Khủng Bố Sống Lại (Bản dịch thứ 2)

Chương 3381: Mắc Kẹt

Nhưng mà ngự quỷ nhân sống rất dai, dưới tình huống dựa vào linh dị để duy trì trạng thái sinh tồn thì rất khó sẽ ngã chết, chỉ có những người mới vừa tiến vào giới linh dị mới có thể bị ngã chết, bản thân bị linh dị ăn mòn không quá nhiều, còn duy trì được đặc tính của người sống. Lúc này phạm vi linh dị quấy nhiễu vẫn còn đang mở rộng.

Gần như chỉ trong chốc lát, toàn bộ thành phố Đại Hải đều trực tiếp cúp điện rơi vào một mảnh tối đen, hơn nữa quỷ vực của ngự quỷ nhân hoàn toàn bị phong tỏa, không có cách nào sử dụng được, tình huống này dẫn đến rất nhiều người thường ở thành phố Đại Hải cũng bị bại lộ ở bên trong hiện thực.

Không có quỷ vực của quỷ họa ngăn cách linh dị giúp, những người thường đó có thể bị lệ quỷ tấn công bất cứ lúc nào.

Nhưng mà hiện tại, lệ quỷ vẫn còn ở trên thuyền U Linh, còn không có hoạt động, những lệ quỷ bị thả xuống thuyền U Linh lúc trước cũng đã bị linh dị quấy nhiễu, trở nên yên tĩnh lại.

Nhưng mà loại an toàn này chỉ là tạm thời.

Một khi tình hình có biến, thành phố Đại Hải này sẽ gặp phải tai nạn không thể tưởng tượng nổi.

“Đùng!"

Trên xe buýt linh dị truyền đến tiếng va đập, lúc này Dương Gian cũng không có ngồi yên chờ chết, mặc dù hiện tại sức mạnh linh dị của hắn đã bị phong tỏa, nhưng mà hắn vẫn còn có thể hành động, thừa dịp này hắn muốn tông mạnh vào cửa xe, muốn làm cửa xe này mở ra, sau đó thoát ra ngoài.

Tuy rằng hắn rất khỏe, nhưng mà đây là một chiếc xe buýt linh dị, mặc dù hiện tại nó đang va chạm với thuyền U Linh, nhưng mà vẫn không có cách nào phá cửa ra được nữa.

Rõ ràng cửa sổ xe cực kỳ mỏng manh, nhưng vào giờ phút này lại trở nên vô cùng cứng rắn, không thể bị phá hủy, cũng không có cách nào mở ra được. Nhưng mà Dương Gian vẫn không bỏ cuộc, hắn vẫn tiếp tục tông cửa xe.

“Xe buýt linh dị bị va chạm, bản thân nó đã bị hư hao nghiêm trọng như thế, dưới loại tình huống này, chắc chắn sẽ có lúc sức mạnh linh dị của xe buýt hoàn toàn yên lặng lại, chỉ cần mình nắm chắc được cơ hội này là có thể thoát ra ngoài.

Hắn âm thầm nghĩ trong lòng.

Cho nên hắn cũng không hoảng loạn, vẫn giữ được bình tĩnh.

Nhưng mà xe buýt linh dị và thuyền U Linh vẫn còn đang va chạm, hiện tại không chỉ có đầu xe bị hư hao, đến cả toa xe cũng đã bắt đầu sụp đổ, biến hình, hơn nữa tốc độ sụp đổ cũng rất nhanh, gần như chỉ trong vài giây, toa xe đã hư hơn một nửa.

Hai mắt Dương Gian đột nhiên co rụt lại, tình huống này hơi nằm ngoài dự đoán của hắn.

Hắn hành động nhanh hơn, liên tục va chạm vào cửa xe.

Theo nóc xe sụp xuống, chiếc xe vỡ vùng, tất cả mọi thứ trong toa xe đều bị nghiền nát, Dương Gian thậm chí còn thấy một con lệ quỷ đang rơi vào yên lặng đứng yên tại chỗ trong toa xe bị đè bẹp thành bùn, máu tười sền sệt và mùi xác thối tràn ra khắp nơi.

Tuy rằng quỷ sẽ không chết, nhưng mà bị nghiền như thế này thì không biết phải yên lặng bao lâu, có lẽ sẽ rơi vào trạng thái chết máy trong thời gian dài.

Lệ quỷ còn như thế, Dương Gian không hề nghi ngờ, nếu bản thân hắn rơi vào tình cảnh như thế thì hậu quả sẽ chết rất thảm.

“Vẫn không thể tông cửa được, không lẽ linh dị đã hoàn toàn phong tỏa cái toa xe này rồi sao?"

Mặt Dương Gian bắt đầu toát mồ hôi lạnh.

Nhưng mà vào đúng lúc này.

Cửa xe vốn không có cách nào lay động đột nhiên phát ra tiếng kẽo kẹt vặn vẹo một chút, ngay sau đó một tiếng phanh lớn vang lên, một nửa bên cửa xe bị sức mạnh cực lớn kéo xuống.

"Hừm?"

Dương Gian thay đổi sắc mặt.

Lúc nãy hắn cũng không có đâm vào nửa bên đó của cánh cửa.

Nhưng mà kệ nó.

Dương Gian bắt lấy cơ hội này trực tiếp nhảy xuống xe buýt linh dị.

Mà ngay giây phút nhảy xuống xe, hắn thấy một ông già đứng bên cạnh xe buýt, ông già này rất lạ mắt, Dương Gian cũng không quen biết ông ta, nhưng ông già này lại không có chút địch ý nào, ngược lại mang theo một chút ý cười, nụ cười này không hề quỷ dị, có chút dịu dàng, giống như một cụ ông hiền hòa đang chào hỏi hắn.

Nhưng mà thân thể của ông cụ này lại không hề chân thật, cơ thể biến thành một luồn khói nhẹ đang nhanh chóng biến mất. “Đây là vong hồn mà Hà Ngân Nhi chiêu hồn đến sao?"

Dương Gian thấy cảnh ông cụ tiêu tán lập tức biết được đây là chuyện gì, rất rõ ràng, Hà Ngân Nhi đã cứu hắn.

Mãi đến giây phút cuối cùng trước khi hoàn toàn tiêu tán, ông già xa lạ kia vẫn cứ giữ nguyên nụ cười, đồng thời trong mắt còn lộ ra một chút vẻ vui mừng, nhưng Dương Gian lại không hiểu lắm hàm nghĩa của ánh mắt vui mừng kia. Dương Gian vừa chạy trốn vừa quay đầu lại nhìn.

Ông cụ kia vẫn đứng yên bên cạnh xe buýt không nhúc nhích, ông phất tay, giống như đang chào tạm biệt Dương Gian, lại giống như đang chào tạm biệt thế giới này, sau đó nửa còn lại của cơ thể cũng biến thành một sơi khói nhẹ hoàn toàn biến mất.

Ngay khoảnh khắc ông cụ kia biến mất, tấm linh vị trong tay Hà Ngân Nhi cũng vỡ vụn hoàn toàn.

Linh vị làm bằng gỗ giống như bị phong hóa, không để lại bất cứ thứ gì.

Mà Dương Gian cũng an toàn thoát khỏi nơi đó.

1095 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận