Từ Tận Thế Ta Bắt Đầu Vô Địch

Chương 277

Ngoài lời chúc mừng, bọn họ cũng sẽ nói bóng nói gió xem ba Binh đoàn lính đánh thuê có bằng lòng đổi chiến tích cho họ hay không, nếu bằng lòng đổi số lượng lớn thì cho dù giá cao hơn bọn họ cũng không quan tâm.
Tuy nhiên sau khi bọn họ dò hỏi thì từ trong miệng của Hà Kiếm Ba biết được tác dụng kỳ diệu của huân chương chiến công, lần này làm cho Đoàn trưởng của các Binh đoàn lính đánh thuê khác cũng ao ước ghen tỵ.
Nhưng điều này cũng làm cho thái đội của bọn họ thay đổi, không ít Đoàn trưởng đã gạt sự dè dặt của họ sang một bên, trực tiếp bắt đầu nịnh hót.
Nhìn thấy tình hình này, hai người Tống Diệu và Tần Văn Bác chỉ đồng ý cho vài Binh đoàn lính đánh thuê quen biết, giúp họ đổi một vài vũ khí quân dụng, đối với những lời thăm dò của Binh đoàn lính đánh thuê khác bọn họ bắt đầu lảng tránh.
Mặc dù bọn họ có huân chương chiến công, có thể dùng điểm tích lũy để đổi lấy vũ khí quân dụng nhưng việc gì cũng có giới hạn. Nếu như bọn họ làm quá mức thậm chí là lợi dụng nói để kiếm lời, nói không chừng sẽ chọc giận tới quân đội.
Do đó bọn họ cũng không dám đồng ý giúp quá nhiều người, về phần những người còn lại sau khi thấy hai binh đoàn lính đánh thuê kia đánh trống lảng, bọn họ liền tập trung vào Binh đoàn lính đánh thuê Liệt Thiên.
Cùng lúc đó, Tống Diệu và Tần Văn Bác cũng tận dụng cơ hội này để giới thiệu một số Binh đoàn lính đánh thuê mà họ quen biết, làm quen với Lâm Tinh Hải.
Sau khi giới thiếu với nhau, bọn họ nói rõ sau khi điều khiển Mecha thì thực lực của Lâm Tinh Hải còn mạnh hơn họ rất nhiều. Lần này nếu như không phải có Lâm Tinh Hải, đừng nói đến việc giành được huy chương chiến công mà e rằng không biết bọn họ có thể sống sót trở về được hay không.
Lời nói của hai người tự nhiên gây lên một phen sóng gió.
Đối với biệt danh thần súng của Lâm Tinh Hải mọi người cũng không quá xa lạ nhưng mà bây giờ mọi người càng quan tâm hơn đến tốc độ kiếm tiền kinh khủng của Lâm Tinh Hải.
Cho nên dường như cả ba Binh đoàn lính đánh thuê đều đã từng giống như Lâm Tinh Hải vươn cành ô liu, nhưng lúc đó trong lòng mọi người, Lâm Tinh Hải chỉ là một công cụ vơ vét của cải mà với thực lực của đối phương cũng không hiểu rõ.
Nhưng lần này, với lời kể của Tống Diệu Và Tần Văn Bác còn có một triệu điểm tích lũy của đối phương trên bảng thành tích đều nói rõ cho mọi người biết, thực lực của Lâm Tinh Hải đã phát triển đến mức mà mọi người chỉ có thể ngửa mặt trông lên thôi.
Lâm Tinh Hải thực sự đi từ phía sau hậu trường ra phía trước để những người trong công hội lính đánh thuê biết hắn là một Cường giả.
Mà đối mặt với những đoàn trưởng Binh đoàn lính đánh thuê đang xum xoe, nịnh nọt muốn kết giao, hắn chỉ mỉm cười và đẩy hết cho Phương Thiên Hòa xử lý.
Điều này khiến những đoàn trưởng của binh đoàn lính đánh thuê cấp hai cấp ba muốn bắt chuyện, đối với Phương Thiên Hòa thực sự là ước ao, ghen tỵ.
Bọn họ cũng không hiểu đối phương rốt cuộc gặp vận may cứt chó gì, vậy mà lại có thể chiêu mộ được nhân tài tiềm năng như Lâm Tinh Hải. Trong thời gian ngắn như vậy, không chỉ thăng từ Binh đoàn lính đánh thuê cấp một lên Binh đoàn lính đánh thuê cấp hai. Với chiều hướng phát triển như này, phỏng chừng thăng đến Binh đoàn lính đánh thuê cấp ba không còn xa nữa.
Đương nhiên mặc kệ bọn họ nghĩ thế nào, có chiến công, đủ loại lời khen ngợi, không cần phải ném tiền ra, Phương Thiên Hòa nghe thôi cũng có cảm giác phơi phới.
Ai cũng không quên mục đích của họ lần này là để ăn mừng. Mọi người vừa nói chuyện vừa đi về phía quán bar của công hội lính đánh thuê.
Nhưng khi họ đến quán bar thấy bên trong tương đối náo nhiệt, quán này có sức chứa 1000 người gần như đã hết chỗ rồi.
Nhưng tất cả thành viên của Ba binh đoàn lính đánh thuê đều đến, trừ những người tử vong hoặc bị thương không đến được thì cũng có gần 400 người.
Rất rõ ràng ở đây đã không còn chỗ nữa.
Khi Lâm Tinh Hải nghĩ rằng không phải uống rượu, có thể trực tiếp quay về thì Tống Diệu và Tần Văn Bác lại đứng lên xoa xoa mặt.
Hai người hy vọng những Binh đoàn lính đánh thuê này có thể nhường chỗ cho bọn họ, đương nhiên sẽ bồi thường bằng cách trả hóa đơn cho họ.
Nếu như là Binh đoàn lính đánh thuê bình thường dám nói như thế thì những lính đánh thuê tính khí nóng nảy kia có lẽ đã trực tiếp vênh mặt lên rồi.
Chỉ là lời nói này là của Tống Diệu, cường giả của cảnh giới Huyết khí, hơn nữa anh ta đại biểu cho ba Binh đoàn lính đánh thuê giành được huy chương chiến công, lời nói đương nhiên có trọng lượng.
Hơn nữa, Tống Diệu chỉ mời những thành viên bình thường của Binh đoàn lính đánh thuê ra ngoài, về phần Đoàn trưởng, đoàn phó cũng như những cường giả phá vỡ gen tối ưu hóa cấp ba, đều mời ở lại ăn mừng cùng nhau.
Dưới tình huống này không có Binh đoàn lính đánh thuê nào không dám cho Ba Binh đoàn lính đánh thuê kia mặt mũi, cho dù là Binh đoàn lính đánh thuê cấp ba cũng không phải ngoại lệ, dù sao bọn họ cũng có nhu cầu với vũ khí quân dụng.
Cứ như vậy, toàn bộ quán bar dường như được ba Binh đoàn lính đánh thuê bao hết, từng Binh đoàn lính đánh thuê bị mời ra ngoài.
Khi đoàn lính đánh thuê chuẩn bị ra ngoài, Lâm Tinh Hải nhìn thấy một người quen giữa đám đông.
-Cao Sơn, cậu hãy để các thành viên của Binh đoàn lính đánh thuê Sơn Hải ở lại đây đi!
Lâm Tinh Hải lần đầu tiên mở lời sau khi bước vào quán bar.
Bạn cần đăng nhập để bình luận