Từ Tận Thế Ta Bắt Đầu Vô Địch

Chương 318

Hơn nữa binh đoàn Huyết Điêu của đối phương trong binh đoàn cấp hai cũng không yếu, sở dĩ không có đội ngũ tiếp nhận bọn họ đó là do thanh danh đối phương vô cùng kém.
Thường xuyên ức hiếp binh đoàn yếu hơn bọn họ thì thôi, mà lại còn truyền ra là đối phương xuống tay với binh đoàn còn lại ngoài căn cứ. Chẳng qua vẫn luôn không có chứng cứ nên công hội binh đoàn mới không xử lý bọn họ.
Có thể nói, binh đoàn của đối phương là nhân tố không yên ổn nhất trong đại đội.
Nhưng mà đối với việc này Lâm Tinh Hải cũng chỉ hơi chú ý một chút thôi, lấy thực lực của hắn không hề lo lắng đối phương chơi ra dạng gì ở trước mắt.
Khi hắn đi rồi, biểu cảm của vị đoàn trưởng binh đoàn Huyết Điêu trong nháy mắt trở nên khó chịu.
Không chỉ hắn ta, phó đoàn trưởng Câu Sâm bên cạnh cũng đều như thế.
Lúc gần đi, Lâm Tinh Hải dùng một cái nhìn vô cùng ẩn ý liếc về phía bọn họ, bọn họ đều nhìn thấy rõ ràng.
Biết bản thân bị thần súng này chú ý, làm gì cũng sẽ bị chú ý, trong lòng bọn họ cũng biết rõ ràng.
-Đoàn trưởng làm sao bây giờ? Anh ta có làm gì chúng ta không?
Câu Sâm khẩn trương nói.
Trần Thiên Lỗi biểu cảm u ám, nhưng sau khi trầm mặc một lát lại bất đắc dĩ khẽ thở dài một hơi:
-Hiện tại quyền chủ động đều ở trên người đối phương, chúng ta cũng không có biện pháp gì. Nhưng cũng không cần lo lắng quá, rốt cuộc có nhiều binh đoàn cùng nhau tiến vào thành phố Quảng Hàn như vậy, đối phương hẳn sẽ không dám trắng trợn táo bạo làm gì.
-Đến lúc đó kêu anh em bên dưới đề phòng chút, mở toàn bộ camera ra, một khi cảm thấy không thích hợp, chúng ta lui lại ngay lập tức.
Lâm Tinh Hải cũng không nghĩ tới, một ánh mắt của hắn thế nhưng lại có thể khiến hai gã đoàn trưởng phó đoàn trưởng binh đoàn Huyết Điêu có phản ứng như vậy.
Đương nhiên cho dù biết hắn cũng sẽ không để ý, ngược lại sẽ khá vừa lòng.
Đội ngũ hắn dẫn dắt vốn dĩ là kém cỏi nhất, nếu trong đội ngũ có binh đoàn không nghe lời nữa vậy tuyệt đối là việc khiến người ta đau đầu.
Rất nhanh, Lâm Tinh Hải đã về tới nơi dừng chân của binh đoàn Liệt Thiên.
Lúc này tất cả binh đoàn trên cơ bản đều đã dàn xếp xong, hơn nữa dựa theo quy mô của binh đoàn đại khái phân ra các khu vực.
Phân chia cho binh đoàn Liệt Thiên là một khu vực khoảng chừng 500 mét vuông, so với khu vực của một vài binh đoàn cấp ba còn lớn hơn không ít.
Trong khu vực này, Phương Thiên Hòa đã kêu người dựng lên hơn 30 lều trại, đủ để sắp xếp 200 người của binh đoàn Liệt Thiên.
Lúc này Lâm Tinh Hải trở về, một đám lính đánh thuê trong lều trại đều nhịn không được mà dò đầu ra, ma quyền sát chưởng (*).
(*) Ma quyền sát chưởng: một thành ngữ, nghĩa là trước khi đi chiến đấu hoặc lao động, tinh thần của mọi người đều phấn chấn, nóng lòng muốn thử. Thành ngữ xuất phát từ ‘Lý Quỳ chịu tội’.
Lúc trước các binh đoàn đều hối hả ngược xuôi vì để tiến vào một đội ngũ tốt mà tranh nhau đến mặt đỏ tai hồng, bọn họ đều nhìn thấy rõ ràng.
Nhưng binh đoàn Liệt Thiên bọn họ lại ngoại lệ, bởi vì lúc trước Lâm Tinh Hải đã gửi tin cho bọn họ, nói rằng hắn đã có sắp xếp.
Điều này khiến cho các thành viên của binh đoàn Liệt Thiên tự hào lại có chút chờ mong, không biết Lâm Tinh Hải sẽ sắp xếp cho bọn họ như thế nào.
Mà lúc này, Phương Thiên Hòa nghe thấy động tĩnh cũng đi ra từ doanh trướng.
-Cậu đã trở lại, tiếp theo có sắp xếp gì sao?
Phương Thiên Hòa nhìn thấy Lâm Tinh Hải thì thở phào một hơi nhẹ nhõm.
Lúc này không chỉ Phương Thiên Hòa, Thẩm Hàn, La Kiệt còn có lính đánh thuê ở gần đó cũng đều vây quanh lại đây.
Lâm Tinh Hải liếc mắt nhìn mọi người cười nói:
-Hội trưởng Kim sắp xếp cho tôi thân phận là một đội trưởng, mọi người đều chuẩn bị một chút, sau nửa giờ tập hợp ở cửa đại doanh, chúng ta là đội ngũ xuất phát trong lượt đầu tiên.
Nghe Lâm Tinh Hải nói như thế, lính đánh thuê giữa sân tức khắc vang lên tiếng hoan hô.
Phải biết rằng có thể được đảm nhiệm đội trưởng đều là đoàn trưởng binh đoàn cấp ba, tuy lúc trước bọn họ cũng đã suy đoán Lâm Tinh Hải cũng nên có tư cách đảm nhiệm đội trưởng nhưng dù sao cũng chỉ là suy đoán, hiện tại được khẳng định vậy đương nhiên sẽ hưng phấn.
Binh đoàn Liệt Thiên có thể dẫn đầu, bọn họ là thành viên cũng có chút vinh, tất cả mọi người hưng phấn dị thường trở về chuẩn bị.

Nửa giờ sau, đội ngũ của binh đoàn Liệt Thiên chỉnh tề đi tới cổng lớn doanh địa.
Khi Lâm Tinh Hải mang đội vào đây, những binh đoàn khác của đại đội số một cũng đã sớm tới nơi này, thực hiển nhiên những người này muốn cho Lâm Tinh Hải lưu lại một ấn tượng tốt.
Đối với việc này, Lâm Tinh Hải cũng tương đối hài lòng, đương nhiên chỗ không hài lòng cũng có, đó chính là đông đảo binh đoàn đều đứng lộn xộn.
Nhưng mà cũng không chỉ đại đội số 1 của bọn họ, 9 đại đội khác xuất phát lượt đầu cũng đều tới đây, mà đội ngũ của bọn họ cũng không tốt hơn được, có còn càng hỗn loạn hơn.
Nhưng mà một đám phụ trách binh đoàn cấp ba dẫn đầu chỉ huy cả đội, loại hỗn loạn này nhanh chóng trở nên tốt hơn.
Lâm Tinh Hải cũng kêu Phương Thiên Hòa mang cả đội xuống, rất nhanh 19 binh đoàn bao gồm cả binh đoàn Liệt Thiên cùng với binh đoàn Sơn Hải tập hợp lại thành một đội ngũ chỉnh tề.
Lúc này Lâm Tinh Hải mới đi đánh giá đại đội khác, có thể là đại đội được phái ra trong đợt đầu, không thể nghi ngờ đều là những đội ngũ có thực lực tổng hợp khá mạnh.
Cho nên Lâm Tinh Hải nhanh chóng gặp được một vài gương mặt quen thuộc, như là binh đoàn Thánh Quang, binh đoàn Đằng Long cũng có mặt.
Mà hai người Tống Diệu, Tần Văn Bác lúc này cũng phát hiện Lâm Tinh Hải, đều vội vàng chạy lại đây chào đón.
Bạn cần đăng nhập để bình luận