Từ Tận Thế Ta Bắt Đầu Vô Địch

Chương 151

Nửa giờ sau, mọi người rượu đủ cơm no, biểu cảm trên mặt đều rất thỏa mãn.
Tuy giá cả của nhà hàng đám mây này rất cao nhưng không thể không thừa nhận thức ăn đúng là xứng đáng với giá cả.
-Tính tiền đi.
Lâm Tinh Hải nói với người phục vụ đứng bên cạnh.
-Vâng.
Người phục vụ cung kính lấy ra tờ giấy nói:
-6 món thức ăn tổng cộng giá cả là 15430 điểm tích lũy, bởi vì ngài là khách quý có quyền hạn tối cao nên được giảm 30%, giá cả sau khi giảm là 10801 điểm tích lũy.
Nghe thấy giá cả như vậy, đám người Liễu Diệu Diệu tuy đã có chuẩn bị từ trước nhưng lòng vẫn run lên.
Nhưng Lâm Tinh Hải lại bình tĩnh gật đầu sau đó đưa thẻ căn cước cho đối phương.
Rất nhanh, nữ phục vụ xinh đẹp đã quét thẻ xong, sau đó trở về chỗ Lâm Tinh Hải, trên tay còn bưng một đĩa hoa quả.
-Bởi vì các ngài đã tiêu phí quá 10 nghìn điểm tích lũy cho nên đây là hoa quả tặng kèm miễn phí.
Nữ phục vụ nói, nhã nhặn đạt đĩa hoa quả lên mặt bàn, lại cung kính trả thẻ căn cước cho Lâm Tinh Hải, mỗi một động tác như gãi đúng chỗ ngứa khiến người ta nhìn giống như cảnh đẹp ý vui.
-Ăn hoa quả đi, cân đối dinh dưỡng.
Lâm Tinh Hải nói, đưa một miếng dưa hấu cho Liễu Diệu Diệu.
Đồng thời bổ sung thêm:
-Về sau nếu còn người đến làm phiền thì cô có thể trực tiếp nói tên của tôi.
Nếu lúc trước Lâm Tinh Hải nói ra những lời như vậy, khẳng định Liễu Diệu Diệu sẽ hơi băn khoăn.
Dù sao các cô tới khu lánh nạn Tinh Thuẫn cũng chưa được mấy ngày, hơn nữa Lâm Tinh Hải cũng vừa trở thành lính đánh thuê mà thôi.
Nhưng sau khi ăn bữa cơm này, các cô được khắc sâu rằng dường như Lâm Tinh Hải đã trở thành một nhân vật lớn.
Bằng không, các cô đều không thể tiến vào nhà hàng đám mây này chứ đừng nói là ngồi vào vị trí tốt nhất như này.
Trừ thân phận ra, hình như Lâm Tinh Hải còn hoàn toàn không thiếu tiền, hơn 10 nghìn điểm tích lũy mà đến mắt cũng không nháy, trực tiếp quẹt thẻ, đây là chuyện mà trước kia các cô không dám nghĩ đến.
Tuy Liễu Diệu Diệu không rõ vì sao mà Lâm Tinh Hải làm được như thế nhưng cô cũng cảm thấy đối phương thực sự trâu bò.
Cho nên đối với lời nói của Lâm Tinh Hải thì cô cũng ngoan ngoãn gật đầu.
-Còn tôi nữa. Nếu có người làm phiền tôi thì tôi có thể nói tên của anh không?
Lúc này Vương Dao ở một bên xen miệng vào nói.
-Đương nhiên là được.
Lúc đầu Lâm Tinh Hải gật đầu nhưng rất nhanh đã nhận ra có chút không thích hợp.
Bởi vì nếu Vương Dao muốn dùng mình làm tấm chắn vậy chẳng phải là muốn… giả mạo thành bạn gái của mình?
Hắn vội vàng liếc mắt nhìn Liễu Diệu Diệu, thấy vẻ mặt của đối phương như thường, dường như không để ý đến chuyện này, mà đám người Vương Dao cũng thế.
-Là mình suy nghĩ quá nhiều rồi.
Lâm Tinh Hải cũng chỉ có thể nghĩ như vậy.
Ăn xong đĩa trái cây, dưới sự lễ phép của người phục vụ, bọn họ rời khỏi nhà hàng đám mây.
Lúc rời đi, Vương Dao không biết có phải cố ý hay không, khi đi ngang qua bàn ăn của Ninh Khải thì nhiệt tình chào hỏi:
Đoàn trưởng Ninh cũng ở chỗ này ăn cơm sao. Đúng rồi nhà hàng này có tôm hùm đất ăn rất ngon, tôi nhiệt liệt đề cử ngài ăn thử một chút.
Lúc đầu, loại cảm xúc phức tạp trong lòng Ninh Khải đã dần dần hạ xuống dưới sự an ủi của mỹ thực.
Nhưng nghe được Vương Dao nói, hắn nhớ đến thức ăn của đối phương, lại nhìn dưa xanh, đậu hủ trước mặt mình, đột nhiên lại có cảm giác vô vị.
Sau khi mọi người rời khỏi nhà hàng đám mây, lại đi dạo xung quanh khu trung tầng một vòng rồi mới trở về ký túc xá ở khu hạ tầng nghỉ ngơi.
Bởi vì đám người Liễu Diệu Diệu đã xin nhân viên ký túc xá của phòng chính vụ phê duyệt rồi cho nên cuối cùng mọi người có một đêm ở cùng nhau.
Nghĩ đến việc này Lâm Tinh Hải lại chán nản.
Hẳn nhìn thoáng qua các cô gái đang ríu rít với nhau, các cô gần như là nói hai câu sẽ cười rộ lên, hơn nữa còn hay nhìn trộm mình nhưng mỗi khi bản thân đi vào thì mấy người này lại ngậm miệng không nói.
Cuối cùng Lâm Tinh Hải trở về giường ngủ của mình, sau đó lấy nguyên tinh ra, bắt đầu hấp thu.
Đây cũng không phải là một chuyện đơn giản, 925 viên nguyên tinh, mỗi cái cần 10 giây để hấp thu, nói cách khác cần 9250 giây, tương đương với 154 phút, gần hai tiếng rưỡi.
Hơn nữa điều phiền toái nhất là, nguyên tinh này cần hấp thu từng cái.
Nhưng cho dù như thế nào thì cũng phải hấp thu đống nguyên tinh này, hơn nữa so với hấp thu lực lượng huyết khí của Zombies thì đã thuận tiện hơn vô số lần rồi.
Lâm Tinh Hải cứ nằm nghiêng như vậy, một tay mở ra máy tính đeo tay xem phim, một tay mò vào trong túi đựng nguyên tinh.
Từng miếng nguyên tinh biến thành điểm tích lũy, chuyển thành lực lượng huyết khí.
Thời gian trôi qua cực nhanh, qua hai giờ, Lâm Tinh Hải nhìn thoáng qua giao diện hệ thống.
Kí chủ: Lâm Tinh Hải
Thể chất: 25 điểm
Sức mạnh: 21 điểm
Tốc độ: 30 điểm
Lực lượng huyết khí: 9253 điểm
Mức độ tối ưu hóa gen: 30% +
Dị năng: Cực tốc (trong mười giây, tốc độ tăng 100%) (điểm năng lượng: 10/10)
Khả năng bắn súng trung cấp: Mức độ thuần thục 1% +
Huyễn Ảnh Thân Pháp (nhập môn): Mức độ thuần thục 100%+
Nhìn lực lượng huyết khí nhiều như vậy, Lâm Tinh Hải hơi kích động, sau đó hắn liền ấn dấu + đằng sau Huyễn Ảnh Thân Pháp.
-Đinh. Có tiêu phí 1000 điểm lực lượng huyết khí để tăng Huyễn Ảnh Thân Pháp lên tiểu thành hay không?
Không hề do dự, Lâm Tinh Hải trực tiếp chọn có.
Trong nháy mắt một loạt tin tức ùa vào trong đầu của cậu, khiến hiểu biết của cậu đối với Huyễn Ảnh Thân Pháp lại tăng lên một cấp bậc.
Đồng thời cậu còn hiểu được, Huyễn Ảnh Thân Pháp tiểu thành, đã được coi là bắt đầu mạnh mạnh rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận