Từ Tận Thế Ta Bắt Đầu Vô Địch

Chương 787 - Phòng ngự bốn lớp

Phòng ngự bốn lớp
Chẳng qua nếu như đối tượng khuất phục là loại yêu nghiệt như Lâm Tinh Hải, chuyện này cũng không khiến người ta khó chấp nhận đến thế.
Khi trong lòng đám học viên hạng một còn chưa đưa ra được quyết định, thời gian dần dần trôi qua, rất nhanh đã tới hai giờ chiều.
Lúc này, ngoài cưa truyền đến tiếng động ồn ào, mọi người quay đầu nhìn lại, trông thấy tiểu đội Tinh Hải đang bảo vệ xung quanh Lâm Tinh Hải, đi thẳng về phía lôi đài.
Đám người vây xem nhìn thấy cảnh tượng như vậy cũng không khỏi tự nhường ra một con đường.
Lâm Tinh Hải đi tới lôi đài, trực tiếp nhảy lên.
Về phần những chuyện vặt khác như nộp “phí khiêu chiến, Tiểu Bàn Tử đã sắp xếp xong xuôi, hiện tại hắn tới đây theo trình tự mà thôi.
Lâm Tinh Hải nhảy lên lôi đài, giáo viên phụ trách làm trọng tài cũng đi tới, đó là Ngụy Khải - chính là giáo viên đã làm trọng tài lần trước.
“Bạn học Lâm Tinh Hải, ta đã đọc được bài đăng trên trang web của trường rồi, ngươi thật sự có lòng tin sẽ leo lên được vị trí đầu tiên của Bảng Nhân Kiệt?” Sau khi lên lôi đài, Ngụy Khải không nhịn được mà ngạc nhiên hỏi một câu.
“Vâng thưa thầy, ta không làm những chuyện không nắm chắc.” Lâm Tinh Hải gật đầu đáp.
“Theo thứ tự khiêu chiến trong bài đăng của ngươi, ta đã báo cho Bành Gia Thạch số năm mươi mốt trước, ngươi có chắc muốn bắt đầu khiêu chiến bây giờ không?” Sau khi thỏa mãn lòng hiếu kỳ của mình, Ngụy Khải nghiêm nghị hỏi.
Đối với những học viên thứ hạng cao hơn, hắn không thông báo trước, cũng không thể báo trước, nếu không sẽ trở nên thiên vị. Vậy nên chỉ có thể chờ sau khi Lâm Tinh Hải thật sự chiến thắng mới có thể làm theo trình tự từng bước một.
“Vâng.” Lâm Tinh Hải gật đầu xác nhận.
Mà Ngụy Khải nhìn về phía một hướng bên dưới đài.
Dưới đài, Bành Gia Thạch đã sớm chuẩn bị kỹ càng, lúc này thấy trọng tài Ngụy Khải nhìn sang, hắn lập tức nhảy lên lôi đài.
“Không ngờ chúng ta lại gặp lại nhanh như vậy.” Bành Gia Thạch nhìn Lâm Tinh Hải, ánh mắt có phần phức tạp nói.
Lâm Tinh Hải có thể khiêu chiến bao nhiêu người, hắn không rõ lắm, nhưng đối phương và hắn đã từng giao thủ, bây giờ còn dám tiếp tục khiêu chiến hắn, như vậy lần này nhất định đã nắm chắc.
Chẳng qua, cho dù Lâm Tinh Hải có thể thắng thì hắn cũng sẽ không thể để đối phương thắng một cách nhẹ nhàng.
“Xin đàn anh chỉ giáo.” Lâm Tinh Hải lễ phép nói.
“Được, ta muốn lĩnh giáo một chút, trong một tháng này, thực lực của ngươi rốt cuộc tăng lên bao nhiêu.” Bành Gia Thạch hít sâu một hơi, sau đó giơ Tinh Cương Cự Thuẫn của hắn lên, vào tư thế sẵn sàng chiến đấu.
Nhưng đột nhiên hắn cảm giác có gì đó không đúng. Lúc này hắn mới phát hiện ra, lần này Lâm Tinh Hải không mang vũ khí lên lôi đài.
“Ngươi quên mang vũ khí rồi.” Bành Gia Thạch lên tiếng nhắc nhở.
Lâm Tinh Hải vốn dĩ rất muốn trả lời một câu: “Ta không cần vũ khí.”
Có điều nghĩ đến việc thái độ của đối phương cũng không tệ lắm, hắn lập tức sửa lại cách nói: “Lần này ta sẽ thi triển Thần Ma Thể.”
Quả nhiên, Lâm Tinh Hải vừa nói ra câu này, lực chú ý của Bành Gia Thạch đã bị dời đi.
Trên thực tế, không chỉ có hắn mà những người xem bên dưới, bao gồm cả trọng tài Ngụy Khải, ánh mắt lúc này cũng không tự chủ mà rơi trên người Lâm Tinh Hải.
Trong lần khiêu chiến của kỳ thi tháng lần trước, mặc dù Lâm Tinh Hải đã thua, nhưng kể từ đó hắn chưa từng thi triển Thần Ma Thể của mình.
Đây cũng là lý do tại sao rất nhiều người đều cho rằng Lâm Tinh Hải còn có thể tiếp tục khiêu chiến. Dù sao đối với võ giả Huyết Khí cảnh bình thường, lúc thi triển Thần Ma Thể và không thi triển Thần Ma Thể, chiến lực có thể nói là chênh lệch như trời với đất.
Lúc này, dưới ánh mắt chăm chú của mọi người, bắp thịt trên chân Lâm Tinh Hải dần dần đội lên, trên bề mặt cơ thể cũng mọc lên những lớp sừng. Đương nhiên, do hắn đang mặc đồng phục tác chiến, những thay đổi này cũng không thể nhìn ra.
Nhưng có một điểm mọi người rất rõ ràng, đó chính là thỉnh thoảng có tia chớp xuất hiện từ hai chân Lâm Tinh Hải, kêu răng rắc.
Trong nháy mắt, trên sân xuất hiện chút hỗn loạn, bởi vì không ít người cũng nhận ra, thứ mà Lâm Tinh Hải thi triển lại là Lôi Đình Thần Thể bị cấm học.
“Chuẩn bị xong chưa?” Lâm Tinh Hải nhìn Bành Gia Thạch, hỏi.
“Đến đi!” Hỗn Độn Thần Thể của Bành Gia Thạch được phóng ra, một vòng bảo vệ năng lượng hắc ám xuất hiện bên ngoài cơ thể hắn.
Mà bên trong vòng bảo vệ năng lượng còn có một lớp phòng ngự huyết khí chi lực.
Đằng sau lớp phòng ngự huyết khí chi lực là Tinh Cương Cự Thuẫn đang giơ lên cao của hắn.
Ngoài ra, bề mặt cơ thể hắn lập tức biến thành màu đen của sắt, ánh lên màu kim loại, đây là dị năng Da Hóa Kim Loại của hắn.
Trong nháy mắt, tầng phòng ngự bốn lớp đã hoàn thành.
Cảnh tượng này cũng khiến không ít người xem tặc lưỡi, mặc dù xếp hạng của Bành Gia Thạch ở Bảng Nhân Kiệt không cao, nhưng không thể phủ nhận rằng, nếu nói về lực phòng ngự, hắn chắc chắn là một trong những người xuất sắc nhất.
Thậm chí không ít người cũng suy đoán, chỉ cần huyết khí chi lực của Bành Gia Thạch trên một ngàn, khiến cho thể chất tăng mạnh thì trong Bảng Nhân Kiệt, hắn chính là người có lực phòng ngự mạnh nhất, không ai có thể vượt qua.
Bạn cần đăng nhập để bình luận