Từ Tận Thế Ta Bắt Đầu Vô Địch

Chương 123

Lâm Tinh Hải thấy Hoàng Nặc vung tay lên, một luồng ánh sáng màu vàng bay thẳng về hướng hắn, tốc độ nhanh đến mức hắn không kịp né tránh.
Khi luồng ánh sáng đi vào người thì hắn lập tức cảm thấy ánh sáng vàng kia biến thành một nguồn năng lượng tràn ngập khắp mọi nơi trong cơ thể, đồng thời cũng cảm thấy rất thoải mái, có vẻ các bộ phận trên cơ thể đều đã được nâng lên một cấp độ khác.
Nhìn bóng lưng của Hoàng Nặc rời đi, Lâm Tinh Hải lúc này chẳng lẽ lại không đoán ra được, đối phương đã dùng dị năng để giúp mình.
Đương nhiên lúc này, hắn cũng không rảnh để bận tâm nhiều đến vậy, nhìn lướt qua máy dò Zombie, phát hiện điểm đỏ gần nhất, quả nhiên chính là đám Zombie vừa mới nhìn thấy.
Trừ cái đó ra, còn có ba đám Zombie cũng đang ở khá gần nhà máy rượu.
Sau khi đã ghi nhớ kỹ vị trí của bọn chúng, Lâm Tinh Hải không chần chừ thêm nữa, cầm súng trường Ripper phóng tới chỗ đám Zombie có khoảng cách gần nhất.
Sử dụng Huyễn Ảnh Thân Pháp, cùng với việc mượn những công trình kiến trúc che chắn, hắn nhanh chóng xuyên qua đám Zombie. Lúc này Lâm Tinh Hải phát hiện ra, dị năng đang được tăng thêm, tốc độ của hắn lúc này đã đạt đến 66 điểm.
-Chậc! Mặc dù hiệu quả chỉ tăng thêm có 10%, nhưng nếu như có thể tăng thêm tiếp thì cảm giác cũng không tệ.
Hắn nhịn không được cảm thán một câu.
Nếu như lúc này, hắn dùng dị năng cực tốc thì tốc độ của hắn sẽ có thể đạt tới số điểm khủng khiếp là 132 điểm.
Mặc dù đang suy nghĩ những chuyện này trong đầu nhưng bước chân của Lâm Tinh Hải không hề dừng lại chút nào, nhanh chóng tiến đến gần đám Zombie, cách khoảng 100 mét.
Tuy nhiên hắn cũng không hề nổ súng, vẫn giấu cơ thể bên trong các công trình kiến trúc, tiếp tục đi tới, sau đó lướt qua bọn chúng, đi tới phía sau đám Zombie.
-Ha! Lũ Zombie kia, mau nhìn qua đây.
Lâm Tinh Hải hô một tiếng.
Gừ gừ gừ!
Đáp lại hắn chính là tiếng kêu hưng phấn của Zombie, sau đó một bầy Zombie điên cuồng lao tới.
-Chậc! Thật là nhiệt huyết, tôi cũng sẽ không khiếm nhã đâu.
Lâm Tinh Hải nói, đáp lại bằng ba tiếng súng.
Đoàng đoàng đoàng!
Sau đó ba con Zombie lao tới phía trước rồi ngã xuống đất mà chết.
Hắn vừa nổ súng vừa lui về một bên, kéo những con Zombie này cách xa nhà máy rượu.
Một mình đấu với đám Zombie, đối với người khác mà nói thì vô cùng khó, nhưng đối với Lâm Tinh Hải mà nói thì cũng chỉ là như vậy.
Thời gian còn chưa tới một phút đã giải quyết được hết đám Zombie.
Không chậm trễ thêm nữa, hắn tiếp tục dùng Huyễn Ảnh Thân Pháp, dọc theo con đường quay trở lại, đi vào bên trong xe liếc nhìn máy dò Zombie.
Vừa phát hiện được phương hướng của đám Zombie thì thấy hướng di chuyển của đám Zombie gần đây đã thay đổi, đang hướng về phía đám Zombie đã chết mà đi tới.
Rất rõ ràng, đám Zombie đã bị thu hút bởi máu, dẫn tới việc thay đổi hướng đi.
Lâm Tinh Hải thở phào một cái, tình hình đã phát triển đúng như dự đoán của hắn.
Hắn nhìn lướt qua hai đám Zombie đang càng lúc càng gần nhà máy rượu, sau khi nạp đầy đạn vào băng đạn thì lập tức chạy tới.
Chỉ cần hắn có thể ngăn chặn và giết được chúng trước, như vậy thì có thể trì hoãn được bước chân của đám Zombie đến nhà máy rượu.
Đương nhiên làm như vậy, cũng không phải không có điểm xấu, sau khi hắn tiêu diệt được đám Zombie, mùi máu tươi của thi thể sẽ khiến cho một số lượng lớn Zombie kéo đến ăn chia, như vậy, trong trường hợp đó thì xung quanh nhà máy rượu sẽ có càng nhiều Zombie.
Khi nhiều đến một khoảng nhất định thì việc phá vòng vây qua bọn chúng sẽ trở nên vô cùng nguy hiểm.
Đây cũng là lý do vì sao Lâm Tinh Hải chỉ trì hoãn được cho bọn người Lăng Tu năm phút.
Lâm Tinh Hải đang chạy tới chạy lui giết Zombie, áp lực đè trên người hắn hẳn là lớn nhất, nhưng thực tế thì lúc này bọn người Lăng Tu cũng đang vô cùng nóng ruột.
Bởi vì bọn họ hoàn toàn không biết gì về tình huống bên ngoài kia, chỉ có thể mau chóng sắp xếp gọn gàng những loại rượu vang đỏ này, rồi chuyển ra ngoài.
Bọn họ đã tìm mấy cái hòm gỗ, mang rượu bỏ vào bên trong đó, đương nhiên trong lúc đó cũng sẽ nhét vào một chút bọt biển, mảnh gỗ vụn hay là các loại vải vụn làm đệm ở xung quanh.
Với nỗ lực của cả bốn người, chỉ hết vẻn vẹn có bốn phút, bọn họ đã đặt hết 112 chai rượu vang vào ba cái hòm gỗ, sau đó niêm phong kín lại.
-Đi, chúng ta mau ra ngoài.
Lăng Tu nói rồi nhấc một cái hòm gỗ lớn lên, vội vàng lao ra phía ngoài.
Sau khi lần theo đường hầm đến đại sảnh, anh ta vội vàng nghiêng tai lắng nghe, phát hiện không có tiếng Zombie gào thét ở xung quanh, cũng không thấy tiếng súng, điều này khiến anh ta cảm thấy hơi khó hiểu.
Theo lý mà nói, dù Lâm Tinh Hải có thể ngăn cản được sự tấn công của Zombie, nhưng cũng không phải dễ dàng gì, thế mà sao lại không hề có tiếng súng.
Đương nhiên, nghi hoặc thì nghi hoặc, bước chân anh ta cũng không hề chậm lại, ôm hòm gỗ lớn, gần như là chạy như bay, xông thẳng ra ngoài.
Bọn người ở sau lưng cũng vội vàng đuổi theo.
Khi bọn họ đi đến cửa nhà máy rượu, thì thấy Lâm Tinh Hải đang lái xe việt dã đến đây.
-Mau lên xe!
Lâm Tinh Hải nói, từ ghế chỗ tài xế nhảy lên nóc xe.
Bọn người Lăng Tu vui mừng khôn xiết, sau đó trong lòng đầy rẫy những nghi vấn, tuy nhiên bây giờ cũng không phải lúc để đặt câu hỏi, bọn họ vội vàng mang hòm rượu lên xe.
May mắn là không gian trong xe cũng đủ rộng rãi, để ba cái hòm gỗ lớn nhét vào phía sau thì vẫn có thể nhét thêm được 2 người ở hàng ghế sau.
Như vậy, Lâm Tinh Hải đứng trên nóc xe, cũng vừa đủ chỗ ngồi.
Hoàng Nặc thả hòm gỗ lớn xuống xong thì lập tức ngồi vào ghế lái, nhưng chưa đi ngay mà quay sang dò hỏi:
-Anh Lâm, đi như thế nào?
-Dọc theo đường trở về là được, gặp phải Zombie thì cứ trực tiếp đâm vào.
Lâm Tinh Hải trả lời, đơn giản và rất rõ ràng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận