyện được khoảng nửa tháng rồi.
Mà trong khoảng thời gian này hắn hầu như đều ở phòng tu luyện trong ký túc xá, cho nên bị đám người Tiểu Bàn Tử trêu rằng hắn bế quan.
Thậm chí vì thế, ngay cả nhiệm vụ một tuần một lần của tiểu đội Tinh Hải hắn cũng không đi, chỉ để Liễu Diệu Diệu dẫn đội, nhận mấy nhiệm vụ an toàn mà thôi.
Lúc này hắn trả lời tin nhắn của Liễu Diệu Diệu, hơn nữa bảo nàng gọi cả những người khác của tiểu đội Tinh Hải.
“Trước khi đột phá, đúng lúc cần thả lỏng mấy ngày, thích ứng với sức mạnh một chút, ngày mai dẫn bọn họ ra ngoài làm nhiệm vụ cũng được.” Lâm Tinh Hải sờ cằm nói.
Ngay lúc hắn đang suy nghĩ ngày mai nên dẫn mọi người đi đâu để kiếm học phần thì chuông cửa ký túc xá đột nhiên vang lên.
“Ấy! Sao lúc này lại có người tới” Lâm Tinh Hải hơi nghi ngờ, đi ra mở cửa, lập tức thấy Tả Văn Diệu đang đứng ở cửa.
“Sao thầy Tả lại tới đây?” Lâm Tinh Hải có phần kinh ngạc nói.
“Không phải ngươi nhắn tin cho ta nói sắp đột phá sao? Đúng lúc ta ở gần đây, nên tới đây thử nền tảng của ngươi trước, xem đến cùng là đã thật sự đạt đến cực hạn hay chưa.” Tả Văn Diệu nghiêm nghị nói.
Mặc dù một tháng trước Lâm Tinh Hải đã nói cho hắn chuyện có thể đột phá trong vòng một tháng, hắn cũng đã chuẩn bị tâm lý, nhưng lúc này thật sự nhận được tin tức, hắn vẫn có loại cảm giác không chân thật.
Thế nên hắn đã tới đây.
Nếu như Lâm Tinh Hải chưa đạt tới yêu cầu của hắn, bất kể thế nào hắn cũng sẽ áp lại tiến độ của đối phương.
Suy cho cùng, mặc dù đột phá nhanh là chuyện tốt, nhưng căn cơ quan trọng hơn.
Nghe Tả Văn Diệu nói như thế, Lâm Tinh Hải hơi kinh ngạc, nhưng rất nhanh đã bình tĩnh gật đầu: “Vâng, thưa thầy.”
Ngay sau đó, hắn và Tả Văn Diệu tới phòng tu luyện.
“Được rồi, ngươi toàn lực ra tay công kích, ta thử khả năng bộc phát của ngươi một chút.” Sau khi tiến vào phòng tu luyện, Tả Văn Diệu tùy ý ngồi xuống ghế sô pha, nói.
“Vâng.” Lâm Tinh Hải gật đầu lần nữa,, sau đó chuẩn bị điều động huyết khí chi lực toàn thân.
Nhưng lúc này Tả Văn Diệu lại lần nữa giơ tay lên, chỉ vào súng Lôi Thần đặt ở bên cạnh, nói: “Trực tiếp sử dụng vũ khí đi! Ta muốn xem trạng thái mạnh nhất của ngươi.”
“Vâng!” Lâm Tinh Hải không do dự, trực tiếp cầm súng Lôi Thần lên, sau đó nhắm hai mắt lại, bắt đầu điều động hơn 2000 điểm huyết khí chi lực trong cơ thể kia.
Tiếp theo, trong nháy mắt, toàn bộ căn phòng tràn ngập ánh sáng sấm sét, vô số tia chớp nhảy múa.
Mười giây sau, Tả Văn Diệu mặt không chút thay đổi đi ra từ trong phòng tu luyện.
“Đúng vậy, căn cơ vững chắc, ngươi có thể chuẩn bị đột phá, thời điểm đột phá thì nói với ta một tiếng, ta làm hộ pháp cho ngươi.” Sau khi dặn dò một câu, Tả Văn Diệu khoát tay rồi rời đi, chỉ có điều bóng lưng kia hình như mang theo cảm giác vội vàng.
Nhìn bóng lưng rời đi của Tả Văn Diệu, trong ánh mắt của Lâm Tinh Hải có mang theo sự cảm khái và kính nể.
Bạn cần đăng nhập để bình luận