Từ Tận Thế Ta Bắt Đầu Vô Địch

Chương 799 - Giàu tới mức không có nhân tính. (2)

Giàu tới mức không có nhân tính. (2)
“Tổng cộng mang tới một nghìn robot chiến đấu.” Tiểu Bàn Tử nói.
“Không đến mức ấy chứ! Thành viên của tiểu đội của chúng ta, ít nhất cũng là Huyết Khí cảnh trung kỳ rồi, cho dù dùng robot chiến đấu để bảo vệ thì mỗi người chỉ cần một, hai chiếc là đã đủ rồi chứ!” Yến Phi Kiệt rốt cuộc cũng tìm được chỗ có thể vặn lại, lập tức nói.
“Ngươi hiểu lầm rồi.” Tiểu Bàn Tử thoáng dừng lại nhìn Yến Phi Kiệt rồi nói: “Những robot chiến đấu này cũng không phải là dùng để bảo vệ chúng ta, mà là dùng để thu nguyên tinh, đương nhiên nếu ngươi muốn mời bảo vệ thì ta cũng có thể phân ra mấy chiếc cho ngươi.”
Yến Phi Kiệt: “...”
Lúc này hắn hoàn toàn không muốn nói chuyện nữa, cảm thấy mình nói gì cũng sai.
Đồng thời hắn cũng hiểu được, Tiểu Bàn Tử trước mắt này, đúng là giàu đến không còn nhân tính nữa, căn bản không thể dùng trí tưởng tượng của mình để dự đoán ra được. Cho dù là tiểu đội Tinh Hải tiếp nhận hành động, cũng không thể dùng thường thức của mình suy đoán ra được.
Mà đám người Nguyên Chính gần như đều có suy nghĩ giống như vậy.
Chỉ trong nháy mắt khung cảnh đã rơi vào im lặng, chẳng qua lúc này bọn họ đã đi tới trước mặt những chiếc xe bọc thép.
Sau khi Tiểu Bàn Tử và công nhân công tác của tập đoàn Hồng Vũ trao đổi xong, các thành viên rất nhanh đã lên xe, sau đó dọc theo đường hầm, lái xe về phía thang máy không gian phía dưới đảo Phù Không của căn cứ Đông Hải.
Theo lí mà nói thì trong quá trình này cần phải tiến hành một loạt kiểm tra an ninh và xếp hàng.
Tuy nhiên lần này, đã đến lượt Lâm Tinh Hải phát huy tác dụng, hắn lấy ra chứng nhận sĩ quan của mình, trực tiếp đi vào lối đi quân dụng.
Rất nhiều nơi cũng có thể trực tiếp cho qua, cho dù phải kiểm tra cũng được ưu tiên thông hành.
Dựa vào lộ trình thông thường từ đảo Phù Không của căn cứ Đông Hải tới mặt đất, đại khái cần khoảng hai mươi tới ba mươi phút, nhưng lần này chỉ mất năm phút đã tới mặt đất rồi.
Lần này lại làm cho đám người Yến Phi Kiệt phải cảm thán nội tình của tiểu đội Tinh Hải, đồng thời bọn họ cũng tò mò, Lâm Tinh Hải trở thành sĩ quan từ lúc nào, hơn nữa có vẻ cấp bậc cũng không thấp.
Dẫu sao, ở phía lối đi quân dụng bên kia cũng luôn có nhân viên trong quân đội đi ra đi vào, nếu như song phương gặp phải nhau thì đều phải chờ, thì ở lối đi quân dụng này lại không phải dựa vào thứ tự ai tới trước thì đi trước, mà hệ thống sẽ dựa vào cấp bậc của sĩ quan để xác nhận ai sẽ được đi trước.
Trong đa số tình huống, thế nhưng đội ngũ của bọn họ đều là bên được đi trước.
Mà cảnh này, đừng nói là đám người Yến Phi Kiệt kinh ngạc thán phục không dứt, đến cả Tiểu Bàn Tử ngồi trong xe số một cũng mang vẻ mặt đầy ngạc nhiên.
Hắn tò mò nhìn chứng nhận sĩ quan mà Lâm Tinh Hải lấy ra, hỏi: “Lão đại, ngươi rốt cuộc là quân hàm gì?”
“Thiếu tá.” Lâm Tinh Hải cũng hơi cảm khái nói ra, hắn cũng không nghĩ tới chỉ mới chấp hành một nhiệm vụ thôi mà quân hàm của hắn đã thăng lên tới ba cấp, trực tiếp từ Thượng úy thăng lên Thiếu tá.
Biên độ thăng cấp như vậy đoán chừng ở quân đội cũng cực kì hiếm gặp.
Lúc Tiểu Bàn Tử nghe thấy Lâm Tinh Hải là quân hàm Thiếu tá, hai mắt lập tức sáng rỡ.
“Lão đại, với tốc độ này của ngươi, sau khi tốt nghiệp sẽ trực tiếp làm sĩ quan rồi! Đến lúc đó nhất định phải chiếu cố ta một chút đó, sắp xếp ta vào trong đội của ngươi.” Tiểu Bàn Tử nói vẻ mặt đầy nịnh nọt.
Địa vị của quân hàm Thiếu tá trong quân đội đã không thấp, luận về thực quyền, ít nhất có thể làm một tiểu đoàn trưởng, thậm chí nếu có quan hệ, đảm nhận chức vị phó đoàn trưởng, cũng có khả năng.
“Xem đi! Ta cũng đâu thể vừa tốt nghiệp đã được nắm giữ binh quyền, chỉ có thể xem quân đội phía trên sắp xếp thế nào, có điều kéo ngươi vào trong đội của ta chắc chắn là không thành vấn đề, đương nhiên với tiền đề là phía cha ngươi không phản đối.” Lâm Tinh Hải nói đến vế sau, tựa tiếu phi tiếu nhìn Tiểu Bàn Tử.
“Hi hi, ông ấy sao lại phản đối được, so với tiền bạc, hắn càng mê đắm quyền lợi hơn. Cho nên nếu ta vào quân đội, chắc chắn hắn sẽ không phản đối, đương nhiên tiền đề là không được làm binh tiên phong.” Tiểu Bàn Tử mỉm cười hihi.
Lâm Tinh Hải cười cười cũng không nói gì thêm, cho dù Tiểu Bàn Tử không nói, hắn cũng muốn kéo tên thổ hào nhỏ này vào trong đội ngũ của mình! Nếu như vậy thay đổi mấy thứ như quân bị, bản thân cũng có thể giải quyết.
Rất nhanh mọi người không tiếp tục nói về vấn đề này nữa, mà là mở bản đồ ra thảo luận về nhiệm vụ tiếp theo, nên tiến hành như thế nào.
Thành phố Sa Khẩu chỉ cách căn cứ Đông Hải một thành phố, khoảng cách chỉ có hơn hai trăm cây số, trong tình huống dốc toàn lực đi đường, quân đội chỉ hao phí vẻn vẹn hơn một tiếng đồng hồ đã tiếp cận điểm đến.
Bạn cần đăng nhập để bình luận