Từ Tận Thế Ta Bắt Đầu Vô Địch

Chương 495

Nhưng mà lúc này tiểu mập mạp lại chủ động mở miệng nói:
-Anh Lâm, hay là chúng ta cũng kéo một đội ngũ đi! Như vậy thì thế lực chúng ra sẽ không còn nhỏ nữa.
-Không sao, nhiều người có khi lại là không tốt, sợ rằng còn bị liên lụy.
Lâm Tinh Hải nói.
-Cái đó. . . Nếu như chúng ta gặp phải thi quần to lớn, ví dụ như trên 50 con. . . Không, 100 con zombies, vậy thì phải làm thế nào?
Tiểu mập mạp quan sát sắc mặt Lâm Tinh Hải sắc mặt nói.
-Cậu có thể đánh chết được bao nhiêu Zombies bình thường?
Lâm Tinh Hải không trả lời mà hỏi lại.
Sức chống đỡ của Zombies bình thường chỉ ngang bằng với người mở đạo khóa gen lần đầu, vừa mới trở thành người có gen tối ưu hóa, mà trình độ gen tối ưu hóa của tiểu mập mạp đã đạt đến 99%, sức chống đỡ chắc chắn hơn hẳn đám zombies bình thường.
-Ừm. Đánh ba, bốn mươi con cũng không thành vấn đề!
Tiểu mập mạp đưa ra một câu trả lời an toàn.
Trên thực tế hắn ta cảm thấy mình có thể đánh chết được đến 100 con, dù sao ngoại trừ lợi thế có sức chống đỡ hơn hắn đối phương hắn còn có dị năng.
Nhưng bởi vì không đoán được Lâm Tinh Hải tại sao lại hỏi như vậy, hắn chỉ có thể lựa chọn một câu trả lời an toàn nhất.
-Vậy là được rồi, nếu như gặp phải một thi quần số lượng khoảng 10 con zombies, thì việc của cậu là giải quyết hết đám zombies bình thường, Liễu Diệu Diệu và Kim Đồng giải quyết hết đám Zombies trung cấp, còn lại đám zombies cao cấp thì giao cho tôi, chuyện này có ý kiến gì không?
Lâm Tinh Hải nói.
Tiểu mập mạp nghe xong thì hơi sửng sốt, nghe thì cảm thấy có vẻ đơn giản nhưng mà câu này đâu đâu cũng bẫy, hắn ta không biết nên bắt đầu từ đâu
Mà Kim Đồng thì vẻ mặt ngao ngán, hắn ta cảm thấy Lâm Tinh Hải càng ngày càng không đáng tin cậy, nói phét không cần tới kịch bản,lại càng thêm lo lắng cho tương lai của mình.
Chớp mắt 10 phút đã trôi qua, xa xa đã truyền tới âm thanh vù vù của cánh quạt.
Lâm Tinh Hải hướng mắt nhìn về xa xa, 10 chiếc máy bay vận tải quân dụng lớn đang nhanh chóng tới gần, sau đó từ từ đám xuống đất.
Sau khi những chiếc máy bay vận tải quân dụng này đáp xuống đất, Tả Văn Diệu chẳng biết đã đi tới quảng trường từ lúc nào, nhẹ nhàng nhảy lên một chiếc máy bay vận tải.
Hắn nhìn một lượt đám thí sinh đang chen chúc nhau ở phía dưới, từ từ mở miệng. âm thanh của hắn nghe cũng không lớn, nhưng kỳ lạ là tất cả mọi người bên trong toàn bộ quảng trường đều nghe được.
-Mỗi một chiếc máy bay vận tại quân dụng sẽ chở 500 người, các bạn có thể lên phi cơ, đầy người thì cất cánh. Những người còn lại đợi ở đây, sau nửa giờ sẽ có nhóm máy bay vận tải thứ hai tới, mỗi lần đều sẽ vận chuyển 5000 người đi qua.
-Đúng rồi, sau khi các bạn đến Đông An thành phố, bài kiểm tra đánh giá sẽ chính thức bắt đầu, thời gian kết thúc bài kiểm tra đánh giá là sau 12 giờ trưa ngày thứ ba.
Sau khi Tả Văn Diệu nói xong, lập tức nhảy xuống máy bay vận tải.
Lời này nghe thì có vẻ không có gì, nhưng ngay sau đó mọi người đã tỉnh táo lại.
Một nhóm chỉ có thể vận chuyển 5000 người, nhưng ở đây có đến 30 ngàn người, bỏ đi số lẻ, cũng cần vận chuyển 6 lần.
Mà một lần vận chuyển cách nhau nửa giờ, nói cách khác thì lượt thứ nhất và lượt thứ 6, thời gian bắt đầu bài kiểm tra đánh giá sẽ chênh nhau tận 3 giờ đồng hồ.
Nhưng thời gian kết thúc bài thi của bọn họ lại giống nhau.
-Mẹ kiếp! Đây chắc chắn là cố ý.
Sau khi tiểu mập mạp kịp phản ứng lại, chửi ầm lên, vô cùng xoắn xuýt nói:
-Nói trắng ra thì bài kiểm tra đánh giá đã bắt đầu từ bây giờ rồi. Anh Lâm, chúng ta có nên tranh đoạt cơ hội lượt đăng ký đầu tiên không?
Đúng vậy, theo một góc nhìn khác thì bài kiểm tra đánh giá đã chính thức bắt đầu.
Tiểu mập mạp xoắn xuýt như vậy là vì trong hoàn cảnh này, tiểu đội bốn người bọn họ đi tranh cơ hội lượt đăng ký đầu tiên thật sự có cảm giác lực lượng đơn độc.
Mà những đại đội kia thì không giống vậy, đặc biệt là những đội ngũ có trên 100 thành viên lại càng hiên ngang, nhanh chân tiến lên phía trước.
Ngay lúc này, chớp lấy thời cơ, không bỏ qua cơ hội tốt.
Dưới ánh nhìn chằm chằm của mọi người, Lâm Tinh Hải có vẻ hơi do dự, nhưng sau đó khóe miệng nhanh chóng nhếch lên:
-Tại sao lại không tranh?
Nếu như có năng lực thì phải thể hiện ra ngoài, như vậy thì mới được các đạo sư của học viên Đông Hải chú ý tới.
Thấy Lâm Tinh Hải nói như thế, lúc này hai mắt của tiểu mập mạp sáng lên:
-Được rồi! Chúng ta cũng đi đến đăng ký thôi.
Hắn ta nói đồng thời giải phóng dị năng, trong nháy mắt trên bầu trời xuất hiện một cơn lốc xoáy, bao trùm lấy mấy người bọn họ, nhanh chóng bay tới chiếc máy bay vận tại cỡ lớn gần nhất.
Thấy cảnh này, Lâm Tinh Hải hơi nhíu mày.
Xem ra tên tiểu mập mạp này cũng không phải không được trò trống gì, đối phương điều khiện dị năng của bản thân vô cùng thuần thục, uy lực của cơn lốc xoáy vừa vặn, sức gió đủ để cuốn một người bình thường bay lên không trung, nhưng lại không đến mức làm người ta bị thương.
Tốc độ bay tất nhiên là nhanh hơn đám người đứng chen chúc nhau ở phía dưới rất nhiều. Chỉ vẻn vẹn mười mấy giây trôi qua, bốn người bọn họ đã vượt qua rất nhiều người, chuẩn bị bay vào chiếc máy bay vận tải cỡ lớn gần nhất.
Nhưng đúng lúc này, đột nhiên trong nhóm người phía dưới, có người hừ lạnh một tiếng, sau đó Lâm Tinh Hải lập tức cảm thấy có một lực nào đó kéo cả bốn người bọn họ xuống dưới đất.
Không chỉ bọn họ mà tất cả những thí sinh nắm giữ dị năng hệ phong còn lại, những thí sinh đang bay trên không trung đều không tránh khỏi tai nạn này, chỉ đành bị kéo xuống.
Bạn cần đăng nhập để bình luận