Khủng Bố Sống Lại (Bản dịch thứ 2)

Chương 3286: Cân Bằng

Cơ thể của ông già này đã bị bẻ hãy, nhưng mà cánh tay gầy ốm của ông ta vẫn cứ giơ lên cao, lúc này hắn đang cực kỳ đau đớn, cơ thể vặn vẹo, không thể nào khôi phục, không biết là đang bị linh dị nào phản phệ.

“Đáng chết"

Người truyền giáo nhìn thấy tình cảnh này, cũng nhịn không được mắng thầm trong lòng.

Vốn còn tưởng rằng ông ta có thể giết chết Dương Gian, tệ nhất cũng có thể kéo dài một chút thời gian, không ngờ lại vô dung như thế, đến lúc quan trọng lại gặp vấn đề.

“Lui lại"

Người truyền giáo không chút do dự, lập tức hô to.

Hiện tại không có bất cứ phần thắng nào, nếu không đi, hôm nay phải thiệt hại ba tên Quốc Vương. Bên trong hình chiếu trắng đen dưới mặt đất, cơ thể không trọn vẹn đẫm máu của Tào Dương dần dần hiện ra.

Tuy rằng Dương Gian rất không muốn thả một tên trong Quốc Vương bỏ chạy, nhưng hắn cũng không thể không cứu Tào Dương, lúc này chỉ có thể tản quỷ hỏa đang cháy hừng hực đi, lộ ra bóng người bị bẻ gãy của ông già kia.

Sau đó, khung cảnh xung quanh ông già nhanh chóng thay đổi, cơ thể đang nhanh chóng biến mất khỏi bến tàu. Dương Gian cũng lập tức bao phủ quỷ hỏa lên, bao phủ cơ thể tàn khuyết của Tào Dương vào bên trong, không để hắn đụng phải những đòn tấn công linh dị khác.

Giao dịch hoàn thành.

Linh dị của đôi bên không quấy rầy lẫn nhau nữa.

Đối phương thành công mang ông già có cánh tay gầy ốm kia đi, mà Dương Gian cũng thành công trao đổi Tào Dương về. Sau đó đối phương nhanh chóng biến mất trên bến tàu, dùng tốc độ nhanh nhất rút lui ra ngoài. Sau khi đối phương rời đi, bến tau cũng dần biến mất.

Trong nháu mắt, mấy người Dương Gian đã quay về thế giới hiện thực, thoát khỏi nơi linh dị kia.

Vừa mới rời khỏi, Dương Gian lập tức dập tắt quỷ hỏa, để tránh cho Tào Dương cũng bị đốt cháy. “Dương Gian, cậu không nên giao dịch với bọn họ, tôi như thế này cũng không thể sống quá đêm nay, dùng tính mạng chỉ còn vài giờ của tôi để đối sinh mạng của một tên Quốc Vương là rất lỗ, hơn nữa ông già mà cậu thả đi rất đáng sợ, nếu không đối phương cũng đã không để ý đến thế."

Tào Dương nhịn đau nói.

“Nói có lý, nhưng mà có đôi lúc không thể tính toán rõ ràng như vậy, lần này chúng ta đã giành được phần thắng, có thể thắng ít đi một chút, nhưng mà không thể tổn thất đội trưởng, tình hình của anh tuy rằng phức tạp, nhưng chỉ cần không có việc gì, vậy thì vẫn có cơ hội khôi phục lại bình thường, không phải sao?"

Dương Gian bình tĩnh nói.

“Không sai, lần này đã bắt được hai tên Quốc Vương, thiếu một tên cũng không quá quan trọng, hơn nữa nếu không phải anh cản lại thì lúc nãy người chết chính là tôi, tôi cũng tán thành Dương Gian dùng một tên Quốc Vương để đổi anh Lâm Bắc cũng tán thành.

Hơn nữa một đổi một cũng không thua thiệt gì, ngược lại hắn thà nhiều hơn một kẻ địch cũng không muốn lại thiếu đi một đồng đội.

Trận đánh nhau tại bến tàu sông Hương kết thúc, tổ chức Quốc Vương tấn công ba người Tào Dương, Lâm Bắc, Lý Nhạc Bình thất bại, cũng phải trả một cái giá rất đắt, để lại hai tên quốc vương, thiệt hai ba tiểu đội, ngoại trừ cái này ra, hành động săn giết người phụ trách đêm nay cũng thất bại, tổn thất rất nhiều thành viên. Tuy rằng bên phía tổng bộ cũng đã chịu một ít thiệt hại, nhưng dưới tình huống này cũng đã coi như là thắng đậm.

“Dương Gian, cậu đến đúng lúc thật, nếu đến chậm chút nữa thì tôi và Tào Dương đều sẽ chết, đến lúc đó còn lại một mình Lý Nhạc Bình cũng sẽ rất nguy hiểm.

Lúc này, Lâm Bắc mới hoàn toàn thở phào nhẹ nhõm. Hiện tại hắn đang ngồi trên người bà già mặc váy theo phong cách tây dương kia.

Dù hắn chỉ đặt mông ngồi lên người bà ta, nhưng sau khi sử dụng sức mạnh linh dị, tương đương với có một thế giới linh dị đang đè trên người bà già khủng bố này.

Tuy rằng bà ta chưa chết, nhưng lại không có cách nào nhúc nhích.

“Đối phương không biết chúng ta đã mở cuộc họp đội trưởng, lựa chọn ra tay vào ngày hôm nay rõ ràng là muốn làm chúng ta trở tay không kịp, hơn nữa đối phương rất thông minh, biết dùng giao dịch để dụ đội trưởng chúng ta đến đây, chắc là lúc giao dịch nhìn thấy chỉ có ba người các anh cho nên mới muốn xử lý hết tất cả các anh"

“Đáng tiếc, họ đánh giá cao bản thân quá rồi, không thể xử lý các anh trong khoảng thời gian ngắn, để tôi có cơ hội đến chi viện.

Chờ mọi việc xong xuôi, Dương Gian bắt đầu phân tích, mới hiểu rõ sự tàn nhẫn của đối phương, thậm chí đến cuối cùng đối phương còn suýt chút nữa đã thành công.

Đúng như những gì Lâm Bắc nói, chỉ cần hắn đến chậm một chút, tình hình sẽ khác biệt ngay.

“Lần này bên kia lỗ to rồi, để lại hai tên quốc vương, đối phương đã không còn chiếm ưu thế lớn như lúc trước, hiện tại về mặt nhân số chúng ta cũng không coi như rơi xuống hạ phong"

Lâm Bắc vuốt đầu trọc nói.

Lúc này Lý Nhạc Bình cũng đi đến “Giống như những gì đã nói trong cuộc họp, nếu đối phương không làm bậy thì chúng ta không có cách nào đối phó với họ, chỉ khi đối phương hành động mới có thể để lộ sơ hở, chúng ta bắt được sơ hở của đối phương là đã có thể chuyển bại thành thắng, nhưng mà lần này cũng rất mạo hiểu, nếu đối phương chiến thắng thì chúng ta sẽ không có cách nào ngăn cản kế hoạch thuyền cứu nạn của đối phương nữa.

1159 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận