Từ Tận Thế Ta Bắt Đầu Vô Địch

Chương 128

Trong lúc hai người hoán đổi vị trí cho nhau, Lâm Tinh Hải để ý thấy, thứ đối phương cầm trong tay không phải súng trường mà là súng ngắm.
Trên mặt hắn lập tức lộ rõ vẻ giật mình.
Sau đó, cuối cùng hắn đã đoán được khi Lăng Tu nắm lấy súng ngắm, nâng súng, ngắm, bắn.
Dựa theo hiểu biết của Lâm Tinh Hải, súng ngắm ở thời đại này, nói chung đều có hiệu quả trong ba nghìn mét, mà cự ly bắn xa nhất hoàn toàn có thể đạt tới năm nghìn mét.
Đây cũng vừa đúng là cực ly giới hạn tầm nhìn dị năng của Lăng Tu, cũng chính vì như thế, anh ta đặc biệt thích sử dụng súng ngắm, vậy có thể đem dị năng của anh ta phát triển đến cực hạn.
Đương nhiên, rất ít người biết cầm súng ngắm,như vậy ngắm mục tiêu ở xa, cho dù là Lăng Tu cũng như vậy, bởi vì dộ chính xác căn bản không thể cam đoan.
Nhưng mà bây giờ dự tính mục tiêu là đám zombie đông như thủy triều kia, vậy thì khỏi bàn những thứ khác.
Dưới sự phụ trợ của dị năng thiên lý nhãn, Lăng Tu lựa chọn lại gần đám zombie của Liệt Thiên đoàn, liền trực tiếp kéo cò súng.
Một đoàn zombie lớn như vậy, chỉ cần không quá là khoa trương, luôn luôn chỉ một con sẽ bị bắn trúng.
Phịch!
Tiếng súng ngắm nặng nề phát ra, một quả đạn rời khỏi lòng súng, bay về hướng 5km ngoài đám zombie.
Đột nhiên ở trong đám zombie to lớn, đột nhiên một con zombie đổ xuống lồng ngực bị một cái gì đó tạo thành một lỗ thủng, trực tiếp xuất hiện một cái lỗ máu lớn bằng miệng chén.
Mà nó càng mạnh mẽ trùng kích thôi thúc, bây ngược mà ra, làm ngục mấy con zombie, mới chịu ngừng lại.
Năng lực của súng ngắm, sợ là bắn mục tiên ngoài 5km, cũng không phải súng bình thường có thể so sánh với.
Con zombie thứ nhất lồng ngực bị xuyên qua một động máu, vẫn chưa tới hai giây, cách đó không xa một cái khác Zombie, cánh tay phải bị ngắm bắn trúng, liền lập túc dứt gãy.
Rất nhanh, lại một con zombie nữa đầu bị nổ tung.
Tình huống như vậy, nếu như vẻn vẹn là một hai lần, có lẽ rất dễ dàng biến sẽ bị người xem nhẹ, nhưng liên tiếp xuất hiện hai ba lần, chỉ cần đám Liệt Thiên kia toàn bộ không bị mù, nhất nhất có người phát hiện không bình thường.
-Đoàn trưởng, gần đây có một Liệt Thiên đoàn khác, có đạn từ bên trái bắn tới, đối phương nhất định là dùng súng ngắm.
Người dẫn đầu Liệt Thiên phát hiện tình hình, lập tức phấn khích hô báo tin.
Ở trong nơi tổn hại chi giáp, đang cẩn thận đề phòng Kẻ săn mồi tập kích của Nhâm Hoành, nghe thấy tiếng thông tin truyền vào, hơi sửng sốt, tiếp đến sắc mặt lộ ra vẻ mừng rỡ khôn xiết.
Tuy rằng bọn họ bắn ra tín hiệu cầu cứu, nhưng ai cũng hiểu rõ, ở tình huống hiện tại, có Liệt Thiên đoàn khác đến ứng cứu, là cực thấp.
Bọn họ phóng ra tín hiệu kia, chỉ là còn nước còn tát mà thôi.
Nhưng ai cũng ngờ được, vậy mà lại có Liệt Thiên đoàn khác đến ứng cứu.
-Chuyển hướng đi phía bên trái, chúng ta đi cùng đối phương hợp lại.
Nhâm Hoành lập tức ra mệnh lệnh.
Đồng thời, hắn trong lòng cầu nguyện, nguyện ý tới cứu viejn, là cấp hai cấp ba của Liệt Thiên đoàn.
Không phải cấp một của Liệt Thiên đoàn, thật đúng là không chắc chắn có thể giúp bọn họ vượt qua nguy cơ này.
-Anh Lâm, bọn họ đang chạy về hướng của chúng ta.
Lăng Tu thấy đối phương thay đổi hướng chạy thì liền nói.
Đồng thời anh cũng ngừng bắn Zombie. Dù sao thì đạn của súng bắn tỉa không tiện nghi bằng đạn xuyên giáp.
Khi hai bên tiền lại gần, Lâm Tinh Hải và những người khác dần dần nghe thấy tiếng gầm rú của Zombie, hàng nghìn con Zombie vừa chạy vừa gầm rú, khí thế như một đội quân hùng vĩ.
Đối mặt với cảnh tượng như vậy, không chỉ đám người Lăng Tu, mà ngay cả Lâm Tinh Hải cũng cảm thấy có chút rụt rè.
Nhưng hắn cũng không thay đổi quyết định của mình vì điều này, bởi vì hắn biết rất rõ, để trở nên mạnh mẽ hơn thì hắn sớm hay muộn cũng phải đối mặt với chuyện như thế này.
Và mặc dù thi triều rất đáng sợ, nhưng nếu họ giữ khoảng cách an toàn, không bị cuốn vào thi triều, thì nguy hiểm vẫn có thể kiểm soát được.
Cuối cùng, sau khi hai bên tiếp cận được một khoảng cách nhất định, thiết bị liên lạc trên xe cho thấy có tín hiệu từ bên ngoài muốn kết nối.
Rõ ràng nhóm lính đánh thuê phía đối diện đã phát ra nguồn tín hiệu và chủ động liên lạc với họ.
-Kết nối đi.
Lâm Tinh Hải nói không chút do dự.
Lúc đầu, máy liên lạc tạo ra một âm thanh lộn xộn, nhưng ngay sau khi tín hiệu ổn định, giọng nói trở nên rõ ràng:
-Xin chào. Đây là đoàn lính đánh thuê Cự Chùy. Nghe được xin trả lời.
-Ừ. Tôi nghe.
Lâm Tinh Hải nhấn nút gọi và nói.
-Cảm ơn rất nhiều vì đã giải cứu chúng tôi. Mọi người đến từ nhóm lính đánh thuê nào?
Giọng bên kia lại vang lên.
Nghe câu hỏi này, mọi người trên xe đều có chút lúng túng.
Nhưng Lâm Tinh Hải hoàn toàn không quan tâm, nói thẳng:
-Chúng tôi là Liên minh dị năng giả, tiểu đội săn giết.
Đối phương nghe được câu trả lời này thì lập tức trầm mặc xuống.
Lâm Hành Hải không vội, yên lặng chờ đợi, chỉ cần đối phương không ngốc, nhất định sẽ tiếp tục cầu cứu, nhưng thái độ mà đoán chừng sẽ lại có sự thay đổi.
Một lúc sau, một giọng nói bình tĩnh vang lên:
-Xin chào, tôi là Nhâm Hoành, thủ lĩnh của Nhóm lính đánh thuê Cự Chùy. Cảm ơn vì các bạn đã sẵn lòng đến giải cứu. Tôi không biết đội đánh thuê của các bạn có thể giúp chúng tôi như thế nào? "
-Bây giờ vấn đề lớn nhất của các người chính là bị con Kẻ Săn Mồi kia quấy rối. Tôi có thể giải quyết nó.
Lâm Tinh Hải trực tiếp chỉ ra vấn đề mấu chốt nhất.
Trên thực tế, chỉ cần Kẻ Săn Mồi chết thì thi triều sẽ dần tiêu tan, lúc đó mọi chuyện sẽ được giải quyết.

Ở phía bên kia, Nhâm Hoành đang ngồi trong Mecha, im lặng sau khi nghe câu trả lời của Lâm Tinh Hải, bởi vì anh ta căn bản không biết phải tiếp lời như thế nào.
Anh chưa từng thấy ai có khẩu khí lớn như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận