Từ Tận Thế Ta Bắt Đầu Vô Địch

Chương 644

Hiện tại Lâm Tinh Hải gần như đoán được đáp án.
Thật ra lúc ban đầu hệ thống cho hắn thức tỉnh một dị năng cực nhanh tuy uy lực rất không tồi nhưng nhìn những người khác thức tỉnh dị năng hoa hòe lòe loẹt, Lâm Tinh Hải nói không hâm mộ tuyệt đối là giả.
Giống như dị năng Liễu Diệu Diệu có thể trực tiếp cướp đoạt sinh mệnh của người khác liền không nói, cho dù là dị năng của Liệt Thiên Phương Thiên Hòa cảm giác cũng tốt hơn dị năng cực nhanh của mình.
Dị năng cực nhanh của hắn cũng chỉ bởi vì trợ giúp của hệ thống thức tỉnh không ngừng mới có thể trở nên mạnh như vậy.
Còn thật ra bản chất của dị năng cực nhanh trong số lượng lớn dị năng chỉ có thể nói là bình thường.
Mà với hệ thống không gì không làm được, theo lý mà nói thì hẳn có thể cho hắn một dị năng cực quý hiếm kỳ mạnh mới đúng.
Cho tới bây giờ khi dị năng thức tỉnh lần thứ 4, theo lý thuyết lên cực hạn, hoàn toàn lột xác thành dị năng thời gian thì hắn mới có cảm giác bừng tỉnh.
Còn vì sao mà hệ thống không cho hắn dị năng thời gian ngay từ đầu thì trong lòng hắn cũng có suy đoán.
Dị năng thời gian rất có thể là không thể trực tiếp thức tỉnh.
Cần thiết như hắn vậy, hoàn thành thức tỉnh bốn lần, theo lý luận lên tới cực hạn thì mới có thể xuất hiện.
Còn vì sao “Dị năng cực nhanh” có thể biến thành “Dị năng thời gian” thì Lâm Tinh Hải chỉ có thể nghĩ đến duy nhất chính là “Thuyết tương đối.”
Dựa theo nguyên lý “Thời gian bành trướng”, tốc độ với thời gian vốn dĩ là chung một nhịp thở.
Có lẽ hệ thống sử dụng loại nguyên lý này, sau khi đạt tới cực hạn theo lý luận liền khiến dị năng trực tiếp hoàn thành lột xác.
Đương nhiên mặc kệ là gì thì đây đều là việc tốt, hiện tại điều hắn muốn nhất chính là thử uy lực gia tốc thời gian này.
Lâm Tinh Hải nhìn dị năng gia tốc thời gian ở trên giao diện của hệ thống, rất nhiều suy nghĩ hiện ra ở trong lòng, bắt đầu tự hỏi các loại tác dụng của dị năng gia tốc thời gian này.
Dị năng cực nhanh lúc trước của hắn chỉ tăng 300% tốc độ của bản thân, mà dị năng gia tốc thời gian hắn đang nắm giữ này chỉ cần sử dụng ở trên người mình liền tương đương với tăng 1000% tốc độ của bản thân.
Hơn nữa cực hạn của dị năng này hẳn là không chỉ đơn giản ở việc chiến đấu, rốt cuộc thứ nó gia tốc không phải là tốc độ mà là thời gian.
Hiện tại đang trong Huyết trì tạo hóa thứ hắn thiếu nhất là gì? Còn không phải là thời gian sao?
Nghĩ đến đây hắn không có bất cứ do dự gì, lập tức sử dụng dị năng gia tốc tg.
Trong phút chốc hắn cảm giác toàn bộ thế giới đều thay đổi, tất cả đều trở nên thong thả.
Đương nhiên hắn biết rõ đây cũng không phải là do bên ngoài chậm đi mà là do hắn nhanh hơn.
Loại cảm giác này khá tốt, trước kia hắn chỉ thuần túy là tăng tốc độ, rất nhiều lúc không theo kịp tư duy.
Cho nên lúc chiến đấu hắn thường là đánh một phát sau đó lui, như vậy thì không thể phát huy ưu thế của tốc độ đến mức lớn nhất.
Nhưng hiện tại liền không giống vậy, gia tốc thời gian thì tư duy với động tác của hắn đều nhanh hơn.
Lúc chiến đấu, dĩ vãng chỉ có thể kịp công kích một lần thì bây giờ có thể kịp công kích 10 lần.
Trong loại tình huống này, chiến lực của hắn tuyệt đối là tăng lên cao.
Đương nhiên tất cả chỉ là tình huống hoàn mỹ nhất do Lâm Tinh Hải tưởng tượng, cụ thể thế nào vẫn cần thực chiến để kiểm tra.
Nhưng thực chiến thì cần kiểm tra, mà dị năng gia tốc thời gian của hắn có hiệu quả đối với tu luyện thì lại thể hiện ra vô cùng nhuần nhuyễn.
Trong cảm giác của hắn, tất cả sự vật bên ngoài đều chậm đi 10 lần, hắn hấp thu không hề kiêng kị gì, dược lực đang nồng đậm quanh thân thực mau liền bị hấp thu hầu như không còn, mà tốc độ dược lực chảy xuôi lại đây lại rất chậm, thậm chí đã dần dần hình thành một mảnh chân không.
Rốt cuộc thời gian gia tốc 10 lần liền tương đương với tốc độ tu luyện của hắn lúc này tăng từ 6 lần lên 60 lần.
Nhưng sau khi hơi duy trì tốc độ 60 lần, bởi vì độ dày của dược lực không theo kịp nên tốc độ hấp thu của hắn cũng giảm xuống nhanh chóng, chỉ phải duy trì tốc độ 30 lần mới có thể miễn cưỡng duy trì được.
-Huyết trì tạo hóa này cũng không quá tốt.
Lâm Tinh Hải nói thầm trong lòng một câu.
………..
Khi Lâm Tinh Hải hơi khó chịu trong lòng thì không nghĩ tới sức ảnh hưởng của hắn ra bên ngoài có bao lớn.
Nguyên bản ba người Tả Văn Diệu còn đang thảo luận với nhau Lâm Tinh Hải có thể tu luyện thần ma thể đến tiến độ bao nhiêu.
Nhưng đột nhiên bọn họ lại cảm giác được cơ thể của Lâm Tinh Hải dường như biến thành một lỗ đen nuốt chửng biển lớn, hấp thu dược lực ở bốn phía.
Phanh!
Giản Hoa bóp nát chén trà trong tay theo bản năng.
Răng rắc!
Văn Thu Anh ấn nứt mặt bàn trước mặt.
Oanh!
Tả Văn Diệu đứng lên theo bản năng liền trực tiếp dẫm ra một cái hố dưới mặt đất làm bằng hợp kim.
Thân là cường giả, theo lý mà nói thì bọn họ đã tuyệt đối khống chế lực lượng của cơ thể đến mức tuyệt đối mà hiện tại xuất hiện tình huống như vậy thì chỉ có thể là do trong lòng quá kinh hãi.
-Sao sao sao… Sao lại thế này, tốc độ hấp thu dược lực gấp 60 lần những thiên tài đứng đầu, không thể, rốt cuộc cậu ta dùng phương pháp gì?
Tả Văn Diệu căn bản không để ý tới mặt đất bị mình dẫm lõm xuống, hai mắt tràn đầy sự nghi ngờ và khó hiểu nhìn Lâm Tinh Hải chằm chằm.
-Không rõ lắm, cho dù tôi có biết vài loại bí thuật cũng không thể làm ra hiệu quả như vậy, hơn nữa đây cũng không phải là thứ mà cảnh giới của cậu ta có thể thi triển ra được.
Văn Thu Anh lắc đầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận