Khủng Bố Sống Lại (Bản dịch thứ 2)

Chương 3614: Tiệm Thuốc

“Không sai.

Ông cụ Dương bị mù vô cùng kiên quyết nói.

Gian nói:

“Tôi cũng không phải loại người thích làm ra vẻ, nếu ông thật sự tặng cho tôi, tôi sẽ không từ chối, cho nên hiện tại ông đổi ý vẫn còn kịp đó, dù sao đệ tử của ông đã hầu hạ ông rất lâu rồi, cũng xứng đáng được nhận được giúp đỡ của ông vào giây phút cuối đời.

Tiểu Như ở bên cạnh liên tục thay đổi sắc mặt, cô nhìn về phía Dương Gian, dường như không ngờ hắn sẽ nói đỡ thay cho cô.

“Không cần quá lo lắng, tôi đã suy nghĩ rất rõ ràng"

Ông cụ bị mù lại nói lần nữa.“Nếu ông đã nói như thế, vậy bắt đầu từ bây giờ, cái hộp thuốc này sẽ thuộc về quyền sở hữu của tôi, nếu đã tặng nó đi rồi, vậy thì tôi tin chắc rằng ông cũng sẽ không giấu diếm cách sử dụng nó đâu đúng không” Dương Gian nói. Ông cụ bị mù tiếp tục nói:

“Không có phương pháp sử dụng, trước khi cái hộp thuốc kia bị hư, nó sẽ liên tục không ngừng nghỉ mà sản xuất thuốc đặc biệt.

“Tiện như thế sao? Không có nguy hiểm gì?"

Dương Gian vô cùng kinh ngạc, không ngờ trên đời này còn có vật phẩm linh dị tiện lợi như thế.

“Không có nguy hiểm gì, điểm yếu duy nhất chính là nó có hạn sử dụng, bên trong hộp thuốc không chỉ giam giữ một con lệ quỷ thôi đâu, hơn nữa lệ quỷ nào cũng khá hung dữ, một khi hộp thuốc bị hư hỏng, lệ quỷ bên trong sẽ lập tức thức tỉnh, đến lúc đó sẽ không còn có thuốc Đông Y được chế tạo ra nữa, mà cậu chỉ cần đề phòng mấy con lệ quỷ lao ra sau khi hộp thuốc bị hư hao mà thôi"

Ông cụ bị mù nói.

Dương Gian nói:

“Tôi biết rồi, thuốc Đông Y cũng là một trong những sản phẩm của linh dị, nguồn gốc của nó đến từ mấy lệ quỷ bên trong hộp thuốc.

Cái này có chút giống với dây chuyền lừa gạt. Hắn có thể dùng dây chuyền lừa gạt để chế tạo ra cơ thể của người sống, từng cái thân thể kia cũng là sản phẩm của linh dị, chỉ cần quỷ lừa gạt không thoát khỏi khống chế thì sẽ có thể sử dụng được mãi. Nếu không lệ quỷ khôi phục, người đầu tiên nó giết chết sẽ là người từng sử dụng nó.

Rõ ràng là ông cụ mắt mù này có thể khống chế sự nguy hiểm của hộp thuốc, không cần lo lắng đến việc lệ quỷ khôi phục. Nói trắng ra chính là cũng giống như cách Dương Gian đối phó với dây chuyền lừa gật vậy, chỉ dùng sức mạnh linh dị mà không cần trả tiền. Đến nỗi Dương Gian có thể xài chùa sức mạnh linh dị của hộp thuốc Đông Y này hay không thì còn phải phụ thuộc vào việc hắn có thể áp chế lệ quỷ trong hộp thuốc này không. Nếu có thể làm được, vậy thì hộp thuốc ở trong tay hắn sẽ được sử dụng vô hạn.

“Nếu kế hoạch của cậu muốn thành công thì có lẽ còn cần thêm một đoạn thời gian, chỉ e là tôi không đợi được đến lúc đó, cậu lấy vài món di vật đi đi, chờ sau khi cậu thành công rồi lại nhờ người chiêu hồn gọi hồn tôi về, tôi muốn nhìn thời đại linh dị này kết thúc.

Cuối cùng ông cụ bị mù này cũng thay đổi suy nghĩ, đồng ý với kế hoạch trước đó của Dương Gian.

Điều này cũng có nghĩa, ông cụ không có ý định tiếp tục cắn răng chịu đựng nữa.

“Vậy thì không còn gì tốt hơn, ông có thể dùng chút thời gian cuối cùng của ông để chuẩn bị chuyện hậu sự, yên tâm lên đường, thời đại dân quốc cứ như thế kết thúc đi, các ông đã vất vả rồi, cứ yên tâm giao những chuyện còn lại cho tôi"

Dương Gian nói, bước qua cầm lấy hộp thuốc.

Giờ phút này, hai người đại diện cho hai thời đại linh dị hoàn thành giao tiếp.

“Nói chuyện xong rồi, tôi phải đi đây.

Ngay sau đó, Dương Gian ôm hộp thuốc đi, vô cùng quyết đoán xoay người đi ra khỏi tiệm thuốc, không có chút lưu luyến nào.

Gương mặt già nua của ông cụ bị mù lộ ra nụ cười, ông không nói gì, cũng không níu kéo Dương Gian. “Đùng"

Dương Gian đá văng cánh cửa cửa tiệm, ánh nắng mắt trời từ bên ngoài chiếu vào, mang đến chút ánh sáng cho tiệm thuốc âm u này, mà bóng dáng của hắn lại dần dần biến mất bên trong ánh mắt trời.

“Tiểu Như, bây giờ đuổi theo vẫn còn kịp đó, hắn chính là biểu tượng của thời đại này, rất đáng để con đuổi theo"

Trong hậu đường tối tăm, giọng nói già nua của ông cụ bị mù lại chậm rãi vang lên.

Ánh mắt Tiểu Như lập lòe liên tục, không biết nghĩ cái gì, nhưng cuối cùng cô vẫn không hề nhúc nhích, không hề bước chân ra khỏi tiệm thuốc Đông Y tối tăm này.

Dương Gian rời khỏi hiệu thuốc, không chỉ mang theo cái hộp thuốc kia mà còn thuận tay lấy đi vài thứ đồ cũ kỹ không đáng tiền, những thứ đó đều là vật dụng mà ông cụ mắt mù thường hay sử dụng, chờ sau khi ông ta chết đi rồi, mấy thứ này sẽ biến thành di vật, lúc đó có thể thông qua những thức đồ cũ kỹ này làm vật môi giới, triệu hồi ông cụ mắt mù này ra.

“Ngự quỷ nhân cuối cùng thuộc top đầu của thời kỳ dân quốc sắp sửa mất đi, không bao lâu sau tiệm thuốc Đông Y này cũng phải đóng cửa, tuy rằng có chút đáng tiếc, nhưng như thế này cũng giảm bớt một chuyện phiền phức.

1031 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận