Từ Tận Thế Ta Bắt Đầu Vô Địch

Chương 691 - Nói Chuyện Cùng Với Tả Văn Diệu

-Phiền phức như vậy, vậy thì quên đi.
Hắn không muốn vì một chút tò mò nhất thời mà trở nên phiền phức như vậy, sau khi để hiệp nghị bảo mật xuống, hắn liền xoay người rời đi.
Nhìn thấy đối phương ăn trái đắng một lần nữa, Tả Văn Diệu không khỏi bật cười, đồng thời ánh mắt của hắn cũng liếc về những người khác.
Khi những người đạo sư này nhìn thấy mức độ của hiệp nghị bảo mật, họ đều quay đầu bỏ đi như nhanh như rắn.
...
Lâm Tinh Hải và nhóm của hắn ta không biết một sự kiện lớn như vậy đã xảy ra ở quản lý cấp cao của học viện.
Họ lên đường vào buổi sáng, dưới tình cảnh chạy hết tốc độ thì đã quay trở lại Học viện Đông Hải vào buổi trưa.
Sau đó, đến phòng giao nhiệm vụ để nộp nhiệm vụ và nhận khoản thanh toán tiếp theo.
Sau khi nhận được tiền, Lâm Tinh Hải đã phân phối số tiền kiếm được lần này xuống.
Lần này hắn chắc chắn là người đóng góp nhiều nhất, không thể đạt được kết quả như vậy nếu không có hắn ta, vì vậy hắn ta trực tiếp phân phát một nửa thu nhập, đó là 4.754.700 Hoa Hạ tệ và 25.000 học phần.
Tất nhiên, trong số tiền hắn ta lấy được, có 500.000 là do Lâm Tinh Hải trực tiếp dùng tinh thạch cấp thấp để đổi lấy.
Vì vậy, Lâm Tinh Hải cuối cùng đã nhận được 4,2547 triệu Hoa Hạ tệ. Với số tiền này cộng với số Hoa Hạ tệ trước đó của mình, số dư tài khoản của hắn lại tăng lên 5 triệu nữa, đạt 5,8297 triệu Hoa Hạ tệ.
Về phần học phần của hắn ta, lúc này cũng đã lên tới 28,000, mà Yến Phi Kiệt vẫn còn nợ hắn 10,000 học phần.
Có thể nói, sau một nhiệm vụ, Lâm Tinh Hải giàu nứt đố đổ vách rồi.
Không chỉ hắn, mà tất cả học viên còn lại đều nở nụ cười. Với số tiền còn lại, trung bình mỗi người có thể nhận được ít nhất hơn 200.000 Hoa Hạ tệ, tuy không thể so sánh với Lâm Tinh Hải, nhưng đó cũng là một tài sản rất lớn đối với những học viên bình thường này.
Quan trọng hơn, đây mới chỉ là một nhiệm vụ mà thôi, tất cả bọn họ đều có thể mơ hồ tưởng tượng đi theo Lâm Tinh Hải, mỗi tuần ra ngoài làm nhiệm vụ một lần nhất định sẽ kiếm được rất nhiều tiền.
Mà với sự hỗ trợ tài chính này, họ có thể thoải mái mua tư nguyên tu luyện, tốc độ tiến bộ tiếp theo là điều có thể nghĩ được.
Sau khi phân chia thu nhập từ nhiệm vụ này, Lâm Tinh Hải sẽ đến chỗ Tả Văn Diệu, nhờ đối phương giúp nộp Dò Xét Thuận cho học viện
Đây là gợi ý trước đây của Tiểu mập mạp, nếu thực hiện thành công thì tài nguyên tu luyện sau này hắn thực sự sẽ không thiếu.
Sau khi chào tạm biệt tất cả các thành viên, Lâm Tinh Hải đi về phía nơi ở của Tả Văn Diệu.
Các đạo sư trong học viện đều có ký túc xá do trường phân bổ, nhưng những căn hộ này không phải ở trong học viện Đông Hải, mà là ở một tiểu khu riêng biệt gần trường.
Một người quyền lực như Tả Văn Diệu được hưởng đãi ngộ tốt nhất, căn hộ được giao cho anh ta rộng hơn 200 mét vuông, nghĩa là tổng tầng trên và tầng dưới cộng lại gần 400 mét vuông.
Được sống trong một ngôi nhà lớn như vậy ở khu vực Đông Hải tấc đất tấc vàng này, cũng coi như là xa xỉ.
Lúc này Tả Văn Diệu đang tu luyện bên trong, vừa mở cửa nhìn thấy Lâm Tinh Hải thì hơi kinh ngạc.
-Tôi nghe nói cậu đi làm nhiệm vụ, mà lại còn là nhiệm vụ cấp C, trở lại sớm như vậy sao? Đi vào đây nói chuyện.
Lâm Tinh Hải vừa đi theo Diêu Văn bước vào phòng, vừa cười nói.
-À, nhiệm vụ khá suôn sẻ, đã hoàn thành thì trở về sớm, để có thêm một chút thời gian để luyện tập.
-Thuận lợi là tốt rồi, cậu có bị thương gì không?
Tả Văn Diệu vẫn khá quan tâm học sinh thân truyền của mình lần đầu tiên ra ngoài thực hiện nhiệm vụ.
-Yên tâm, không sao cả. Lần này chúng tôi đi ra ngoài còn nhận thêm một nhiệm vụ, cũng đã hoàn thành xuất sắc.
Lâm Tinh Hải cười nói.
-Còn có nhiệm vụ bổ sung, vậy chắc kiếm được không ít tiền nhỉ?
Tả Văn Diệu đột nhiên có hứng thú.
-Ừm, đúng là không ít, một chuyến này đã kiếm được gần 5 triệu Hoa Hạ tệ.
Lâm Tinh Hải gật đầu, hắn nói ra điều này, cũng là để tìm lý do chính đáng cho việc thăng chức điên cuồng của mình sau này.
Vốn dĩ Tả Văn Diệu chỉ thuận miệng hỏi một câu, nhưng khi nghe câu trả lời thì hơi kinh ngạc.
-5 triệu Hoa Hạ tệ? Cậu nhận thêm nhiệm vụ gì mà có thể kiếm được nhiều như vậy? Vậy thì, với tư cách là đội trưởng, chẳng phải cậu sẽ kiếm được một đến hai triệu trong một nhiệm vụ hay sao?
Tả Văn Diệu cảm thán nói.
Lúc này nhớ lại thu nhập khi làm nhiệm vụ đầu tiên năm đó, hắn cảm thấy có chút xấu hổ, quả thật là không thể so sánh được.
-À… không phải, ý tôi nói là tôi kiếm được 5 triệu Hoa Hạ tệ, còn tổng thu nhập của đội chúng tôi là gần 10 triệu Hoa Hạ tệ.
Lâm Tinh Hải nhanh chóng sửa lại.
Bây giờ Tả Văn Diệu thực sự không biết nói gì, hắn ta sững sờ nhìn Lâm Tinh Hải, một lúc lâu sau mới thốt ra một lời.
-Cậu làm như thế nào?
Đối với chuyện này Lâm Tinh Hải cũng không có gì phải giấu giếm, trực tiếp nói sơ qua về mọi chuyện, nhân tiện tiết lộ một chút về Dò Xét Thuật.
-Dò Xét Thuật? Cậu thực sự còn có thể phát triển một bí thuật năng lực nhận thức như vậy, thảo nào tài thiện xạ của cậu giỏi đến vậy. Ngoài ra, cậu còn nói rằng cậu có thể điều khiển những chiếc mecha cấp hiếm, điều đó có nghĩa là năng lực nhận thức của cậu mạnh hơn những người cùng cấp, cậu đã mạnh hơn rất nhiều.
Tả Văn Diệu nhìn học trò của mình với đôi mắt sáng ngời, nhất thời không biết nên nói gì.
Hắn nghĩ rằng hắn đã biết khá rõ về cậu học sinh này, nhưng hắn không ngờ rằng đối phương mới ra ngoài có một chuyến đã mang trở về cho hắn bất ngờ lớn như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận