Từ Tận Thế Ta Bắt Đầu Vô Địch

Chương 848 - Tình hình biến động (2)

Tình hình biến động (2)
Lúc trước hắn giao năm vị trí cuối cùng trong tiểu đội Tinh Hải cho Tiểu Bàn Tử lựa chọn, mà Tiểu Bàn Tử cũng hết sức nhanh nhẹn giao cho hắn danh sách 5 người đó, họ đều là những học viên hạng nhất trong lớp hắn.
Lâm Tinh Hải chỉ tùy ý xem qua, sau khi xác nhận thiên phú đều tạm ổn bèn duyệt luôn.
“Vâng.” Tiểu Bàn Tử gật đầu sau đó hỏi sang vấn đề tiếp theo, “Vậy chúng ta có cần chuẩn bị thêm vũ khí không?”
Trước đó Tiểu Bàn Tử không biết quy tắc của lần thi giữa kỳ này là gì cho nên hắn đều chuẩn bị cho mỗi người một túi vũ khí to, giờ biết rồi thì hắn có thể thả lỏng được rồi.
Chỉ cần Lâm Tinh Hải cần, hắn có thể trực tiếp bảo tập đoàn Hồng Vũ vận chuyển mấy xe tải vũ khí tới đây.
“Thế này nhé! Ngươi chuẩn bị hai chiếc xe bọc thép để tiện cho chúng ta di chuyển trận địa bất cứ lúc nào, ta còn có thể sử dụng pháo đài di động. Với lại đưa thêm một cơ giáp cấp hiếm tới đây đi, lo trước khỏi hoạ, gặp phải zombie biến dị cấp ba cũng có thể miễn cưỡng chống đỡ được một lúc.” Lâm Tinh Hải bảo.
Tiểu Bàn Tử nghe xong đều liên tục gật đầu, ghi lại từng cái một.
Sau đó hai người lại thảo luận về việc nên sử dụng chiến lược gì mới có thể đạt được nhiều điểm tích lũy nhất.
Kết quả thảo luận cuối cùng là sử dụng vũ khí nóng nhanh chóng giết địch có lẽ là giải pháp tối ưu nhất.
Mặc dù sử dụng vũ khí nóng sẽ làm giảm điểm tích lũy theo một mức độ nào đó nhưng tốc độ sẽ nhanh hơn.
Hơn nữa tỷ lệ suy giảm này là có giới hạn, bình thường nó sẽ không dưới 50%.
Nói cách khác, tổng điểm tích lũy khi sử dụng vũ khí nóng để tiêu diệt hai con zombie biến dị khẳng định sẽ nhiều hơn khi sử dụng vũ khí lạnh để tiêu diệt một con zombie biến dị.
Hơn nữa còn an toàn hơn.
Trong lúc mọi người trò chuyện, thời gian nhanh chóng trôi qua, chẳng mấy chốc đã được một tiếng. Xa xa, họ đã có thể nhìn thấy thành phố Trường Thạch từ trên máy bay vận tải quân dụng.
Lúc này gần như 2/3 diện tích thành phố Trường Thạch đã bị sương độc màu xanh bao phủ mất rồi.
Mà đám sương độc màu xanh ấy còn đang dần khuếch tán ra ngoài, đương nhiên quân đội ở phía ngoài cũng sẽ phóng ra một loại sương mù màu trắng. Loại sương mù màu trắng ấy sau khi tiếp xúc với sương độc màu xanh sẽ triệt tiêu lẫn nhau.
“May mà chúng ta chỉ tác chiến ở khu vực bên ngoài thôi đó. Nếu họ mà yêu cầu chúng ta tiến vào bên trong làn khói độc màu xanh kia để chiến đấu thì đúng là bó tay chấm com.” Tiểu Bàn Tử có chút thổn thức khi thấy cảnh này.
Dù sao đám sương độc màu xanh này chẳng những vừa có độc lại cản trở tầm nhìn của họ, mà còn có thể gia tăng sức mạnh ở một mức độ nhất định cho những zombie lẩn trốn trong đó, gọi đó là sân nhà của đám zombie cũng chẳng ngoa.
Lâm Tinh Hải vừa định nói gì đó thì đột nhiên một ánh sáng chói mắt lóe lên tại vị trí biên giới màn sương độc màu xanh. Những tòa nhà xung quanh thi nhau sụp đổ, một đám mây khổng lồ hình cây nấm chậm rãi bay lên.
Làn sóng xung kích khủng bố đến mức chiếc máy bay vận tải quân dụng cách đó hàng chục nghìn mét cũng bị lay động kịch liệt.
Đám người vốn dĩ còn đang thảo luận nhiệt liệt trong buồng phi cơ trông thấy cảnh này, vẻ mặt họ bỗng chốc đều trở nên hơi hoảng sợ.
“Cái này... Cái này không phải là sử dụng bom hạt nhân đấy chứ!” Giọng Tiểu Bàn Tử hơi run rẩy nói.
Nếu tình hình ở đây thực sự đã tồi tệ đến mức đó thì bọn hắn cần gì phải hạ cánh mà tốt nhất nên quay đầu bay về luôn.
“Không phải bom hạt nhân.” Lúc này Giản Hoa mở miệng.
Mặc dù sắc mặt hắn cũng khá khó coi nhưng hắn vẫn ép mình phải tỉnh táo lại để giải thích với đám người: “Lượng bom hạt nhân hiện tại của chúng ta ít nhất cũng phải trên 50.000 tấn nên uy lực không thể nào nhỏ như vậy được. Nếu ta không đoán lầm thì đây chắc là bom nhiệt hạch.”
Mặc dù đây không phải tin tức xấu nhất nhưng vẻ mặt mọi người vẫn nghiêm trọng như cũ bởi vì có thể nói, bom nhiệt hạch chỉ đứng ngay sau vũ khí hạt nhân mà thôi.
Nếu tình hình tiếp tục chuyển biến xấu thì bước tiếp theo chắc chắn sẽ là sử dụng bom hạt nhân.
“Thôi được rồi mọi người đừng nghĩ nhiều làm chi, phía quân đội chắc chắn sẽ kiểm soát được tình hình thôi. Việc các ngươi cần làm chính là cố gắng tiêu diệt zombie, nếu trường hợp xấu nhất là không địch lại nổi thật sự xảy ra, các ngươi thân là niềm hy vọng tương lai quốc gia chắc chắn sẽ được ưu tiên rút lui trước.” Giản Hoa an ủi.
Nhưng mọi người trong cabin đã không còn nhiệt liệt như lúc trước nữa rồi.
...
Cùng lúc đó, tại lối đi vực thẳm thứ 11 đang xảy ra một việc trọng đại khác.
Ma Vương Dung Nham đứng trước lối vào lối đi vực thẳm, hắn đang không ngừng điều binh khiển tướng để từng đoàn tiến về phía đối diện thông qua lối đi vực thẳm.
Mặc dù hắn thấy hơi không hiểu nổi vì sao lần này sức phản kháng của nhân loại ở phía đối diện yếu hơn trước rất nhiều, nhưng đây chắc chắn là một chuyện tốt đối với hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận