Từ Tận Thế Ta Bắt Đầu Vô Địch

Chương 749 - Không Hiểu Rõ

Nói cái gì vậy, đó là cường giả Thần Ma cảnh, nếu gặp phải tên đó, thì không còn là đi cứu viện nữa mà chính là đi nộp mạng cho người ta đấy.
Hoàng Thiên Vũ ở bên này chỉnh sửa một chút tin cầu cứu của những tiểu đội tác chiến kia, tiếp đó gửi liền một mạch cho bên quân bộ.
Rất nhanh bọn họ đã nhận được thông tin từ bên quân bộ truyền đến.
Thông tin ngắn gọn, rõ ràng. Quân bộ sẽ sắp xếp một tiểu đoàn Dao Nhọn cố gắng phá vòng vây của địch, đến giải cứu cho bọn họ và những người lính đặc chủng này. Và hỏi rằng bọn họ có thể phối hợp cùng không.
Lâm Tinh Hải đưa ra câu trả lời chắc chắn:
-Cậu trả lời lại bọn họ là không thành vấn đề. Bây giờ có thể đột kích vào chỗ của chúng ta, tôi sẽ đánh bật tất cả các điểm hỏa lực về phía này.
Hoàng Thiên Vũ nuốt một ngụm nước bọt, dè dặt hỏi lại:
-Cái này… Đội trưởng thật sự muốn trả lời như vậy sao?
Phải biết, có vài lời nói ra trên chiến trường mang ý nghĩa không giống nhau. Có một số câu nói tương đương với lập quân lệnh trạng, nếu như không hoàn thành được, thì đó chính là gậy ông đập lưng ông.
Lâm Tinh Hải liếc xéo đối phương, tức giận chất vấn:
-Sao hả, cậu cho rằng tôi không làm được sao?
-Ặc! Tôi không có ý đó.
Hoàng Thiên Vũ vội vàng giải thích một câu, tiếp đó không dám nhiều lời nữa.
Hắn lập tức chuyển nguyên lời của Lâm Tinh Hải cho quân bộ bên kia.
Lâm Tinh Hải thấy Hoàng Thiên Vũ đã gửi xong tin nhắn thì xoay người về phía những thành viên khác trong tiểu đội Liệp Lang nói:
-Được rồi, nhiệm vụ tiêu diệt tất cả các điểm hỏa lực có chút khó khăn. Vì vậy tôi cần sự trợ giúp của mọi người.
Những thành viên của tiểu đội Liệp Lang nghe Lâm Tinh Hải nói như vậy thì đều cảm thấy phấn khích.
Từ lúc nhiệm vụ bắt đầu cho đến bây giờ, dường như bọn họ vẫn trong trạng thái đánh đấm cho có. Lúc này đã được uỷ thác trách nhiệm, có cơ hội phát huy sở trường năng lực, làm sao bọn họ lại không phấn khích chứ.
Phục Viễn lập tức vỗ lên ngực, giọng nói đanh thép:
-Đội trưởng, có yêu cầu gì xin ngài cứ nói, chúng tôi xin cam đoan sẽ hoàn thành hết trách nhiệm.
Lâm Tinh Hải nói:
-Rất tốt! Nhiệm vụ mà tôi giao cho mọi người bây giờ là, dùng tốc độ nhanh nhất nạp đạn cho tôi, đảm bảo cho tôi có thể bắn được hiệu quả nhất.
Chuyến đi lần này của bọn họ, không mang theo rương lắp đạn tự động, tất cả viên đạn đều dùng tay nhét từng viên vào trong hộp đạn. Nếu dùng tay thì đương nhiên tốc độ sẽ chậm hơn máy móc nhiều.
Cho nên hắn mới cần sự hỗ trợ của một đội ngũ.
Vốn là thành viên của tiểu đội Liệp Lang đang hào hứng sắn tay áo chuẩn bị đợi lệnh, sau khi nghe vậy thì ai nấy cũng mắt tròn mắt dẹt.
Đây là cái quỷ mệnh lệnh gì vậy. Ngay cả khi bọn họ là tân binh cũng chưa bao giờ nhận cái mệnh lệnh nhảm nhí như thế này.
Nhưng xét thấy thần sắc của Lâm Tinh Hải nghiêm túc như vậy, không có dáng vẻ trêu đùa chút nào thì bọn họ mới ngớ người ra.
Sau khi hạ lệnh xong, Lâm Tinh Hải cũng không cho mọi người thời gian do dự quá lâu, hắn đã xách chiếc súng trường Ripper trong tay lên, điều chỉnh thành chế độ bắn liên hoàn xong thì bắt đầu bắn về phía xa.
Bụp bụp bụp!
Tiếng súng trường đánh thức những người vẫn còn đang chìm trong giấc mộng.
Dường như theo bản năng mà mọi người đưa mắt nhìn theo phương hướng mà Lâm Tinh Hải vừa bắn đi.
Lúc này bọn họ đang ở cửa ra vào bí mật, gần như là ở phía sau phòng tuyến của đối phương.
Với cách bắn của Lâm Tinh Hải thì nguyên một dàn điểm hỏa lực trên phòng tuyến, bất kể là điểm hỏa lực của súng máy hạng nặng, dàn súng cối có nhiều tuyến phòng thủ hay hầm trú ẩn, thậm chí là những người máy chiến đấu hình người không sợ chết đi nữa, bất kể là ai, thứ gì chỉ cần bị Lâm Tinh Hải ngắm chuẩn thì chỉ trong chớp mắt lập tức bị bắn trúng.
Cảnh tượng khiến người xem có cảm giác phải nghẹn họng trân trối. Phải biết khu vực bên ngoài này đã được thiết kế xong từ lâu một công sự phòng ngự hoàn hảo.
Ở rất nhiều điểm hỏa lực chỉ trông thấy ở phía đối phương một cái họng súng bên ngoài, còn lại đều không thấy bóng dáng ai.
Trong trường hợp muốn loại trừ hết bọn họ, chỉ có thể dùng hỏa lực cho nổ mà thôi.
Nếu muốn dùng súng để giải quyết bọn họ, ít nhất cũng phải cần lính bắn tỉa, còn phải kiên nhẫn tìm cơ hội.
Nhưng cách làm của Lâm Tinh Hải lúc này, thật sự như một trò đùa, cứ tuỳ tiện bắn phá, có rất nhiều mục tiêu cho hắn tấn công, thậm chí mọi người còn không nhìn theo kịp.
Nhưng chính kiểu hành động có hơi buồn cười này, khi một viên đạn con thoi bay đến, chỗ đó lập tức xảy ra hỏa hoạn. Một tiếng động cũng không có, người bên trong thì gần như bị giết chết hết trong phút chốc.
Khung cảnh khủng khiếp như thế này, khủng khiếp đến mức ngay cảnh lính đặc chủng được huấn luyện với một kiến thức thông thái, cũng không hiểu rõ chuyện này vận hành như thế nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận