Khủng Bố Sống Lại (Bản dịch thứ 2)

Chương 3626: Người Kế Nhiệm Và Thời Đại

Trong chiêu đối đầu cuối cùng, mặc dù La Văn Tùng đã dùng đến linh dị gõ cửa nhất định sẽ chết chồng lên, nhưng mà Dương Gian lại tiến vào trạng thái khởi động lại, miễn cưỡng tránh đi.

Giờ phút này Dương Gian lại nhào lên tấn công, La Văn Tùng cũng đã rơi vào thế bị động.

Ông ta cũng không hề ra tay.

Bởi vì La Văn Tùng rất rõ ràng, ông không thắng được.

Có lẽ nếu lại bắt đầu lần nữa, ông chuẩn bị sẵn sàng mọi thứ, chồng toàn bộ nguyền rủa nhất định phải chết lên đến cực hạn, có thể xử lý Dương Gian trong nháy mắt, nhưng mà bên trong giới linh dị không có nếu, một lần thua cuộc đã đại diện cho tử vong, ông trời sẽ không cho ai có cơ hội làm lại thêm lần nào nữa.

Giờ phút này, dao bổ củi đã rỉ sét loang lổ đã không quan tâm mọi thứ chém xuống, có cảm giác giống như muốn chém La Văn Tùng ra làm hai nửa.

Nhưng mà dao bổ củi vừa mới chạm đến trán của La Văn Tùng là đột nhiên dừng lại.

“Vì sao không đánh trả?"

Dương Gian dừng tay lại, lạnh nhạt hỏi.

La Văn Tùng híp mắt nói:

“Tôi vốn dĩ chính là một vong hồn, đã chết từ lâu rồi, cho dù có đánh trả thì cũng không thay đổi được bất cứ kết quả gì, hơn nữa tôi không thắng được cậu, dù cậu lại cho tôi thêm thời gian một nén nhang nữa thì cũng thế thôi"

Khi hai ngự quỷ nhân đứng đầu đánh nhau, thắng bại sẽ được phân chia trong vòng vài ba chiêu, không có chuyện đánh nhau đến ba ngày ba đêm.

“Cậu nói đúng, tôi đúng là không có tư cách thử tài cậu, nhóc con cậu vẫn còn có át chủ bài chưa lấy ra.

Ngược lại La Văn Tùng nói.

Dương Gian nhìn chằm chằm vào ông ta nói:

“Nguyền rủa nhất định phải chết của ông vẫn còn chưa chồng lên đến cực hạn, còn chưa sử dụng quỷ vực, ông vẫn có cơ hội liều mạng xử lý được tôi, bây giờ lại bỏ cuộc không phải là rất đáng tiếc sao. “Cậu rất hiểu biết về năng lực của tôi, nếu cậu đã hiểu biết như thế, vậy cậu cũng biết phải làm gì để phong tỏa quỷ vực và lời nguyền rủa nhất định phải chết của tôi, hơn nữa ở trước mặt hậu bối là cậu, tôi làm gì có cơ hội chồng nguyền rủa lên đến cực hạn chứ, nếu không thì cậu cũng sẽ không thà rằng chịu đựng một bộ phận nguyền rủa cũng muốn đánh trả tôi"

La Văn Tùng nói.

Bên trong lời ông nói lộ ra một chút khen ngợi.

Bởi vì vừa đánh nhau là ông ta lập tức biết, tên hậu bối tên Dương Gian ở trước mặt muốn trưởng thành đến mức độ này thì chắc chắn đã phải trải qua vô số lần rèn luyện, không phải loại người ăn may.

“Nếu ông đã chịu thua, vậy thì cứ yên tâm mà lên đường, đừng đến đây thêm phiền nữa"

Giờ phút này Dương Gian cũng đã thu hồi trường thương màu đỏ.

Hắn không xử lý vong hồn này.

Dù sao thời gian La Văn Tùng có thể tồn tại cũng chỉ còn sót lại một chút, có giết hay không cũng không có gì quá khác biệt.

“Thời đại này có người kế nhiệm như cậu thì tôi đúng là đã có thể yên tâm lên đường rồi, nhưng mà trước khi tôi lên đường còn muốn nói vài câu"

Giờ phút này, La Văn Tùng cười híp mắt nói.

Tuy rằng ông ta trông vẫn còn rất nguy hiểm, nhưng lại thiếu đi một chút âm độc.

Dường như lúc nãy ông ta ra tay chỉ thật sự là vì muốn thử tài Dương Gian, hoặc cũng có thể là sau khi thua Dương Gian rồi mới thay đổi thái độ.

Dương Gian nói:

“Ông còn muốn nói cái gì? Muốn hỏi thăm tôi về chuyện con trai và cháu nội của ông sao? Con trai của ông già rồi, đã chết từ lâu, cháu nội La Vĩnh vẫn còn sống, nhưng mà có hơi nghèo, đang bốc vác ở công trường, nhưng mà tôi đã mời hắn ta ăn một bữa cơm, còn tặng hắn ta một căn nhà, một ít tiền, không giàu, nhưng cũng không chết đói, ông có thể nhắm mắt rồi"

Lúc này, gương mặt La Văn Tùng mới lộ ra chút khác thường:

“Không ngờ cậu còn từng gặp cháu nội của tôi"

“Sau khi ông chết đi, lệ quỷ khôi phục biến thành quỷ gõ cửa du đãng khắp nơi, tạo thành sự kiện linh dị, sau khi tôi đi điều tra đã tìm được cháu nội của ông, gương mặt của hắn ta giống ông đến bảy tám phần"

Dương Gian nói.

“Nếu nói vậy thì tôi phải cảm ơn cậu rồi.

La Văn Tùng hiếm khi mà trở nên nghiêm túc.

Bởi vì dưới tình huống không biết được sự thật, Dương Gian lại đã từng giúp đỡ cho con cháu của ông.

La Văn Tùng là người của thời dân quốc, vẫn rất để ý đến chuyện truyền thừa con cháu, cho dù ông ta không có bất cứ tình cảm giác với mấy đời sau.

Chỉ là không ngờ cháu nội của ông lại sống tệ hại đến mức này, ở công trường làm bốc vác, nếu đặt ở thời dân quốc thì không phải là đang làm cu li sao.

“Không cần cảm ơn tôi, tôi chỉ tiện tay làm mà thôi, tôi là ngự quỷ nhân đứng đầu thời đại này, tiền nhiều đến mức xài không hết.

Dương Gian nói.

La Văn Tùng nói:

“Không ngờ giữa chúng ta còn có duyên phận như thế này, nếu đã thế, vậy thôi lại nói thêm vài câu nữa đi, lúc nãy cậu nói sau khi tôi chết đi đã biến thành lệ quỷ? Hơn nữa cậu gọi tôi sau khi chết là quỷ gõ cửa?"

1165 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận