Khủng Bố Sống Lại (Bản dịch thứ 2)

Chương 3357: Có Thứ Gì Đó

Ánh mắt Dương Gian hơi dao động, trong lòng vẫn luôn tự hỏi cách, thật ra hắn có không ít thủ đoạn có thể ứng phó loại tình huống trước mắt này, nhưng mà linh dị quỷ hồ của hắn đã bị phong tỏa, rất nhiều thủ đoạn đều đã mất đi hiệu lực, nếu không hắn thậm chí đều muốn chơi tới bến, trực tiếp thả quỷ đói ra, để quỷ đói ăn sạch mấy con quỷ trên thuyền U Linh này.

Có lẽ cuối cùng sẽ nuôi ra một con quỷ đói khủng bố không thể nào hiểu được, nhưng mà ít nhất hắn biết được quy luật giết người của quỷ đó, có thể né tránh nguy hiểm, dễ dàng hơn việc đối kháng đòn tấn công linh dị hết lần này đến lần khác nhiều.

Ngay lúc hắn đang suy nghĩ miên man.

Có lẽ bọn họ chống cụ thời gian đủ lâu cho nên đã chờ đợi được sự thay đổi nào đó xuất hiện, có lẽ là may mån xuất hiện kỳ tích nào đó.

Đột nhiên.

Ngay tại giây phút này, tiếng động trong vùng bóng đêm ở phía trước đột nhiên im bặt, sau đó loại yên tĩnh này lấy một tốc độ cực kỳ nhanh chóng khuếch tan ra xung quanh, gần như chỉ trong vài giây, đòn tấn công linh dị khủng bố nối tiếp không dứt kia không ngờ lại đều dừng lại.

Xung quanh lập tức rơi vào yên tĩnh chết chóc.

"Hừm?"

Sự thay đổi này làm cho Diệp Chân vừa mới nâng trường kiếm trong tay lên lập tức sững sờ, lúc nãy rõ ràng hắn nhìn thấy có một con lệ quỷ trong bóng đêm nhào về phía hắn, kết quả lúc ở giữa không trung đã bị một sức mạnh linh dị càng thêm đáng sợ hơn trói buộc, sau đó túm nó ngược trở về, sau đó lập tức biến mất trong bóng đêm, không có bất cứ động tĩnh nào nữa.

“Xảy ra chuyện gì thế?” Dương Gian trả lời:

“Anh hỏi tôi, tôi hỏi ai? Ngay lúc nãy tất cả lệ quỷ đều dừng đòn tấn công lại, chuyện này rất khác thường, phải biết rằng sau khi lệ quỷ theo dõi chúng ta xong lập tức tấn công không gián đoạn, trừ khi lệ quỷ ngủ say, nhưng mà bóng tối xung quanh vẫn chưa tan đi, cũng có nghĩa là thuyền U Linh vẫn chưa khôi phục bình thường"

“Cho nên cũng không phải là thuyền U Linh quấy nhiễu những con quỷ ở xung quanh, mà là có thứ gì đó xuất hiện.

“Nè nè, Dương Vô Địch, cậu cũng đừng nói mấy chuyện đáng sợ như thế, không lẽ tình hình lúc nãy còn chưa đủ nguy hiểm hay sao?"

Diệp Chân lập tức trợn tròn mắt nói.

“Không rõ lắm, có trời mới biết rốt cuộc trên con thuyền U Linh này chứa đựng bao nhiêu lệ quỷ, có lẽ đến cả người của tổ chức Quốc Vương cũng không rõ được tình hình bên trong như thế nào, giống như tôi cũng không biết được bên trong quỷ hồ của tôi đã nhấn chìm bao nhiêu lệ quỷ, có chút nguy hiểm chỉ có thể chờ đến khi nó thật sự xuất hiện mới có thể biết được. Lúc trước tôi cũng đã có chút lo lắng, có lẽ sâu bên trong thuyền U Linh còn chứa đựng lệ quỷ càng thêm khủng bố"

Sắc mặt Dương Gian càng thêm nặng nề hơn lúc trước, bởi vì trong bóng tối xung quanh không có bất cứ âm thanh nào, yên tĩnh đến có chút đáng sợ, hơn nữa tất cả động tĩnh linh dị ở xung quanh đều biến mất, nhưng con quỷ bồi hồi du đãng ở xung quanh cũng không biết đã đi đến nơi nào, không thể nào tự nhiên biến mất tăm được đúng không?

“Đừng chần chừ, tranh thủ thời gian khôi phục lại trạng thái, cho dù có gặp được nguy hiểm thì cũng có thể ứng phó tốt hơn.

Hắn cũng không có quá mức cảnh giác đề phòng những dị thường ở xung quanh, mà tranh thủ thời gian thở dốc ngắn ngủi này để bắt đầu điều chỉnh lại trạng thái, xóa sạch vết thương linh dị trên người, khôi phục lại đến thời kỳ đỉnh cao.

Diệp Chân cũng làm như thế.

Chỉ cần không có linh dị tấn công, chỉ qua vài giây ngắn ngủi, vết thương trên người hắn đã khỏi được bảy tám mươi phần trăm, còn lại một ít vết thương tương tụ như bị nguyền rủa thì hiện tại xung quanh đã không có mục tiêu để dời đi, hắn không có cách nào loại trừ được, chỉ có thể tạm thời không để ý đến.

Sự yên tĩnh trong bóng tối này cũng không kéo dài được bao lâu, sau khi hai người điều chỉnh tốt trạng thái xong.

Đột nhiên.

Một tiếng đánh cực lớn và nặng nề đột nhiên truyền đến, cả con thuyền U Linh giống như đều lắc lư, Dương Gian thậm chí còn cảm nhận được cảm giác chấn động truyền đến từ dưới lòng bàn chân.

“Tiếng động là từ bên trong khoang thuyền truyền ra, hơn nữa còn cách chúng ta rất gần.

Dương Gian nương theo âm thanh định vị vị trí thông hướng khoang thuyền kia.

Bên trong có cái gì đó quái lạ.

Có lẽ lệ quỷ biến mất lúc nãy cũng có liên quan đến tiếng động này.

“Đùng!"

Lại là một tiếng đánh nặng nề vang lên, lần này vị trí âm thanh xuất hiện lại gần hơn một chút, đồng thời cảm giác chấn động dưới chân lại càng thêm mạnh mẽ.

“Cái thứ kia đang đi từ trong khoang thuyền ra. Dương Gian trầm giọng nói.

“Thật là một tin tức tốt"

Diệp Chân nói.

“Anh nói cái này là tin tức tốt?” Dương Gian nhìn chằm chằm về hướng hắn.

Diệp Chân giải thích:

“Không phải, Diệp mỗ tôi không phải muốn nói cái này, mà là bóng tối xung quanh bắt đầu tan đi, hình như tôi đã có thể nhìn thấy khung cảnh xung quanh, đằng xa hình như còn có ánh đèn... Tôi có thể cảm giác được chúng ta sẽ lập tức thoát khỏi nơi nguy hiểm này. Hắn nói như thế, Dương Gian mới chú ý đến.

Hiện tại, bóng đêm ở xung quanh thuyền U Linh giống như một mảnh sương mù bắt đầu tản ra, đồng thời ở nơi xa đúng là có ánh sáng mờ nhạt truyền đến, hơn nữa theo thời gian trôi qua, một số hình ảnh dần dần xuất hiện, đó là... một thành phố ở xa xa.

Đây là khung cảnh bên trong hiện thực.

1198 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận