Từ Tận Thế Ta Bắt Đầu Vô Địch

Chương 811 - Lối đi vực thẳm mới (3)

Lối đi vực thẳm mới (3)
Nội dung tin nhắn đơn giản rõ ràng, mở đầu bày tỏ lòng kính nể và biết ơn với tiểu đội Tinh Hải, sau đó hỏi thăm đối phương có cần giúp đỡ gì không, cuối cùng là mời đối phương tới khu lánh nạn Sa Khẩu làm khách sau khi kết thúc thi triều.
Sau khi gửi tin nhắn, Kỷ Khải Vinh rất nhanh đã nhận được câu trả lời, đầu tiên là cảm ơn, sau đó là từ chối khéo lời mời của hắn, bày tỏ tối nay họ phải trở về học viện Đông Hải.
Không mời được Lâm Tinh Hải nên dĩ nhiên Kỷ Khải Vinh hơi không cam tâm.
Hắn Lập tức sai người gửi mấy tin nhắn nữa cho Lâm Tinh Hải, cơ bản là miêu tả những lợi ích nếu đến làm khách của khu lánh nạn Sa Khẩu, đồng thời bày tỏ nếu Lâm Tinh Hải không có thời gian thì có thể đợi dịp khác.
Có lẽ là bị quấy rối đến phiền hoặc điều kiện hắn nói quá hấp dẫn, cuối cùng Lâm Tinh Hải tỏ vẻ sau này nếu thực hiện nhiệm vụ thì sẽ ưu tiên nghĩ tới khu lánh nạn Sa Khẩu, đương nhiên điều kiện tiên quyết là thù lao không thể thấp hơn nhiệm vụ lần này.
Sau khi nhận được câu trả lời, Kỷ Khải Vinh mới xem như thở phào nhẹ nhõm.
Mà Lâm Tinh Hải cũng không quá để tâm đến chuyện này, suy cho cùng thì đối với hắn, mỗi tuần đều chấp hành một nhiệm vụ nên đi đâu cũng như nhau thôi.
Nếu khu lánh nạn Sa Khẩu cách đây khá gần, hơn nữa thù lao cũng cao thì hắn sẽ không ngại thường xuyên tới đây đâu.
Trong lúc Lâm Tinh Hải nhanh chóng tiêu diệt zombie theo kế hoạch thì tại thành phố Trường Thạch cách bọn họ hơn mấy nghìn cây số đột nhiên xuất hiện dao động không gian.
Lúc này phía trên một nhà dân ở khu vực thành thị phía Đông, không gian dần dần méo mó.
Theo thời gian trôi, sự méo mó của không gian càng lúc càng rõ ràng. Sau một tiếng đồng hồ, dao động không gian bỗng trở nên kịch liệt hơn.
Mảnh không gian vặn vẹo nhanh chóng hình thành nên một lối đi không gian rộng khoảng hai mét, hơn nữa phạm vi của lối đi này vẫn đang không ngừng mở rộng.
Thời khắc hình thành nên lối đi không gian, một con Thạch Hóa Tri Chu dài tới hai mét nhanh chóng bò ra từ trong lối đi không gian bằng những đôi chân cứng cáp của nó.
Sau khi bò ra, nó lập tức nhả tơ, bắt đầu kết lưới gần đó.
Ngay sau đó, con thứ hai rồi thứ ba... chỉ trong nháy mắt đã có hơn trăm con Thạch Hóa Tri Chu bò ra từ trong lối đi không gian.
Từng tấm mạng nhện cứng như nham thạch lấy lối đi vực thẳm làm trung tâm rồi nhanh chóng khuếch tán ra ngoài sau đó tạo thành các màn chắn.
Cùng với sự mở rộng không ngừng của lối đi vực thẳm, không chỉ Thạch Hóa Tri Chu mà ngay cả Thâm Uyên Thi Quỷ với hình thể khổng lồ hơn thế cũng không ngừng chui ra ngoài. Sau khi bò ra, chúng khuếch tán ra bên ngoài rất nhanh, mục tiêu là loại bỏ tất cả các mối nguy hiểm xung quanh.
Chỉ trong mười mấy phút ngắn ngủi, đường kính của lối đi vực thẳm đã mở rộng từ hai mét thành năm mét.
Mà trong lúc này, các loại zombie biến dị cũng lục tục bò ra khỏi lối đi.
Tử Trảo, Thiết Giáp Thi, Hunter, Spitger, Huyết Trùng, Cánh tay khổng lồ, Ảnh Ma, zombie phun sương độc, cái gì cần có đều có, hơn nữa còn đều kết thành bầy đàn.
Đương nhiên điều đáng sợ hơn chính là đám zombie biến dị này không phải toàn là cấp 1 mà còn có vài con cấp 2. Chỉ cần lối đi vực thẳm còn tiếp tục mở rộng thì chắc zombie biến dị cấp 3 cũng sẽ sớm xuất hiện thôi.
Hoàn toàn có thể tưởng tượng ra nếu chuyện này còn tiếp diễn thì chưa tới một tiếng đám zombie biến dị tập trung ở đây có thể nhiều đến mức khiến người ta hãi hùng khiếp vía.
Mà lúc này cách lối đi vực thẳm 5km, một binh đoàn lính đánh thuê chậm rãi lái xe qua.
“Đoàn trưởng, lần này chúng ta phát tài rồi! Ta đã nói mà, lần này mạo hiểm rất đáng giá, không ngờ trong siêu thị kia còn nhiều rượu trắng đến thế, bán hết số rượu này ít nhất cũng được ba triệu đồng Hoa Hạ!” Một lính đánh thuê vui vẻ phấn chấn nói.
“Đoàn trưởng, lần này kiếm được nhiều như vậy, ngươi kể thật với ta đi, ngươi đinh chia cho mọi người bao nhiêu?” Một bên khác có lính đánh thuê tò mò hỏi lại.
“Đừng có lúc nào cũng chỉ nghĩ tới việc chia chác. Lần này kiếm được nhiều như vậy, ta định đổi mới hoàn toàn trang bị, nâng cao khả năng sinh tồn của chúng ta, có vậy thì lần sau mới có thể tiếp tục tiến sâu vào trung tâm thành phố. Dĩ nhiên tiền cũng không thiếu phần của các ngươi đâu, ta lấy ra năm trăm nghìn đồng Hoa Hạ chia cho mọi người, cũng đủ cho các ngươi ăn chơi nhảy múa một thời gian rồi.” Lúc này với tư cách là đoàn trưởng, Lộ Bình bất đắc dĩ nói ra kế hoạch của mình trong sự truy hỏi của cả đám.
“Không phải chứ đoàn trưởng, có năm trăm nghìn đồng Hoa Hạ thôi á? Cho dù không được một nửa thì cũng phải chia cho mọi người một triệu đồng Hoa Hạ chứ!” Có thành viên Lập tức réo lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận