Từ Tận Thế Ta Bắt Đầu Vô Địch

Chương 132

Huống hồ gì là Zombie cao cấp, với tỷ lệ hạ gục chỉ có 10%. Nhiều người còn nói giết được nó là điều bất khả thi.
Còn với việc 100% hoàn toàn tiêu diệt được bọn chúng, đơn giản là không cần bàn đến cũng hiểu nó hoang đường đến nhường nào.
Thế mà điều này đang diễn ra trước mắt họ, lại còn diễn ra liên tục nữa. Thật không thể tin được.
-Điều này thật phản khoa học, làm sao lại có người sở hữu trình độ thiện xạ đạt mức điêu luyện đến vậy?
Một người lính thuê nói.
-Dẫu có phản khoa học đi nữa, nghĩ lại thì đó cũng có thể là kỹ năng học, nhưng tôi không chắc hắn sở hữu kỹ năng gì lại có thể nâng cao tay nghề cầm súng.
Một người nữa liền phán.
Dù có bàn tán mấy đi nữa, bọn họ vẫn chấp nhận sự thật này. Cảm xúc mỗi người cuối cùng cũng dần chuyển sang vui vẻ, phấn chấn, mừng khôn tả xiết.
Nói cách khác thì lúc trước họ tức giận bao nhiêu thì bây giờ lại vui mừng bấy nhiêu.
Không quan trọng đội bên kia làm gì, miễn là kỹ năng của họ tiếp tục phát huy tốt như vậy là mừng lớn rồi.
-Chúng ta thoát nạn chưa?
Một người lính chuyển sang đề tài khá nhạy cảm, giọng anh ta cũng có chút run run.
-Khả năng cao là vậy, chỉ cần đợi đội kia triệt hạ được hết lũ Zombie cao cấp là xe tăng của chúng ta có thể phóng thẳng ra khỏi thị trấn Thanh Đường.
Một người khác liền phân tích.
Nghe vậy mọi người phấn chấn cả lên, bắt đầu kịch liệt phản công. Mặc dù trình súng của họ không đủ để hạ bọn Zombie cao cấp, nhưng cũng tạo được phần nào áp lực.
Cứ như vậy, Lâm Tinh Hải liên tiếp hạ gục lũ Zombie cao cấp số lượng không ngừng tăng lên, vèo cái đã giết được 20 con rồi. Tiếp đó, hắn hướng súng đến 30 con ở yếu điểm cự li gần.
Cả đội lính Cự Chùy đang rất hào hứng, chỉ độc Lâm Tinh Hải là vẫn khá điềm tĩnh. Bởi hắn mãi chưa tìm ra điểm chốt phân thắng bại của trận chiến này, hay cụ thể hơn là chưa tìm được
-Hắn tới rồi.
Lăng Tu nói một cách mơ hồ.
Thế nhưng Lâm Tinh Hải hiểu rõ thứ anh ta đang nói đến chính là một Kẻ Săn Mồi.
Đây cũng là trọng trách mà hắn đã giao cho Thẩm Hàn. Phải đợi đến khi các đợt Zombie tập trung lại, rồi mới tìm đến Kẻ Săn Mồi chuyên đánh úp kia. Quả là không đơn giản chút nào.
Lăng Tu cũng là người duy nhất ở đây sở hữu kỹ năng Thiên Lý Nhãn. Chỉ anh mới có thể kìm chân bọn chúng lâu dài.
-Thế có chịu đựng được không?
Lâm Tinh Hải nhếch mép hỏi.
Mục tiêu hạ gục được Zombie cao cấp của hắn xem chừng cũng phải có cả sự góp mặt của Kẻ Săn Mồi.
Nếu Zombie biến dị mà có trí khôn, chắc chắn chúng sẽ không xuôi tay đứng nhìn Lâm Tinh Hải hành sự như vậy.
Thêm vào đó, ngồi trong cỗ xe tăng bọc thép có gắn Mecha này, hắn lại càng dễ làm việc.
Lâm Tinh Hải tức khắc nhận ra sự hiện diện của Kẻ Săn Mồi trong phạm vi trực quan. Nó đang ẩn nấp quanh các tòa nhà trải dài, tìm cơ hội tiếp cận hắn.
Khoảng cách giữa 2 người nhanh chóng được rút ngắn, chỉ còn 100 mét. Thế nhưng Lâm Tinh Hải không có bất cứ động thái gì, chỉ tiếp tục chờ đợi.
Hắn cũng giảm tần suất xả đạn để tập trung hơn vào Kẻ Săn Mồi.
Bỗng Lâm Tinh Hải nhận ra, nó không hề có ý định tấn công trực tiếp, chỉ lặng lẽ vây tròn quanh hắn.
Đúng lúc ấy, một đợt Zombie nữa lại xuất hiện, số lượng khoảng chừng 50 con. Chúng đang lao thẳng đến đây.
Lâm Tinh Hải liền hiểu ra, Kẻ Săn Mồi muốn tận dụng đợt tấn công này của bọn Zombie để đánh lạc hướng cả đội, rồi nhân cơ hội đó đánh úp họ.
-Chậc. Đúng là thứ Kẻ Săn Mồi hèn hạ.
Lâm Tinh Hải tức giận buột miệng nói.
Sau đó hắn ra lệnh Lăng Tu:
-Nhỡ mà tôi sơ hở mất cảnh giác, anh cứ thẳng tay nổ pháo, nhất định không để lũ Zombie này làm chậm chúng ta. Nếu rơi vào vòng vây của chúng thì sẽ rất nguy hiểm.
-Được.
Lăng Tu gật đầu.
Trương Mỹ Linh và Dao Thành cũng đang cầm chắc cây súng trường Ripper trong tay. Tuy không giúp được gì nhiều, nhưng họ không muốn trở thành gánh nặng cho đồng đội.
Một đám Zombies nhanh chóng đến gần xe việt dã rồi trực tiếp tấn công.
Trong lúc đám Zombies đó công kích, Kẻ Săn Mồi cũng xen lẫn trong thi triều, âm thầm tiếp cận.
Chiều cao của nó chỉ có hai mét, mặc dù cao hơn một chút so với đám Zombies thông thường, nhưng chỉ cần cúi thấp đầu một chút thì nếu không nhìn kĩ sẽ khó phân biệt được.
Rầm rầm rầm.
Khi đám Zombies chỉ cách xe việt dã không đến hai mươi mét, Lăng Tu liền quả quyết cho nổ khẩu pháo.
Uy lực của thủ pháo không phải là thứ súng ống có thể so sánh được, với hoàn cảnh đám Zombies tập trung dày đặc như vậy thì một pháo có thể giết được mười con.
Cho dù với tình huống Zombies tập trung không dày đặc này thì một pháo bay xuống cũng có thể giết được năm sáu con.
Lại có sự yểm trợ của hai người Trương Mỹ Linh và Dao Thành, đám Zombies này căn bản không thể gây nên ảnh hưởng gì đến xe việt dã được.
Đương nhiên với chuyện này, Lâm Tinh Hải cũng không có thời gian để quan tâm, sự chú ý của hắn hoàn toàn tập trung trên người con Zombies biến dị kia.
Đối phương xen lẫn ở phía sau đám Zombies thông thường, đã đến gần trong phạm vi năm mươi mét rồi, tùy lúc có thể tấn công.
Nhưng Lâm Tinh Hải vẫn bất động như núi, bởi vì thứ hắn muốn không phải là đánh lui được đối phương, mà chính là đánh chết được chúng.
Với sự xảo quyệt của Kẻ Săn Mồi, sợ rằng cơ hội chỉ có một lần, đợi đến khi đối phương nhận biết được kỹ thuật bắn súng của mình thì chắc sẽ không tấn công được nữa.
Bởi vậy Lâm Tinh Hải định đợi khi khoảng cách là ba mươi mét, khoảng cách gần có thể nâng cao tỉ lệ bắn trúng mục tiêu, cũng càng giảm đi không gian trốn tránh của Zombies biến dị.
Đương nhiên quá gần cũng không được, hắn tuyệt đối sẽ không để đối phương đến gần mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận