Khủng Bố Sống Lại (Bản dịch thứ 2)

Chương 3363: Cách

Một ông già bị phong ấn trong bức tượng hoàng kim thời gian dài như thế, hiện tại còn có thể còn sống, điều này đúng là làm người khác phải nghi ngờ.

“Tần Lão là một nhân tố không xác định, lỡ như sau khi gõ vỡ bức tượng kia, bên trong lại là một cái xác chết, đến lúc đó lệ quỷ sống lại cũng sẽ là một chuyện rất phiền phức, không thể dùng nhân tố không xác định để ứng đối với thuyền U Linh, ít nhất hiện tại còn không thể làm như thế. Đúng lúc này, giọng của Dương Gian đột ngột vang lên, bóng dáng của hắn lại xuất hiện một lần nữa.

Sau khi biết đồng hồ quả lắc mất đi tác dụng, hắn lại một lần nữa điều chỉnh thời gian, để bản thân quay trở về hiện thực.

Mà Dương Gian cũng đã hiểu rõ hết tất cả những chuyện vừa mới diễn ra.

Nhìn thuyền U Linh đang từ từ chạy về phía thành phố Đại Đông, hắn biết ngay những cách thử lúc trước đều đã thất bại.

“Dương Vô Địch, cậu xuất hiện vào lúc này chắc chắn là đã có ý kiến gì hay, tôi rất muốn biết cậu muốn dùng cách gì để ngăn cản con thuyền U Linh này"

Diệp Chân vẫn luôn im lặng, hắn cũng đang suy nghĩ cách, nhưng mà hắn cũng không nghĩ ra được ý kiến hay gì, cho nên lúc nhìn về phía Dương Gian, ánh mắt đều lộ ra vẻ chờ mong.

“Không phải cách gì hay, nhưng cũng có thể thử một lần, nếu có tác dụng đương nhiên là tốt nhất, nếu không có tác dùng vậy thì dùng cách tệ nhất để đối phó, đến lúc đó Hà Ngân Nhi đi chiêu hồn, Lục Chí Văn đánh nát bức tượng của Tần Lão, nhìn xem mấy lão quái vật thời dân quốc có cách nào để xử lý thứ này hay không, nhưng mà tôi cũng phải rời đi trước một chút, trong lúc này các anh phải giữ liên lạc với tôi, báo cáo vị trị thuyền U Linh cho tôi kịp thời, có bản đồ hàng hải trong tay, tin chắc việc này cũng sẽ không quá khó khăn. Dương Gian nghiêm túc nói, đồng thời quỷ nhãn của hắn nhìn về một hướng, cơ thể bắt đầu dần trở nên mơ hồ.

“Không thành vấn đề, chuyện nơi đây cứ giao cho chúng tôi đối phó, cậu đi sớm về sớm.

Liễu Tam gật đầu.

Dương Gian nói xong, cũng không lề mề thêm nữa, quỷ vực của hắn lập tức biến mất không thấy, đồng thời thứ biến mất còn có chính hắn.

“Tôi thật sự rất tò mò, rốt cuộc cậu ta đã nghĩ ra được cách gì?

Hà Nguyệt Liên nhìn về hướng Dương Gian biến mất.

“Ai biết được, hắn trải qua rất nhiều chuyện linh dị, biết được rất nhiều bí mật mà chúng ta không biết, thời khắc quan trọng luôn có thể lấy ra một vài thứ nằm ngoài dự đoán, chúng ta cứ việc chờ là được.

Chu Đăng nhún vai nói.

Mà ngay lúc Dương Gian rời đi không được bao lâu, có lẽ bởi vì cư dân của thành phố Đại Đông đều đã bị dời đi, cũng có lẽ là tổ chức Quốc Vương phát hiện vị trí thuyền U Linh cập bến không được tốt cho lắm.

Giờ phút này.

Xung quanh thuyền U Linh lại dần nổi lên đám sương mỏng, thân tàu cực lớn không ngờ lại bắt đầu trở nên mơ hồ.

“Nó lại sắp biến mất, có lẽ là muốn thay đổi hướng đi, quả nhiên chúng ta đã đoán trúng rồi, người của tổ chức Quốc Vương luôn chú ý tình hình ở nơi này, bọn họ nhìn thấy chúng ta đã chuẩn bị kỹ càng, thuyền U Linh sẽ không lấy được chút tiện nghi nào ở thành phố Đại Đông, cho nên muốn đổi chỗ.

“Xem ra đối phương muốn nương theo lần cập bến này để đánh sập chúng ta, không cho chúng ta có cơ hội trốn tránh linh dị, ngoại trừ cái này ra, đối phương hoàn toàn không biết gì về chuyện bản đồ hàng hải đang ở trong tay chúng ta, nếu biết thì có lẽ đã thả lệ quỷ ra ngay bây giờ rồi.

“Hiện tại cần phải quan sát kỹ lưỡng bản đồ hàng hải, nhớ gửi vị trí đến cho Dương Gian đầu tiên, hắn không biết đi đâu chuẩn bị rồi, tôi cảm giác cách làm của cậu ta có lẽ sẽ có một chút tác dụng"

Trong tiếng trò chuyện của các đội trưởng.

Cuối cùng thuyền U Linh cũng biến mất.

Không để lại bất cứ dấu vết nào, cũng không có bất cứ con lệ quỷ nào rời thuyền, nhưng mà mọi người đều biết rất rõ, lần tiếp theo, thuyền U Linh chắc chắn sẽ xuất hiện ở giữa thành phố nào đó, mà sau lần xuất hiện này cũng là thời điểm xung đột bùng nổ hoàn toàn.

Lúc này.

Dương Gian đã sử dụng quỷ vực chạy ra khỏi thành phố Đại Đông hơn một nghìn kilomet, hắn đi vào trong một thành phố nhỏ không có gì đặc sắc ở phương Bắc, thành phố nhỏ này rất bình tĩnh, không có bất cứ sự kiện linh dị nào quấy nhiễu, cũng không có người phụ trách thành phố.

Hiện tại những chuyện xảy ra ở giới linh dị hình như đều không có chút liên quan gì đến thành phố này.

Dương Gian đứng ở gần một ngã tư đường bình thường trong thành phố này.

Hắn đang đợi một chiếc xe buýt.

Một chiếc xe buýt linh dị.

Dương Gian đứng chờ ở ngã tư đường trống vắng này chừng mười phút.

Không bao lâu sau.

Một chiếc xe buýt đột ngột xuất hiện từ hướng trung tâm thành phố, hơn nữa đang từ từ chạy về phía này, hình như nơi này có một trạm dừng, chiếc xe buýt này muốn chạy đến trạm dừng xe.

“Xe buýt linh dị đến rồi"

Ánh mắt Dương Gian hơi dao động, xe buýt còn chưa dừng lại hẳn, hắn đã nhanh chóng đi về phía cửa xe.

Hiện tại chuyện đang rất gấp, hắn không muốn lãng phí thời gian.

1157 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận