Khủng Bố Sống Lại (Bản dịch thứ 2)

Chương 3688: Đoạn Kết - Thủ Hộ Thần Dương Gian 8

Dường như Dương Gian có thể nghe được tiếng lòng của bà:

“Cô mệt không? Cô muốn cứ thế chết đi, hay là muốn quay trở về quá khứ lần nữa, tiếp tục đi theo bên cạnh tôi?"

“Tôi mệt, tôi rất già rồi, bây giờ chỉ muốn ngủ một giấc thôi, nhưng thanh xuân của tôi thuộc về cậu, cậu mang thanh xuân của tôi đi đi, làm tôi của thời còn trẻ tiếp tục ở bên cạnh cậu.

Lưu Tiểu Vũ lẩm bầm thầm trong lòng, trả lời câu hỏi của Dương Gian.

“Tôi hiểu rồi"

Dương Gian nói. Ngay sau đó, trong lúc hấp hối, Lưu Tiểu Vũ loáng thoáng thấy bóng dáng của Dương Gian. Giờ phút này, hắn đang phất tay chào tạm biệt bà, ngoài ra còn có một bóng người khác đang đứng bên cạnh Dương Gian. Đó là một cô gái trẻ tuổi xinh đẹp tràn ngập sức sống, cột tóc hai chùm, trông có vẻ vô cùng đáng yêu, giống y hệt bà thời còn trẻ.

Giờ phút này bà cụ cực kỳ vui vẻ, bởi vì bà biết, từ nay về sau đã có người ở bên cạnh Dương Gian.

Cuối cùng bà cũng an tâm rời đi rồi.

“Đi thôi"

Dương Gian gọi, dẫn Lưu Tiểu Vũ rời khỏi bệnh viện, lại lần nữa quay về khu chung cư Quan Giang.

Cùng lúc đó. Bên trong bệnh viện, khóe miệng của thi thể bà cụ đã chết đi từ lâu đột nhiên lộ ra nụ cười, có vẻ cực kỳ an tường, đã không còn vẻ lưu luyến và tiếc nuối như trước kia nữa, bởi vì giờ phút này thứ chết đi chỉ là già cả, mệt mỏi và đau khổ, nhưng tuổi trẻ, hạnh phúc và xinh đẹp vẫn tiếp tục sống tiếp.

Khi Dương Gian dẫn theo Lưu Tiểu Vũ quay trở về miếu nhỏ, Giang Diễm và Trương Vĩ đều ngẩn người.

“Ký ức của cô ta dừng lại ở ngày tôi biến mất, nhưng cô ta cũng hiểu được đại khái những chuyện thay đổi trong sáu mươi năm qua.

Dương Gian giải thích, Vương San San cũng hiểu, cô nói:

“Cho nên Lưu Tiểu Vũ chân chính vẫn chết đi sao? Cô ta để lại thời gian tốt đẹp nhất dành cho cậu. “Phải xem cô muốn hiểu như thế nào nữa, cô ta kế thừa ký ức của Lưu Tiểu Vũ nhưng lại quên mất đi một phần, cô có thể nói cô ta là Lưu Tiểu Vũ, cũng có thể nói là không phải, tôi chỉ làm theo ước muốn của cô ta mà thôi. Dương Gian nói. “Đúng vậy, tôi cảm thấy như thế này rất tốt.

Giờ phút này, Lưu Tiểu Vũ mỉm cười, hai mắt cong lên thành trăng khuyết, có vẻ vô cùng đáng yêu. Giang Diễm đứng ở bên cạnh thấy cũng rất hâm mộ, nhưng cô vẫn chưa thể hạ quyết tâm được. Từ sau khi thành phố Đại Xương xuất hiện hiện tượng thần di kia, cả thế giới đều trở nên khác thường, các nơi lần lượt xuất hiện một số hiện tượng quỷ dị khó có thể giải thích được.

Chẳng hạn như chỉ trong một đêm đã có một vùng nghĩa trang quỷ dị bất ngờ xuất hiện bên trong thành phố Đại Hải. Lại chẳng hạn như ở một góc của thành phố nào đó xuất hiện một căn nhà cũ âm trầm khủng bố, đồng thời bên trong thành phố còn xảy ra một ít vụ án tử vong đầy ly kỳ. Sáu mươi năm đã đến, sự phong tỏa trước đó của Dương Gian đang dần mất đi hiệu lực, một ít khu linh dị khủng bố đang yên lặng xuất hiện bên trong hiện thực. Mà theo những linh dị đó xuất hiện, một ít nhân vật đã yên lặng từ rất lâu cũng bắt đầu hoạt động trở lại. Thời gian không hề mai tán họ. Có người thấy một người đầu bù tóc rồi, đi chân trần, bên hông đeo một thanh kiếm đi dạo khắp nơi, dường như đang tìm kiếm gì đó.

Cũng có người thấy một bóng người quỷ dị đi tới đi lui trong các ngõ ngách của thành phố vào ban đêm, chỉ là dáng vẻ người đó đã bị quên mất, không thể nào miêu tả cụ thể được. Khi bệnh viện đột nhiên bị cúp điện, còn có người nghe thấy trong bóng tối vang vọng tiếng bước chân, người kia không thấy bóng người, chỉ thấy một đoạn dây cỏ màu đen bị kéo trên đất.

Một vài vụ án phủ đầy bụi bắt đầu được giải khóa, bộ môn dùng để ứng đối với sự kiện thần bí lại được thành lập khẩn cấp.

Có rất nhiều nhân viên điều tra tản ra khắp các nơi trên đất nước, đồng thời cũng có một tiểu đội điều tra đi đến thành phố Đại Xương. Thế giới bình tĩnh bị phá vỡ, nhưng tin tức thần minh xuất hiện cũng đang được lan truyền rộng rãi trong xã hội. Chỉ có điều tất cả những thứ này đều không có liên quan gì đến Dương Gian đã thức tỉnh. Bởi vì tuyệt vọng vẫn chưa xuất hiện, người đời cũng chưa gọi tên hắn. hắn chỉ chôn xuống một hạt giống mà thôi.

Phóng viên Hạ Phong kia đang bị điều tra thẩm vấn, rất nhiều chuyện sẽ không còn là bí mật, chỉ cần một ít cơ hội, không bao lâu sau, cái tên Dương Trạc chắc chắn sẽ bắt đầu được truyền ra ngoài, mãi đến khi tất cả mọi người đều biết đến. Mấy ngày nay Dương Gian đang tìm hiểu những chuyện xảy ra trong sáu mươi năm năm, có một số việc diễn ra giống như những gì hắn đã dự đoán trước khi yên lặng, linh dị biến mất, thế giới lại khôi phục hòa bình, sau đó các quốc gia bắt đầu phong tỏa những vụ án liên quan đến linh dị, muốn dùng đủ cách để người đời quên đi đoạn lịch sử tuyệt vọng kia, hơn nữa ngăn cản những người khác tìm kiếm khai thác tin tức về linh dị, bởi vì sự kiện linh dị là mầm tai họa tạo nên rung chuyển, là khởi đầu của bất hạnh, phần lớn mọi người đều không mong muốn thứ này lại xuất hiện lần nữa, làm chúng nó bị thời gian chôn giấu chính là sự lựa chọn tốt nhất.

1034 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận