Từ Tận Thế Ta Bắt Đầu Vô Địch

Chương 101

Chỉ cần hắn duy trì trạng thái này thì chuyện bước vào top 100 là điều chắc như đinh đóng cột.
-À. Không cần đâu, tôi không mệt.
Lâm Tinh Hải nhất thời không kịp thích ứng với thái độ nhiệt tình này của Trang Xảo.
-Lâm đại ca, cho dù anh không mệt thì cũng nên duy trì trạng thái tốt nhất chứ. Tôi biết một số kỹ thuật đấm bóp, anh có muốn tôi xoa bóp cánh tay cho anh không?
Trương Mỹ Linh đi tới, nói.
Bọn Lăng Tu nhìn thấy đãi ngộ này thì vô cùng hâm mộ, bọn họ cùng tổ đội với Trương Mỹ Linh nửa năm rồi mà cô ấy chưa từng đối xử với bọn họ như vây.
Nhưng mà bọn họ có thể hiểu được. Nếu như người có dị năng bắn súng không phải Lâm Tinh Hải mà là một nữ lính đánh thuê khác thì có khi thái độ của bọn họ còn nhiệt tình hơn Trương Mỹ Linh nhiều.
Lâm Tinh Hải mới đầu không thích ứng được với thái độ nhiệt tình của đối phương nhưng sau khi thích ứng được thì hắn chỉ cảm thấy… dễ chịu.
Sau đó hắn quyết định hưởng thụ, liệu pháp đấm bóp của Trương Mỹ Linh, và các loại đồ uống mà Trang Xảo lấy ra.
Khi còn bé, sau khi bị Tần đại gia lừa lấy mất mấy cái kẹo, Lâm Tinh Hải đã hiểu được một đạo lý, có hời mà không hưởng thì là kẻ ngu.
Đương nhiên hưởng thụ thì hưởng thụ nhưng Lâm Tinh Hải cũng có nguyên tắc của mình: Không chủ động, không từ chối, không chịu trách nhiệm.
Thời gian hưởng thụ luôn trôi qua rất nhanh, chớp mắt đã trôi qua mười phút, cửa thách thức thứ hai cũng sắp bắt đầu.
Lúc đồng hồ bắt đầu đếm ngược một phút, Lâm Tinh Hải nhìn thấy thông tin trên màn hình thay đổi.
Người thử thách: Lâm Tinh Hải.
Tiến độ cửa: Cửa thứ hai: 0%.
Xếp hạng tạm thời: 1132 người.
Những thông tin này đều bình thường, nhưng mà thanh tiến độ lại thay đổi.
Ở mức 56% trên thanh tiến độ được đánh dấu đặc biệt, ghi chú hạng 100. Khi thanh tiến trình di chuyển về phía trước, các thứ hạng sẽ tăng dần, ở mức 99% trên thanh tiến độ ghi chú hạng 76.
-Tức là, ở cửa thứ hai tiến độ của ta chỉ cần vượt qua 56% thì có thể lọt vào top một trăm người sao?
Lâm Tinh hải không nhịn được nói.
-Đúng vậy. Lâm huynh đệ, với kỹ thuật của ngươi, chỉ cần không phạm sai lập thì chắc chắn có thể lọt vào top 100.
Lăng Tu đứng ở một bên cuối cùng cũng tìm được cơ hội nịnh nọt.
Lâm Tinh Hải:
-Cái này với ta thì đơn giản.
Lăng Tu: …
Lăng Tu rất muốn phản bác lại:
-Cái này thật ra cũng không đơn giản đâu.
Nhưng nhớ tới biểu hiện của Lâm Tinh Hải ở cửa thứ nhất thì hắn ta chỉ có thể im lặng đứng sang một bên.
Thời gian đếm ngược kết thúc, cửa thứ hai chính thức bắt đầu.
-Bùm.
Lúc quả bóng đầu tiên được bắt ra, Lâm Tinh Hải có hơi kinh ngạc.
Bởi vì quả bóng này bị thu nhỏ lại gần một nửa, chỉ lớn bằng quả trứng gà.
Vì quả bóng bị thu nhỏ lại một nửa nên độ khó của cửa thứ hai tăng lên gấp bội.
Mà không chỉ đơn thuần là bóng nhỏ lại.
Trước đó thì tất cả bóng đều bắn ra từ duy nhất một miệng súng.
Nhưng bây giờ, bóng sẽ được bắt ra ngẫu nhiên từ 300 miệng súng.
-Thú vị đấy.
Lâm Tinh Hải lẩm bẩm.
Đồng thời hắn cũng hiểu rõ tại sao đạt mức 56% của cửa thứ hai đã lọt được vào top 100.
Độ khó tăng lên rất nhiều so với cửa thứ nhất.
Bùm bùm bùm bùm bùm bùm .
Lâm Tinh Hải không ngừng bóp cò, ban đầu hắn có chút kinh ngạc. Nhưng về sau đã nhanh chóng thích ứng, hắn vẫn duy trì kỹ thuật bắn, cửa thứ hai và cửa thứ nhật thật ra cũng không khác nhau nhiều lắm.
Khác biệt lớn nhất có lẽ chính ra tốc độ bắn của hắn nhanh hơn trước.
Bởi vì ở cửa thứ hai, tần suất bóng được bắn ra rút ngắn thành 1 giây 1 quả.
Mà không chỉ đơn thuần là tần suất tăng nhanh mà tốc độ bắn cũng tăng nhanh không kém, thời gian từ lúc bóng xuất hiện ở miệng súng đến lúc chạm đất cũng rút thành 1 giây.
Cho nên sau khoảng 50 giây, Lâm Tinh Hải đã đến thời gian thay đạn.
-Lợi hại lắm.
-Lâm đại ca giỏi thật đấy.
Tất cả mọi người thi nhau khen ngợi.
Hiện tại bọn họ không để ý Lâm Tinh Hải có thể lọt top 100 hay không nữa. Mà đổi sang suy đoán xem cuối cùng Lâm Tinh Hải có thể đạt thứ hạng bao nhiêu?
Sau khi Lâm Tinh Hải thay đạn xong cũng tranh thủ nhìn qua màn hình, xếp hạng tạm thời của hắn đã là 156.
Bùm bùm bùm bùm bùm bùm.
Hết thời gian 5 giây thay đạn, Lâm Tinh Hải không hề thay đổi kỹ thuật bắn.
50 giây lại trôi qua, Lâm Tinh Hải lại một lần nữa qua cửa.
Chớp mắt ngay cả Lăng Tu cũng không nhịn được, chạy tới nịnh hót.
Có bị nói là mặt dày cũng không quan trọng nữa.
Dù sao thì da mặt dày cũng không giúp hắn ta chống đỡ được khi gặp nguy hiểm ở bên ngoài khu lánh nạn. Nhưng nếu có đồng đội như Lâm Tinh Hải thì chắc chắn có thể cứu mạng hắn ta.
Lăng Tu:
-Lâm huynh đệ, tôi làm lính đánh thuê lâu như vậy. Anh là lính đánh thuê có kỹ thuật bắn súng tốt nhất mà tôi từng gặp đất.
Trang Xảo:
-Đúng vậy. Tôi cũng đã gặp không ít lính đánh thuê có thể tiến vào top 100 của thử thách bắn súng, nhưng chưa thấy ai thành thạo như Lâm tiên sinh cả.
Trương Mỹ linh:
-Lâm đại ca, tôi lại đấm bóp cho anh một lúc nhé.Lúc nữa chắc chắn không mắc sai sót gì mà qua cửa thứ ba.
Hoàng Nặc:
-Lâm đại ca, có khả năng anh sẽ nổi tiếng sau trận đấu này, sau hôm nay chắc chắn có rất nhiều đoàn lính đánh thuê tới lôi kéo anh.
Diêu Thành bình thường đều im lặng, hắn ta cũng không biết lấy lòng người khác nên nhất thời không biết phải nói gì.
Cuối cùng cũng nói được một câu:
-Anh có thể đứng nhất không?
Câu này vừa nói ra, mọi người đang chuẩn bị nịnh hót, lập tức im bặt. Câu này làm sao bọn họ nói tiếp được?
Không chỉ bọn họ, Lâm Tinh Hải cũng không biết phải trả lời như thế nào.
Nói không được thì mất mặt.
Nói có thể, lỡ như không được hạng nhất thì chẳng phải càng mất mặt à?
-Cậu không nói chuyện thì đi sang một bên.
Hoàng Nặc không nhìn được mắng một câu, sau đó nhìn Lâm Tinh Hải cười nói:
-Lâm đại ca, em trai tôi bình thường đã như vậy, anh…
Bạn cần đăng nhập để bình luận