Từ Tận Thế Ta Bắt Đầu Vô Địch

Chương 219

Tất nhiên, cô rất hài lòng với dị năng mới thức tỉnh của mình, cô có thể công kích, có thể chữa bệnh, cô không cần lo lắng về việc trở thành một rào cản chân mọi người nữa.
Mọi người bàn tán một lúc các cách sử dụng dị năng khác nhau thì Phương Thiên Hòa lại đưa mọi người đi, anh ta cũng phải đưa nhóm lính đánh thuê đi làm nhiệm vụ.
Tất nhiên, điều đáng nói là vì dị năng thức tỉnh của Liễu Diệu Diệu chưa được ghi nhận, trong trường hợp này, anh ta có thể đặt tên cho nó, sau khi mọi người thảo luận, cuối cùng nó được đặt tên là "khống chế sinh mệnh", một cái tên khá bá đạo.
Nhìn Phương Thiên Hòa đám người rời đi, Liễu Diệu Diệu có chút tò mò:
-Chúng ta không phải đi làm nhiệm vụ sao?
Trước khi cô đến đã chuẩn bị sẵn tâm lý.
-Mấy ngày nay nhóm lính đánh thuê đang đẩy mạnh huấn luyện, không có thời gian để đưa tân binh đi. Nếu như cô muốn làm nhiệm vụ có thể phải đợi ba bốn ngày. Những ngày này, cô nên tới căn cứ làm quen một chút.
Lâm Tinh Hải giải thích.
Hôm qua, binh đoàn Liệt Thiên đã tuyển dụng 100 người nên Phương Thiên Hòa bắt đầu tích cực chuẩn bị cho trận chiến, đang tiến hành các khóa huấn luyện khác nhau.
Lính đánh thuê mới chưa biết gì như Liễu Diệu Diệu không giống với những lính đánh thuê cũ được tuyển. Căn bản không thể ra chiến đấu ngay lập tức, vì vậy tốt hơn hết nên đợi thêm vài ngày khi kết thúc trận chiến với tập đoàn Morgan rồi mới đào tạo sau cũng không muộn.
-Ồ!
Liễu Diệu Diệu cái hiểu cái không gật gật đầu, là người mới chưa hiểu chuyện, cô cảm thấy sự sắp xếp của Lâm Tinh Hải rất hợp lý.
-Nhân tiện, vì bây giờ cô là người có gen tối ưu hóa, cô nên chuyển sang khu vực trung tầng.
-Tôi sẽ đưa cô đi nộp hồ sơ trước, sau đó giúp cô chuyển nhà. Phòng của cô ở phòng bên cạnh tôi, không sao đâu!
Lâm Tinh Hải giả bộ lạnh nhạt, nhưng thật ra khi nói đến đây, tim của hắn lại đập nhanh hơn một chút.
-Được rồi.
Đây là sắp xếp rất hợp lý, tất nhiên Liễu Diệu Diệu sẽ không nói gì.
Tiếp đó, Lâm Tinh Hải tìm thấy các thành viên của đội hỗ trợ hậu cần và yêu cầu họ giúp đỡ.
Có binh đoàn lính đánh thuê đảm bảo, hơn nữa còn là binh đoàn Liệt Thiên nổi tiếng, con đường này đương nhiên dễ dàng. Sau khi thân phận của Liễu Diệu Diệu được xác minh trong sảnh chính vụ, "hộ tịch" của cô đã được thay đổi từ khu hạ tầng sang khu trung tầng.
-Đi! Đi giúp cô chuyển ký túc xá.
Khóe miệng Lâm Tinh Hải nhếch lên một nụ cười xấu xa.
Liễu Diệu Diệu không chút do dự lập tức gật đầu, dẫn Lâm Tinh Hải đi về phía kí túc xá của mình.
Kí túc xá do chính vụ sảnh cấp vẫn tương đối tốt, tuy không quá rộng nhưng ít nhất cũng đã thay đổi từ kí túc xá 6 người ban đầu thành kí túc xá 2 người.
Liễu Diệu Diệu thu dọn hành lý rồi cất vào một chiếc vali, đối với người bạn cùng phòng kia, Lâm Tinh Hải chưa được thấy vì người kia đang ở nơi làm nhiệm vụ, nhưng xét theo kích cỡ nội y của cô ấy thì đó là Vương Dao không thể nghi ngờ.
Đương nhiên là hắn không cố ý nhìn đâu, chỉ vô tình thôi, vào thời khắc mấu chốt này, tất nhiên hắn phải thể hiện phẩm chất tốt đẹp của mình mà quay chỗ khác.
Ngay sau đó cả hai trở lại khu trung tầng, dưới sự dẫn đường của Lâm Tinh Hải, họ đi về tiểu khu Tinh Thuẫn.
Đứng ở cổng tiểu khu, Liễu Diệu Diệu có chút choáng váng, cô đã đến Tinh Thuẫn được một thời gian, cũng không phải không biết gì, vẫn biết một số địa điểm nổi tiếng.
Ở các khu cấp thấp hơn, khi nhiều người nói về ước mơ của họ, nhiều người mơ được sống trong khu Tinh Thuẫn.
Có thể sống trong đó là biểu tượng của thân phận và địa vị.
-Ký túc xá của chúng ta thực sự ở bên trong?
Liễu Diệu Diệu do dự.
-Đương nhiên, chẳng lẽ tôi sẽ nói dối cô loại chuyện này.
Lâm Tinh Hải nắm lấy tay Liễu Diệu Diệu đi vào cửa không chút do dự.
Bị Lâm Tinh Hải kéo đi, Liễu Diệu Diệu cảm thấy lo lắng trong lòng lập tức biến mất, khi bước vào cổng, người máy tuần tra chịu trách nhiệm an ninh tiểu khu sau khi quét mặt Lâm Tinh Hải cũng không có ý ngăn cản.
-Thì ra tôi thực sự có thể sống ở đây.
Nhìn thấy cảnh này, Liễu Diệu Diệu cảm thấy có chút xúc động.
Sau khi bước vào tiểu khu, đi theo Lâm Tinh Hải, cô ngạc nhiên khi thấy cả hai đang đi đến những căn hộ tốt nhất ở trung tâm tiểu khu.
-Cái này… Không thể nào!
Liễu Diệu Diệu cảm thấy kinh hãi.
Nhưng ngay sau đó, Lâm Tinh Hải đã dùng những hành động thiết thực để chứng minh suy đoán của cô.
Khi đến căn hộ xịn nhất, Lâm Tinh Hải quẹt thẻ vào cửa.
Cửa mở, đèn trong nhà nhẹ nhàng chiếu sáng các thiết bị điện bên trong.
Nhìn thấy robot phục vụ đến giúp mang hành lý, ngửi bầu không khí trong lành do máy lọc không khí thổi ra, Liễu Diệu Diệu cảm thấy như mình đã xuyên không trở lại trước khi tận thế.
Cho đến khi được Lâm Tinh Hải đưa vào phòng ngủ dành cho khách, cô vẫn choáng váng chưa hồi phục tinh thần.
-Đây là phòng của cô, phòng của tôi ở bên cạnh, thế nào? Hài lòng không?
Lâm Tinh Hải cười.
Nhìn giường êm ái thoải mái trước mặt, bàn trang điểm đơn giản tinh tế, TV lớn treo trên tường, tủ quần áo nhiều tầng, phòng tắm độc lập, ban công nhỏ bên ngoài và những ô cửa sổ sát đất. Làm sao cô có thể không hài lòng nữa.
Nhưng mà…
-Một căn hộ tốt như vậy làm sao có thể là ký túc xá của binh đoàn chúng ta?
Liễu Diệu Diệu nghi ngờ hỏi.
Nhưng khi cô nói ra lời này cảm xúc cũng khá phức tạp, thậm chí cô không biết mình đang tức giận hay xấu hổ.
-Thật sự là ký túc xá. Nếu không tin tôi, cô có thể trở lại binh đoàn kiểm tra.
Lâm Tinh Hải nghiêm mặt nói, nhưng sau đó lại âm thầm bổ sung thêm một câu:
-Nhưng chỉ mới vài ngày trước thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận