Từ Tận Thế Ta Bắt Đầu Vô Địch

Chương 334

- Đây là tình báo đối phương gửi tới.
Vũ Nham đưa văn kiện qua, nói. Có điều khi nói những lời này, sắc mặt của anh ta không tốt chút nào.
Vì Phương Thiên và những người khác đã điều khiển Mecha đi hỗ trợ chiến đấu, nên cấp đội trưởng trở lên cũng chỉ còn hai người Vũ Nham và Từ Hải Thủy là đang rảnh.
Chỉ là Từ Hải Thủy đã đi binh đoàn lính đánh thuê Huyết Điêu để chỉ bảo cho họ kỹ thuật bắn súng, bây giờ thành viên cấp cao của binh đoàn lính đánh thuê Liệt Thiên chỉ còn Vũ Nham là có thời gian phụ trách công tác liên hệ.
Lâm Tinh Hải cần lấy tình báo nhìn qua hai lần, lập tức lông mày nhíu lại.
Tình huống còn tệ hơn rất nhiều so với dự đoán của hắn. Căn cứ vào tình báo đối phương gửi về, nếu như chỉ đơn giản là Thi Triều thì họ vẫn còn có thể chống đỡ được, nhưng Zombie biến dị cũng không phải dễ đối phó như vậy.
Bây giờ, lại có một con "Cự Phách” và một con “Kẻ Săn Mồi” xen lẫn ở bên trong Thi Triều đang để mắt tới trạm canh gác.
"Cự Phách" kia cũng không đáng ngại, nếu chúng dám đến gần thì dùng mấy quả hỏa tiễn ở trạm canh gác số ba mươi hai là có thể giải quyết, thậm chí nếu đối phương chạy chậm thì cũng có thể nổ chết nó.
Nhưng “Kẻ Săn Mồi” thì khác, mặc dù loại biến dị này da giòn nhưng vấn đề là tốc độ của chúng rất nhanh!
Đối với người bình thường mà nói, đừng nói là tấn công, cho dù nhắm bắn chuẩn tới đâu cũng không làm gì được. Ngay cả khi Lâm Tinh Hải mở khóa ba đạo khóa gen, tầm nhìn của hắn được gia tăng rất nhiều nhưng nếu như dùng mắt thường để nhìn thì khá là miễn cưỡng, nhiều khi chỉ có thể nhìn thấy tàn ảnh của “Kẻ Săn Mồi".
Đây là lý do vì sao khi điều khiển Mecha lại có yêu cầu cao đối với lực cảm ứng như vậy, nhiều lúc lực cảm ứng còn quan trọng hơn cả hai con mắt.
Mà “Kẻ Săn Mồi” dựa vào tốc độ nghịch thiên của nó, mượn sự trợ giúp của Thi Triều để phát động một cuộc đánh lén, thành công đánh vào trạm canh gác số ba mươi hai.
Lần đánh lén này đã khiến hai người tử vong, ba người bị thương nặng. Điều phiền phức hơn chính là đối phương làm như vậy tương đương với việc xé ra một cái miệng nhỏ trên vòng phòng ngự.
Nếu không nhờ sự phản ứng nhanh của quân đội bên kia thì vẻn vẹn một đòn này cũng đủ tạo ra thương vong cực lớn.
Mặc dù bây giờ họ đối với Kẻ Săn Mồi đã có đề phòng, nhưng Zombie biến dị kia cũng không phải không làm gì cả, căn cứ vào tình báo của trạm canh gác số ba mươi hai thì chúng lại đưa tới một con "Huyết Trùng."
Trong hoàn cảnh này, kéo dài cuộc chiến sẽ làm tình hình chuyển biến xấu, nếu sau đó không có quân chi viện, trạm canh gác ở đây đoán chừng chỉ có thể chống đỡ tối đa là mười phút.
Vậy mà giờ lại xuất hiện một con "Huyết Trùng", điều này thật không dễ dàng một chút nào! Trong khi sau đó cũng không rõ còn có con Zombie biến dị nào lại chạy đến hay không. Lâm Tinh Hải nhíu mày trầm tư.
Nếu như không có con “Huyết Trùng” này thì tại thời điểm mấu chốt, hắn thậm chí có thể một mình điều khiển Mecha, mạo hiểm đi hỗ trợ.
Nhưng hắn đã từng thỉnh giáo qua sức mạnh của huyết sắc giáp trùng kia, nên chắc chắn hắn sẽ không một mình mạo hiểm đi đối mặt với cái thứ đồ chơi này nữa.
Cuối cùng, sau khi đã suy nghĩ xong, trước tiên Lâm Tinh Hải để cho Vũ Nham quay trở lại trạm canh số ba mươi hai, nói rằng họ sẽ cố hết sức hấp dẫn sự chú ý của Thi Triều, gánh vác một phần áp lực.
Sau đó hắn lại ở trong kênh liên lạc ra lệnh cho đoàn xe, bắt mọi người chạy về phía trạm canh gác số ba mươi hai.
Khi nhận được mệnh lệnh này, đa số đoàn trưởng binh đoàn lính đánh thuê cấp một rõ ràng có chút do dự, bởi vì mọi người đều biết rõ muốn phát huy toàn bộ năng lực của vòng phòng ngự ra, tốt nhất không nên di chuyển.
Đặc biệt là họ đối với trận hình này cũng không thành thạo, trong quá trình di chuyển rất dễ xảy ra tình trạng đội hình bị biến dạng, từ đó xuất hiện lỗ thủng.
Tuy nhiên Lâm Tinh Hải đã mở miệng thì những đoàn trưởng này mặc dù do dự, nhưng vẫn kiên trì hạ lệnh xuống dưới.
Khi đoàn xe tiến về phía trước, tiếng gầm của hỏa lực xung quanh càng lúc càng dày đặc, trước đó họ còn ở ngoài phạm vi của Thi Triều, mặc dù cũng hấp dẫn một chút sự công kích của Zombie nhưng đó chẳng qua chỉ là gần một nửa.
Nhưng bây giờ khi đi về phía trước, thật sự đã tiến vào phạm vi Thi Triều, bốn phương tám hướng đều dày đặc Zombie, kiểu tấn công ba trăm sáu mươi độ đều là ngõ cụt khiến cho tinh thần của tất cả mọi người đều căng thẳng, không dám mắc một chút sai lầm.
Ngay cả Lâm Tinh Hải, lúc này thần kinh cũng bị kéo căng, bởi vì áp lực đột ngột gia tăng mạnh như thế thì rất dễ xảy ra vấn đề.
Một khi xảy ra sự cố, nếu không ngay lập tức xử lý thì một vấn đề nhỏ cũng có khả năng biến thành một thảm họa.
Nhưng điều khiến Lâm Tinh Hải kinh ngạc chính là tình huống khiến hắn lo lắng nhất lại không xảy ra, có lẽ trước đó do những binh đoàn lính đánh thuê này đã từng trải qua huấn luyện. Ngay cả dưới áp lực như thế, dọc theo con đường này đoàn xe vẫn vững vàng tiến lên.
Đương nhiên Lâm Tinh Hải cũng biết, rõ tình huống này không thể kéo dài quá lâu bởi vì bây giờ còn ở ngoài phạm vi của Thi Triều, ở đây sự dày đặc cũng như trình độ của Zombie đều không phải cao nhất.
Chờ sau khi họ đi về phía trước tám, chín trăm mét nữa, khi tiến vào trung tâm của Thi Triều, đây mới thật sự là nguy cơ.
Điều quan trọng hơn là lúc này họ dọc theo con đường này tiến lên, đoàn xe có thể luôn nguyên trận hình hiện tại, nhưng sau khi qua hai ngã tư nữa thì sẽ phải rẽ qua một con đường nhánh không quá rộng, đến lúc đó trận hình bị buộc phải thực hiện một số thay đổi, nơi đó mới là nơi dễ xảy ra vấn đề nhất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận