Từ Tận Thế Ta Bắt Đầu Vô Địch

Chương 837 - Suy đoán (4)

Suy đoán (4)
Thường Vũ Đạt nói được một câu liền nhanh chóng chuyển chủ đề hỏi: “Mặt khác, truyền thừa Lôi Đình Thần Thể thực sự ngươi nhận được có khác với công pháp tu luyện của truyền thừa mà chúng ta suy đoán ra không? Ý ta là giai đoạn Huyết Khí cảnh ấy.”
“Có nhưng cũng chẳng khác nhau là mấy, đương nhiên ta nghĩ rằng nó chắc chắn sẽ ảnh hưởng tới uy lực cuối cùng đó. Ta cảm thấy uy lực có thể tăng khoảng 10% nếu tu luyện theo truyền thừa Thần Ma Thể chân chính.”
Lâm Tinh Hải nói xong còn nghĩ nghĩ rồi bổ sung một câu, “Đương nhiên không có ai để làm tài liệu tham khảo đâu, đây chỉ là suy luận cá nhân của ta thôi.”
Thường Vũ Đạt gật gật đầu, hắn cũng không ngạc nhiên về điều này mà tiếp tục hỏi: “Vậy ngươi có sẵn lòng cống hiến truyền thừa Lôi Đình Thần Thể chân chính không, đương nhiên chúng ta sẽ bồi thường cho ngươi.”
“Không thành vấn đề! Nhưng trong truyền thừa mà ta nhận được, bao giờ đạt tới cảnh giới tương ứng thì mới xem được công pháp của giai đoạn đó. Vậy nên giờ ta chỉ có công pháp của hai giai đoạn Huyết Khí cảnh và Tụy Phủ cảnh thôi.” Lâm Tinh Hải quả quyết nói.
Thực tế lúc nói với Tả Văn Diệu về việc truyền thừa Lôi Đình Thần Thể, hắn đã có suy nghĩ giao ra công pháp rồi.
“Tốt lắm!” Thường Vũ Đạt khá hài lòng khẽ gật đầu.
Sau đó hắn lại hỏi Lâm Tinh Hải một vài chi tiết khác, Lâm Tinh Hải đều giải đáp hết, đặc biệt là những điều liên quan tới nguyên huyết, hắn càng cẩn thận giải thích rõ.
Thường Vũ Đạt vừa nghiêm túc lắng nghe vừa gật đầu ghi lại.
Nửa tiếng sau, khi đã hiểu rõ mọi chuyện, Thường Vũ Đạt liền rời đi. Mà trước khi rời đi, hắn hỏi Lâm Tinh Hải rằng lúc công bố công pháp Tụy Phủ cảnh có cần nói rõ hắn là người đầu tiên phát hiện ra hay không.
Lâm Tinh Hải từ chối ngay tại chỗ. Lý do rất đơn giản, trong nhân loại có nội gián, hắn không muốn xuất đầu lộ diện cho đến khi hắn có thể tự bảo vệ được mình.
Sau khi Thường Vũ Đạt rời đi, Tả Văn Diệu xem giờ trên máy tính đeo tay.
“Ta sắp đến giờ phải xuất phát rồi. Ngày mai trường học sẽ tổ chức cho các ngươi đến lối đi vực thẳm thứ 11, đến lúc đó ngươi phải chú ý an toàn đấy! Dù các ngươi phụ trách khu vực bên ngoài nhưng xung quanh lối đi vực thẳm thì chuyện gì cũng có thể xảy ra.” Tả Văn Diệu nhìn Lâm Tinh Hải nghiêm túc dặn dò.
“Ừm, ta biết mà.” Lâm Tinh Hải nghiêm túc gật đầu, hắn vẫn khá quý trọng cái mạng nhỏ của mình mà.
Huống chi giờ hắn tội gì phải liều mạng, chỉ cần từng bước mạnh lên thì có lẽ cùng lắm nửa năm là hắn có thể đạt tới Thần Ma cảnh rồi. Muốn làm gì thì đợi đến khi có thực lực mạnh cũng không muộn.
Tả Văn Diệu nhìn nhìn Lâm Tinh Hải, sau khi xác nhận đối phương thật sự nghe lời mình mới nói tiếp: “Với lại ta cố ý xin cho ngươi khẩu súng trường Gauss thế hệ thứ 3 với 1000 viên đạn xuyên giáp DU rồi đấy.”
“Đây đều là sản phẩm mới nhất do Bộ Nghiên cứu khoa học nghiên cứu ra để đối phó với zombie biến dị đó, thậm chí chúng còn có tác dụng gây ra sát thương nhất định cho zombie biến dị cấp hai cơ. Lát nữa ta sẽ gửi mã cho ngươi, ngươi tự đi lĩnh đi!”
Nghe vậy, ban đầu Lâm Tinh Hải ngẩn ra nhưng chỉ trong chốc lát hắn nở nụ cười, “Cảm ơn, vậy ta không khách sáo đâu nhé.”
Nói thật, thực lực hiện tại của hắn vẫn hơi miễn cưỡng khi đối phó với những zombie biến dị cấp hai kia.
Đặc biệt là trên chiến trường, đôi khi đâu phải một chọi một, có khi chỉ trong nháy mắt mấy zombie biến dị cấp hai bỗng xuất hiện liền lúc luôn ấy. Nếu chúng còn biết cách phối hợp với nhau thì hắn không thể nhẹ nhàng giải quyết nổi chúng đâu.
Nhưng nếu khẩu súng trường Gauss thế hệ thứ 3 này thật sự có thể gây sát thương cho zombie cấp hai như Tả Văn Diệu nói thì lại khác.
Đối với người khác, đó có lẽ chỉ là “có thể gây sát thương”, nhưng với tài bắn súng của hắn, chỉ cần nhắm chuẩn vào những nơi như mắt thì sát thương lại có thể biến thành vết thương trí mạng.
Tả Văn Diệu dặn dò xong liền vội vàng rời đi.
Mà lúc Lâm Tinh Hải, đồng thời hắn cũng đang nghĩ xem tiếp theo nên làm gì đây.
Ầm!
Tiếng pháo mừng đột nhiên vang lên, vô số pháo hoa lả tả rơi xuống người hắn.
Lâm Tinh Hải đang trầm tư bỗng bừng tỉnh. Đến khi ngẩng đầu nhìn lại, hắn bỗng phát hiện tất cả đều là những bóng dáng quen thuộc.
Liễu Diệu Diệu, Tiểu Bàn Tử, Kim Đồng, Tôn Thiên Bác, Tạ Thiện Dũng, Yến Phi Kiệt, Nguyên Chính, Hồng Tu Viễn, Khâu Lương, Khương Tử Tấn, Thiên Tinh Tu..., một đám học viên tiểu đội Tinh Hải đều tề tụ tại đây.
“Đại ca, mừng ngươi đột phá!” Tiểu Bàn Tử là người đầu tiên lao đến, mặt mũi tràn đầy hưng phấn nói.
Lâm Tinh Hải nhíu nhíu mày, “Sao ngươi lại biết ta đột phá thành công?”
“Hì hì! Đại ca, trong lòng ta ngươi chính là thần tiên! Việc nhỏ như đột phá cảnh giới ngươi phất tay cái là xong ấy mà!” Tiểu Bàn Tử cười hì hì nói.
Nhưng cuối cùng hắn vẫn hỏi một câu, “Đại ca, giờ ngươi đã là Tố Thể cảnh rồi nhỉ!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận