Từ Tận Thế Ta Bắt Đầu Vô Địch

Chương 1029 - Một mình quay về (4)

Một mình quay về (4)
Cảnh tượng này làm hộ sĩ bên ngoài cảm thấy hơi ngạc nhiên, cũng cảm thấy hơi tò mò.
Nhưng lại không có ai dị nghị gì về việc Liễu Diệu Diệu nghỉ ngơi, mọi người đều nhìn thấy trạng thái tinh thần của đối phương, thậm chí còn có không ít người từng khuyên Liễu Diệu Diệu hãy nghỉ ngơi.
Lúc này, sau khi Liễu Diệu Diệu đóng cửa phòng lại, Lâm Tinh Hải lập tức dùng dị năng bao phủ nàng, chỉ trong khoảnh khắc, toàn bộ thế giới như trở nên thong thả, giống như chỉ có hai người bọn họ vậy.
Không bao lâu sau, Liễu Diệu Diệu đã dựa vào trong lòng Lâm Tinh Hải ngủ, nàng thật sự rất mệt mỏi, đặc biệt là trên tinh thần.
Dù gì nhóm người Lâm Tinh Hải đều đã được nghỉ ngơi, nhưng Liễu Diệu Diệu thì không. Hơn nữa, sau khi tới đây, đã có rất nhiều cường giả Thần Ma cảnh bị thương chờ đợi này chữa trị. Dưới tình huống như vậy, nàng căn bản không thể nghỉ ngơi.
Mà sự mệt mỏi khi thi triển dị năng với cường độ cao không phải tình huống bình thường có thể so sánh. Nếu không phải Liễu Diệu Diệu đã đột phá tới Tuỵ Phủ cảnh thì chắc là đã không chịu đựng được từ lâu rồi.
Lâm Tinh Hải cứ nhẹ nhàng ôm lấy Liễu Diệu Diệu như vậy, đương nhiên, trong lúc Liễu Diệu Diệu nghỉ ngơi, hắn cũng nắm chặt thời gian, vừa lấy Bạo Huyết Đan ra ăn vừa lấy nguyên tinh của zombie biến dị ra nhanh chóng hấp thu.
Hắn phải nhanh chóng bổ sung lại huyết khí chi lực và dị năng đã tiêu hao, quay lại chiến trường bằng trạng thái đỉnh.
Thời gian trôi đi, Lâm Tinh Hải cũng không thật sự làm Liễu Diệu Diệu ngủ năm mươi phút, mà bốn mươi phút sau đã đánh thức đối phương.
Mười phút còn lại, hắn cần giúp Liễu Diệu Diệu khôi phục dị năng trong cơ thể.
Người bình thường muốn khôi phục dị năng thì ít nhất cũng phải mất mười tiếng, dù Lâm Tinh Hải dùng Tăng Tốc Thời Gian thì cũng phải mất khoảng một tiếng.
Đương nhiên đây là nói dưới tình huống bình thường, nhưng bên phía quân đội chuẩn bị cho Liễu Diệu Diệu đan dược khôi phục cấp bậc Tố Thể cảnh, đan dược cấp bậc này có thể dễ dàng khôi phục dị năng của nàng.
Tốc độ sẽ nhanh hơn bình thường mấy chục lần, dưới sự tăng thêm của dị năng của Lâm Tinh Hải, thời gian vài phút là có thể bổ sung xong dị năng.
Hơn nữa, vì có những đan dược này bổ sung nên thật ra, tổng lượng dị năng trong cơ thể Liễu Diệu Diệu vẫn luôn duy trì từ năm mươi phần trăm trở lên, sự mệt mỏi của nàng hoàn toàn đến từ tinh thần.
Bây giờ sau khi ngủ một giấc, tuy không thể nói là tinh thần sáng láng, nhưng ít ra cũng khôi phục bảy, tám phần.
Vì thế, khi Liễu Diệu Diệu mở cửa, trạng thái tinh thần cả ngươi đều rực rỡ hẳn lên, làm các hộ sĩ bên ngoài cảm thấy ngạc nhiên và khó hiểu.
“Hay đây là sức mạnh của tình yêu?” Có người nhỏ giọng nói thầm.
Dựa vào thính lực của Lâm Tinh Hải và Liễu Diệu Diệu, sao có thể không nghe thấy lời nói nhỏ khe khẽ của mọi người chứ.
Vì thế, khuôn mặt Liễu Diệu Diệu vèo một cái đỏ bừng, nhưng Lâm Tinh Hải lại không thèm quan tâm, ngược lại còn kéo nàng vào trong lòng.
“Được rồi, ta đi trước, ngươi nhớ phải chú ý nghỉ ngơi.” Lâm Tinh Hải nghiêm túc dặn dò một câu bên tai nàng.
Khi hắn định buông tay thì Liễu Diệu Diệu lại trở tay ôm lấy hắn, sau đó nhẹ giọng hỏi: “Có phải ngươi muốn tới tiền tuyến không?”
Lâm Tinh Hải cảm thấy hơi ngạc nhiên, “Sao ngươi biết?”
“Nếu không phải ngươi muốn tới tiền tuyến thì sao có thể võ trang toàn bộ tới đây. Ta biết ngươi rất mạnh, nhưng ngươi nhất định phải cẩn thận.” Liễu Diệu Diệu dặn dò.
Nàng không thử khuyên can, bởi vì nàng biết, Lâm Tinh Hải nên đi tới tiền tuyến ổn định chiến cuộc.
Đúng vậy, dù Lâm Tinh Hải chỉ có thực lực Tuỵ Phủ cảnh, nhưng Liễu Diệu Diệu thật sự có một loại tự tin khó hiểu với hắn. Nàng có cảm giác, chỉ cần đối phương ra tay thì tất sẽ trở thành trung tâm của toàn bộ chiến trường, ảnh hưởng tới xu thế của chiến cuộc.
“Yên tâm đi, ta sẽ.” Lâm Tinh Hải bảo đảm một câu, sau đó không hề kéo dài nữa. Hắn nhanh chóng rời khỏi đây và tới kho vũ khí quân đội trước.
Hắn muốn bổ sung đạn dược, nói một cách chính xác hơn là hắn muốn bổ sung một lượng lớn đạn xuyên giáp Uranium nghèo.
Đương nhiên, thứ này thuộc về vật phẩm tuyệt đối quản chế, dù là quan quân bình thường muốn mua sắm thì cũng phải trình báo mới được, hơn nữa còn hạn chế về số lượng.
Nhưng khi Lâm Tinh Hải lấy chứng nhận sĩ quan của mình ra và đưa tới kiểm tra, lại phát hiện mình không có bất cứ hạn chế gì về việc mua sắm đạn dược.
Trước khi chưa trở thành tướng quân không nên có được quyền hạn như vậy, hiển nhiên là đã có người chào hỏi với bên kho vũ khí. Tuy Lâm Tinh Hải không biết người đó là ai, nhưng với hắn, chuyện này không thể nghi ngờ là một chuyện tốt.
Lâm Tinh Hải trực tiếp mua một nghìn viên đạn xuyên giáp Uranium nghèo, cộng thêm số lượng dự trữ trước đó, bây giờ, số lượng đạn xuyên giáp Uranium nghèo trong tay hắn cao tới khoảng một nghìn năm trăm viên, tuyệt đối đủ dùng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận