Khủng Bố Sống Lại (Bản dịch thứ 2)

Chương 3585: Có Lẽ Hắn Đã Chết Rồi

Chỉ mới nhoáng lên một chút, lại là một tháng trôi qua.

Dương Gian đã chìm vào một trong hồ máu gần nửa năm.

Đối với người bình thường mà nói, khoảng thời gian này không quá lâu, nhưng đối với giới linh dị mà nói, nửa năm lại gần như đã mai táng người của một thế hệ, đừng nói là Dương Gian, đến cả tổng bộ cũng rất hiếm được ai nhắc đến nữa, chỉ biết vẫn còn có một bộ môn vô cùng lạc hậu đang cố gắng chống chọi, liên tục nghĩ cách xử lý sự kiện linh dị.

Nhưng mà trong khoảng thời gian này, Hà Nguyệt Liên vẫn thực hiện tốt trách nhiệm của bản thân, cô vẫn luôn canh chừng thi thể trôi nổi trên mặt hồ máu của Dương Gian.

Tuy rằng từ đó về sau cô chưa bao giờ đi vào giấc mộng, cũng không nhận được bất cứ tin tức gì của Dương Gian, nhưng cô vẫn không dám thử xem rốt cuộc Dương Gian còn sống hay đã chết.

Bởi vì cô không có tư cách để phạm sai lầm, chỉ cần đi sai một bước, thứ chờ đợi cô chính là tử vong.

“Có lẽ hắn đã chết rồi"

Hà Nguyệt Liên liên tục xuất hiện suy nghĩ này.

Nhưng mỗi lần như thế, cô lại nhanh chóng quăng suy nghĩ này ra sau đầu.

Tối ngày hôm nay.

Lại có mấy người xông vào khu vực bị phong tỏa này, họ không phải là người thường, mà là ngự quỷ nhân thuộc thế hệ mới, chính sự ngu ngốc kia đã tiếp thêm can đảm để họ xâm nhập vào nơi này. “Chúng ta đến đây chỉ có một mục đích duy nhất, tìm được cây đinh quan tài mà tên Dương Gian kia đã để lại, chỉ cần có được món vật phẩm linh dị kia là chúng ta có thể đối kháng được với bất cứ lệ quỷ nào, đương nhiên cũng bao gồm bất cứ ngự quỷ nhân nào nữa, nếu thành công, chúng ta sẽ có thể tìm được đường sống trong chỗ chết, tìm được một con đường xán lạn.

Hắn tên là Vương Trác, là một người thanh niên hơn hai mươi tuổi, tuổi trẻ tràn đây sức sống, chỉ là thời đại đưa đẩy làm hắn trở thành một ngự quỷ nhân.

Chỉ là ngự quỷ nhân thuộc thời đại này cũng không nhẹ nhàng gì. Họ vừa phải đối mặt với lệ quỷ khôi phục, lại còn phải liên tục đối kháng với linh dị, tìm kiếm lệ quỷ thích hợp để khống chế, kéo dài sinh mệnh của chính bản thân.

Nhưng mà vô tình trở thành ngự quỷ nhân đã là một việc rất khó, lại thử đi khống chế lệ quỷ thứ hai lại càng khó khăn hơn.

Nhưng mà sau khi bước lên con đường này rồi thì không có quyền lựa chọn.

Cho nên mới có thêm ba người nữa đồng ý cùng Vương Trác đến thành phố Đại Xương đánh cược một lần.

“Tên Dương Gian kia chắc chắn đã chết rồi, hắn đã biến mất nửa năm, trong giới linh dị này chưa bao giờ nghe nói có người nào yên lặng suốt nửa năm mà còn có thể sống lại, dù hắn đã từng là đội trưởng cũng thế, cho nên hiện tại chúng ta chỉ cần lo lắng xem xung quanh đây có ai đang canh gác hay không thôi"

Một ngự quỷ nhân đi cùng ở bên cạnh nói nhỏ.

“Nghe nói là có người trông coi, nhưng đó đã là tin tức từ rất lâu rồi, hiện tại còn không biết được rốt cuộc còn có ai canh gác ở đây hay không, trong giới linh dị còn có không ít người đều đang nhìn chằm chằm vào miếng thịt này, chỉ thiếu người mở đường mà thôi, có câu nói thế này, to gan thì chết no, nhát gan thì chết đói, hôm nay chúng ta phải làm người mở đường, một là phát tài, hai là chết”

“Chết sao? Chưa chắc, gặp được người canh gác thì cùng lắm là đánh nhau một trận, bốn người chúng ta hợp tác cùng nhau, cũng chưa chắc là không thể xử lý người canh gác kia, lấy đi di sản của Dương Gian. Anh phải biết là người phụ trách thành phố Đại Xương, cái tên Lý Dương gì đó đã biến mất được vài ngày rồi, người phụ trách hiện tại là Đồng Thiến, hiển nhiên đám ngự quỷ nhân đời trước đã sắp chịu không nổi, chết gần hết sạch rồi, nếu lại chờ đến tên Đồng Thiến kia đi, không biết sẽ có bao nhiêu ngự quỷ nhân lao đến dùng bao lực tiếp nhận phố Đại Xương"

thành Một người đi cùng khác cười mỉa nói.

“Yên lặng lại, đằng trước chính là cái hồ máu kia"

Giờ phút này, Vương Trác trầm giọng nói.

Mấy người đi cùng lập tức yên lặng.

Giờ phút này, hoàn cảnh xung quanh đã bắt đầu có chút quỷ dị, mặt đất gần đó đều đã bị cháy đen, giống như bị lửa lớn thiêu rụi vây.

Dù đã nửa năm trôi qua nhưng khi họ đi đến nơi này vẫn còn cảm nhận được không khí nơi đây vẫn giữ lại chút nóng rực, làm người ta cảm thấy rất khó chịu.

“Mau xem kia, cây trường thương đằng kia có phải là vũ khí linh dị của Dương Gian không?"

Một người đột nhiên chỉ vào khu vực cách đó không xa.

Trường thương màu đỏ cắm vào sâu trong bùn đất, mặc dù đã rất lâu nhưng vẫn cứ như mới. “Nghe đồn Dương Gian đã khảm cây đinh quan tài kia lên đuôi của cây trường thương này, chỉ cần rút trường thương ra là có thể lấy được câu định quan tài đang chôn ở trong bùng đất.

Vương Trác nhìn chằm chằm vào cây trường thương màu đỏ kia.

1067 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận