Từ Tận Thế Ta Bắt Đầu Vô Địch

Chương 188

Cho nên anh ta lập tức điều khiển Mecha, liều mạng đâm thẳng tới chỗ Lâm Tinh Hải, muốn dùng tốc độ nhanh nhất để giải quyết mục tiêu.
Nhưng ngay sau đó, anh ta mở to hai mắt, giống như nhìn thấy quỷ.
Bởi vì Lâm Tinh Hải dùng hết sức bạo phát, tốc độ cực nhanh, anh ta điều khiển Mecha nhưng mà vẫn đuổi không kịp, nhìn con đường phía trước, nhanh đến mức cả người như muốn bay ra ngoài, anh ta có chút tuyệt vọng.
Nếu như anh ta biết trong Binh đoàn lính đánh thuê Liệt Thiên có một tay súng thần có tốc độ nhanh như vậy, cho dù Binh đoàn lính đánh thuê Dã Lang cho anh ta bao nhiêu lợi ích thì anh ta cũng không có khả năng lội vào vũng nước đục này.
Cho dù bọn họ có thể liên thủ với nhau tiêu diệt được Binh đoàn lính đánh thuê Liệt Thiên nhưng chỉ cần người trước mắt này chạy mất, vậy sau này đối với bọn họ mà nói chính là một cơn ác mộng.
Đương nhiên không cần chờ đến lúc đó, bây giờ đối với anh ta mà nói chính là một cơn ác mộng rồi, bởi vì Lâm Tinh Hải vừa chạy vừa tấn công.
Đối phương cầm hai tay hai khẩu súng, một khẩu súng bắn đạn ăn mòn, liên lục không ngừng tổn hại đến Mecha của anh ta, khẩu súng còn lại bắn đạn xuyên giáp, mà mục tiêu còn lại chính là những tên lính đánh thuê được anh ta phải đến để chi viện chiến trường.
Pằng pằng pằng pằng pằng!
Anh ta trơ mắt nhìn lính của mình liên tục bị đánh gục, cho đến khi có năm người chết, đoàn lính đánh thuê mới kịp trốn trong các tòa nhà xung quanh, không dám ló đầu ra.
Mà Lâm Tinh Hải mặc dù bị anh ta đuổi theo nhưng lại không có ý định rời đi mà lại muốn đưa anh ta đi một vòng.
Trước tình hình đó, những thuộc hạ của anh ta cũng không dám động.
Lâm Tinh Hải chỉ có một mình đã có thể khống chế được toàn bộ binh đoàn lính đánh thuê.
Hơn nữa càng đáng sợ hơn là nếu như chờ cho đạn ăn mòn ăn mòn bọc thép bên ngoài thì khả năng hoạt động của Mecha có thể bị hao tổn, đến lúc đó không biết sẽ xảy ra chuyện gì nữa.
Sau khi nhận thức được tình hình, Tằng Hồng cũng hiểu rõ, không thể tiếp tục kéo dài được nữa, anh ta có chút đau lòng bắt đầu khởi động hệ thống đầu đạn mini.
Loại đầu đạn mini được trang bị trên Mecha, tuy rằng có thể mua ở công hội lính đánh thuê, nhưng một quả cần 1000 điểm tích lũy. Lần này cho dù có sự giúp đỡ của Binh đoàn lính đánh thuê Dã Lang nhưng anh ta cũng chỉ sẵn sàng mua 10 quả mà thôi.
Sau khi mở trang bị đầu đạn, hệ thống đã tự động nhắm vào Lâm Tinh Hải, sau khi Tằng Hồng nghĩ xong, lựa chọn bắn ra đồng thời hai đầu đạn mini.
Khi ấn nút bắn ra, anh ta cảm thấy 2000 điểm tích lũy cứ thế mà bay đi, bình thường bọn họ làm nhiệm vụ cũng không thể kiếm được nhiều như thế, điều này khiến anh ta cảm thấy thất vọng mất mát.
Nhưng mà, loại cảm giác này của anh ta cũng không dùy trì được bao lâu, bởi vì cảnh tượng xuất hiện khiến cho anh ta cảm thấy như mình đã gặp quỷ vậy, với hai tiếng súng nổ, hai đầu đạn mini chỉ bay được một nửa, đã vút lên trời cao nổ tung.
Anh ta thật sự không thể nghĩ tới, kỹ thuật bắn súng của Lâm Tinh Hải vậy mà có thể làm đến mức như vậy.
Mặc dù tốc độ của đầu đạn mini này so không so được viên đạn trước nhưng cũng không kém bao nhiêu.
Cho dù là người có gen tối ưu hóa, cũng không thể nắm bắt được quỹ đạo bay của đầu đạn, đối phó với một kể địch thông thường vẫn chưa kịp phản ứng đã bị bắn trúng rồi.
Cho dù chiến đấu với Mecha khác, dưới tình huống có hệ thống khóa chặt, đối phương muốn ẩn náu cũng không thể, nhất là cầm vũ khí ngăn cản.
Nhưng bây giờ, đầu đạn mini thế mà trực tiếp bị vút lên trời cao vỡ tung, đối với Lâm Tinh Hải không có chút thương tổn nào.
Lần này, Tằng Hồng thật sự sốt ruột rồi, nhìn thấy bóng dáng xuyên dọc qua những tòa nhà, anh ta nghiến răng nghiến lợi, lần nữa điều khiển hệ thống khóa chặt.
Mà lần này, lúc lựa chọn số lượng đầu đạn, trước tiên anh ta chọn bốn quả, nhưng suy nghĩ một chút, cảm thấy không ổn thỏa lắm, lại đổi thành sáu viên.
Nhưng cuối cùng để đề phòng ngộ ngỡ, anh ta lại lấy toàn bộ tám đầu đạn mini còn lại.
Nếu như lần này không thể giết được Lâm Tinh Hải, anh ta sẽ không thể kịp chạy tới chiến trường, hậu quả như vậy anh ta không chấp nhận được.
Vù vù vù!
Tám đầu đạn mini, mang theo đuôi lửa bay ra.
Mà trong nháy mắt, lúc tám đầu đạn mini bắn ra, Lâm Tinh Hải sử dụng lực cảm ứng phát hiện, phát hiện lần này là tám đầu đạn mini, vẻ mặt hắn không khỏi biến đổi.
Tốc độ của những đầu đạn mini này quá nhanh, hắn cũng chỉ kịp nâng súng lên, bắn vỡ tung hai viên, đây vẫn là do trước đó hắn sử dụng lực cảm ứng khóa nó trước.
Mà sau khi bắn hai phát súng, hắn không chút do dự chui vào trong nhà xưởng cũ nát bên cạnh.
Chẳng qua, đầu đạn mini đang theo sau thân hắn cũng rẽ ngoặt theo bay vào.
Đầu đạn mini mang theo chức năng khóa chặt nên đừng nghĩ đến việc dễ dàng né tránh.
Đương nhiên, Lâm Tinh Hải cũng không nghĩ tới việc trực tiếp tránh né, hắn muốn lợi dụng địa hình chật hẹp của nhà xưởng này, để hạn chế đường bay cũng những đầu đạn mini này.
Trong nháy mắt hắn nhảy vào nhà xưởng, hắn cầm trong tay hai khẩu súng trường ripper, điều chỉnh nó sang chế độ bắn phá, vừa chạy điên cuồng vừa bắn về phía sau.
Hai khẩu súng trường ripper, trong nháy mắt đã hình thành một tuyến hỏa lực phong tỏa, hơn nữa người bắn cũng là Lâm Tinh Hải, cho dù dưới tình huống bắn phá, độ chính xác có giảm xuống nhưng những người khác cũng không sánh được.
Bùm bùm bùm!
Từng đầu đạn mini vút lên trời cao bị bắn nổ tung.
Tằng Hồng ở bên ngoài, căn bản là không nhìn thấy tình hình cụ thể bên trong nhà xưởng phát sinh chuyện gì, anh ta chỉ nghe thấy từng tiếng nổ đùng đoàng, sau đó đã nhìn thấy nhà xưởng cũ kia không ngừng sụp xuống.
Bạn cần đăng nhập để bình luận