Từ Tận Thế Ta Bắt Đầu Vô Địch

Chương 751 - Cứu Viện

Ba phút sau, dưới hỏa lực yểm trợ của Lâm Tinh Hải, đại quân đã tiến công thần tốc đến lối ra vào bí mật này.
Lâm Tinh Hải nhìn người lãnh đạo đội Dao Nhọn thì không khỏi giật mình một cái, thực hiện quân lễ xong lập tức hỏi:
-Khổng tướng quân, sao ngài lại đến đây?
Bởi vì lần này người xuất hiện lại là tổng tư lệnh của lần hành động này, Khổng Hoa trung tướng.
Khổng Hoa thực hiện một cái quân lễ, nghiêm giọng nói:
-Mọi người đều phải chịu khổ rồi, tôi không nghĩ lần hành động này lại xảy ra sơ suất lớn như vậy, tôi không thể không đến thu dọn đống lộn xộn này.
Sau khi nhận được tin tức do Hoàng Thiên Vũ gửi đến, hắn giật nảy cả mình. Hắn ngàn lần không nghĩ đến còn có một tên cường giả Thần Ma cảnh ẩn nấp ở cái trụ sở bên dưới lòng đất này.
Có điều, càng khiến hắn bất ngờ hơn là, tiểu đội Liệp Lang phải gánh chịu áp lực kích nổ kho vũ khí của đối phương.
Hậu quả có thể đoán trước được, bây giờ những binh lính này còn đang chống cự lại những phần tử vũ trang kia sẽ không có đủ vũ khí đạn dược. Ít nhất là bọn họ không có vũ khí mang tính sát thương nhiều, hơn nữa bọn họ cũng không cần lo lắng mối hiểm nguy đến từ tên lửa xuyên lục địa nữa.
Đương nhiên điều quan trọng hơn cả là, uy lực của vụ nổ lần này nằm ngoài dự kiến của mọi người. Cho dù bọn họ đang ở bên ngoài, cách đó mấy km cũng cảm nhận được chấn động mãnh liệt đến từ vụ nổ đó.
Ở ngay địa bàn của mình mà còn bị đánh cho te tua tơi tả, đây chắc chắn là cú shock trí mạng dành cho những phần tử vũ trang còn đang gồng mình chống đỡ kia.
Lúc này mức độ chống cự đã giảm xuống gấp đôi, cứ theo cái đà này thì không đến nửa tiếng nữa là có thể kết thúc trận chiến.
Còn về phía Lâm Tinh Hải, sau khi nghe Khổng Hoa nói như vậy thì làm sao có thể không hiểu ý định của đối phương chứ. Rõ ràng là ông ta muốn đích thân đi tiêu diệt tên cường giả Thần Ma cảnh kia.
Dù sao ở trong quân đội cũng có rất ít người có thể đạt đến cảnh giới Thần Ma. Đội ngũ xuất chinh lần này, chỉ có mỗi Khổng Hoa là đạt đến cảnh giới đó mà thôi.
Lâm Tinh Hải không nhịn được, vẫn muốn xác nhận lại lần nữa:
-Ngài định đích thân đi chiến đấu sao, vậy việc chỉ huy bên kia thì sao?
-Yên tâm, đã có bộ tham mưu rồi. có tôi ở đó hay không cũng không thành vấn đề. Ngược lại là bên này, tôi nhất định phải đến, đối phương đã cất giấu một tên cường giả Thần Ma cảnh ở nơi này, chắc chắn phải có toan tính không nhỏ, chúng tôi nhất định phải tìm hiểu được nguyên nhân.
Được rồi, bây giờ tôi đi vào trước. Các cậu có thể ở lại chỗ này hoặc là trở về chỗ căn cứ của đại quân.
Sau khi Khổng Hoa bàn giao xong, lập tức dẫn theo một tiểu đội những binh lính tinh nhuệ theo lối đi bí mật tiến vào trụ sở bên dưới lòng đất.
Trên chiến trường, mỗi một giây đều vô cùng quý giá. Lần này là do bọn Lâm Tinh Hải đã lập được chiến công vang dội, nếu không Khổng Hoa đã không thèm đứng lại nói chuyện với bọn họ rồi.
Lâm Tinh Hải dõi mắt theo bóng lưng đang vội vã rời đi của đối phương, ánh mắt của hắn bất chợt lóe lên, quay qua nói với nhóm người Phục Viễn:
-Các cậu tìm chỗ nào đó tránh đi, tôi đi xuống xem có thể hỗ trợ được cái gì hay không.
Nhóm người Phục Viễn nghe Lâm Tinh Hải phân phó như vậy thì chỉ biết há hốc miệng, nhưng cũng không nói thêm điều gì.
Đương nhiên bọn họ muốn đi theo để hỗ trợ, nhưng cũng hiểu rõ bản thân như thế nào, nếu cứ cố chấp bám theo không chừng còn tạo thành gánh nặng.
Phải biết thứ mà tiểu đội Dao Nhọn phải đương đầu đó là cường giả Thần Ma cảnh. Đối phó với kiểu tồn tại hàng khủng như vậy, nhìn khắp một lượt cũng chỉ có Lâm Tinh Hải mới có thể hỗ trợ được thôi.
Phục Viễn muốn nói rất nhiều, nhưng cuối cùng chỉ phun ra một câu:
-Anh nhớ phải cẩn thận.
Lâm Tinh Hải khẽ cười, tiếp đó chỉnh sửa lại trang bị trên người một chút:
-Tôi sẽ không chủ quan, hơn nữa thứ mà tôi giỏi nhất chính là tốc độ. Tuy rằng tôi không đánh lại được cường giả Thần Ma cảnh, nhưng để mà chạy trốn thì không thành vấn đề.
Hắn cầm theo khẩu M16 của Phục Viễn lên, ngoài ra còn dắt thêm một khẩu súng trường được đặc chế bên người nữa.
Vừa trải qua một trận bắn phá kia, những khẩu súng của các thành viên trong tiểu đội đều đã qua tay hắn, chỉ có hai khẩu này là có uy lực mạnh hơn cả.
Ngoài súng ra thì còn phải mang theo cả đạn nữa, may mà lần này bọn họ mang theo đa phần là đạn xuyên giáp. Có lẽ cũng chỉ có loại đạn này mới tạo ra sự uy hiếp đối với cường giả Thần Ma cảnh.
Lâm Tinh Hải bỏ hết những thứ không cần thiết trong ba lô tác chiến ra, ở trong tình huống như thế này có nhiều thứ không hữu dụng nữa, ví dụ như các thiết bị gây nhiễu cá nhân.
Sau khi bỏ những thứ đó ra, ba lô tác chiến trở nên rộng rãi hơn, có thêm diện tích để chứa hộp đạn.
Sắp xếp xong tất cả thì Lâm Tinh Hải phất tay với mọi người đứng phía sau một cái, rồi biến mất vào trong lối đi bí mật.
Phục Viễn nhìn Lâm Tinh Hải biến mất, hít sâu một hơi, quay người nói với mọi người đang đứng ngẩn ra ở bên cạnh:
-Đi thôi, chúng ta nhanh chóng rời khỏi nơi này trước đã, tránh để tai bay vạ gió.
Ở một phía khác, Lâm Tinh Hải sử dụng toàn bộ lực cảm ứng để đuổi theo tiểu đội Dao Nhọn mà Khổng Hoa dẫn đầu.
Lúc này, tiểu đội Dao Nhọn đang giao chiến với những phần tử vũ trang ở đây. Có điều thành viên của tiểu đội Dao Nhọn đều là những binh lính tinh nhuệ, bàn về sức chiến đấu thì rõ ràng nhỉnh hơn hẳn một cấp so với những phần tử vũ trang ở trụ sở bên dưới lòng đất này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận