Khủng Bố Sống Lại (Bản dịch thứ 2)

Chương 3202: Tiêu Sái

Ngay lập tức, các con rối đã biến thành La Văn Tùng, Mạnh Tiểu Đổng, Lý Khánh Chi, La Thiên đồng loạt bước từng bước chân chậm chạp, cứng ngắc, đi về phía đám người Trương Di, Thu Tam Ca, Hồ Tông.

Màn đối kháng như thế này chẳng có gì hồi hộp.

Trương Ấu Hồng không thèm nhìn nữa, ngược lại quay đầu nhìn về phía Dương Gian, lộ ra một nụ cười quyến rũ: “Đừng căng thẳng, tôi không phải Hồng tỷ, sẽ không ra tay với cậu, những thứ này đều là người giả, không có nguy hiểm gì cả, nhiều nhất cũng chỉ có được sáu mươi phần trăm linh dị của họ khi còn sống, hơn nữa thời gian duy trì cũng sẽ không dài"

“Tôi sẽ giải quyết tất cả mọi chuyện trong vòng nửa nén nhang, hi vọng cậu có thể tha thứ những việc làm của Hồng tỷ, lỗi lầm của cô ấy là hậu quả xấu do tôi để lại khi xưa, nhưng mà sau hôm nay, tất cả những thứ này đều sẽ biến thành mây khói."

Rõ ràng là cùng một người, Trương Ấu Hồng lại cho người ta có cảm giác hoàn toàn không giống với Hồng tỷ.

Loại cảm giác vi diệu này cũng không thể nói rõ ràng.

Có lẽ Hồng tỷ nói đúng, cô ấy không tính là Trương Ấu Hồng thật sự, cũng không phải là Liễu Thanh Thanh, mà là Trương Ấu Hồng và Liễu Thanh Thanh kết hợp sinh ra Hồng tỷ, đã không còn thuần túy nữa.

"Sau này thì sao?"

Mặt Dương Gian không hề có chút cảm xúc nói.

Trương Ấu Hồng cười nói: “Cậu phải tha thứ cho một chút tùy hứng của phụ nữ, tôi sẽ giải quyết ân oán lần này, vì lẽ đó sau này nhờ cậu lại cho cô ấy một cơ hội, sau này Hồng tỷ sẽ giúp đỡ cậu."

“Nếu tôi từ chối thì cô sẽ ra tay với tôi sao?"

Dương Gian nói.

Trương u Hồng khẽ mỉm cười: “Ai biết được, vĩnh viễn cũng đừng đi đoán suy nghĩ của phụ nữ, huống chi còn là một bà già”.

Lúc nói chuyện còn kèm theo vài tiếng kêu thảm thiết, Mấy con rối đáng sợ đã giải quyết tất cả, toàn bộ năm người thời dân quốc đều được mai táng ở bên trong bãi tha ma này, biết mất sạch sành sanh, không còn để lại chút dấu vết nào.

Một con rối có được sáu mươi phần trăm linh dị của người còn sống, đây cũng không phải là chuyện giỡn chơi.

"Phút cuối cùng Hồng tỷ đã thay đổi lập trường và suy nghĩ của cô ấy, tôi có thể cho cô ấy một cơ hội, hi vòng sau này đừng lại làm ra chuyện ngu ngốc như thế này, nếu không tôi cũng sẽ không để cho cô ta dùng ra chiêu này, những người thời dân quốc các cô quá nguy hiểm, hở một chút là sống lại tỉnh lại, hơn nữa còn không rõ lập trường"

Dương Gian nói, hắn cũng không sợ Trương u Hồng ở trước mắt.

Vì khởi động lại thì người thắng sẽ là hắn, khởi động lại phạm vi lớn, chỉ trong nháy mắt là hắn có thể kéo thời gian quay trở về trước khi cây nhang kia bị đốt lên, cản Trương Ấu Hồng sống lại.

Ngoài ra Dương Gian vẫn chưa liều chết, nếu không không có khả năng trơ mắt nhìn cái đầu của Hồng tỷ ở đằng kia nói nhiều như thế.

"Đây là lần cuối cùng, tôi cam đoan."

Trương Ấu Hồng bày tỏ lòng biết ơn.

Dương Gian nói: “Không cảm ơn tôi, cô nên cảm ơn chính cô, sau khi thức tỉnh đã không kiên quyết cứu năm người này mà lại đích thân giết chết họ, tôi chỉ không thích có người gây sự mà thôi, ngạ quỷ nhân thời nay cũng tốt, ngạ quỷ nhân thời dân quốc cũng thế, nếu kiếm chuyện thì tôi đều sẽ không bỏ qua."

“Thời đại này có được một người như cậu cũng là một loại may mắn."

Trương Ấu Hồng cười nói.

---- Thời gian nửa nén hương còn nhanh hơn trong tưởng tượng rất nhiều.

Đợi sau khi Trường Ấu Hồng đích thân xử lý xong năm tên ngự quỷ nhân thời dân quốc, không bao lâu sau thì cơ thể ngưng thật lúc này của cô không ngờ lại bắt đầu dần dần trở nên mờ mờ ảo ảo, giống như một luồn khói, gió thổi qua sẽ tan đi.

"Thời gian của tôi sắp hết, phải đi rồi, chuyện còn lại phải giao cho cậu."

Cô vẫn cứ mỉm cười, sau đó xoay người sang hướng khác, bước những bước chân thướt tha đi về phía Inà khói mông lung ở phía trước.

Dương Gian không nói lời nào, chỉ nhìn Trương Ấu Hồng rời đi.

Rất nhanh, bóng dáng của cô càng lúc càng xa, hơn nữa càng lúc càng mờ nhạt, cuối cùng cơ thể cũng không thể duy trì được hình thể nữa, trực tiếp biến thành một sợi khói nhẹ, tản ra khắp nơi.

Mà vị trí Trương Ấu Hồng biến mất chỉ để lại một nén nhanh sắp tàn.

“Đi tiêu sái thật."

Dương Gian nhìn theo bóng người rời đi, sau đó lại nhìn về vị trí của Hồng tỷ.

Hiện tại cơ thể của Hồng tỷ đã trở về bình thường, chỉ là lúc này cô đứng yên tại chỗ không nhúc nhích, nhắm mắt lại giống như đang ngủ say, nhưng mà sau khi Trường Ấu Hồng rời đi, ý thức của Hồng tỷ cũng dần tỉnh táo lại.

Quan một lúc sau, Hồng tỷ mở mắt, nàng vẫn nở nụ cười quen thuộc: “Tôi đã nói rồi, tôi có thể xử lý được chuyện này, hiện tại năm người bọn họ đều bị tôi đích thân chôn trong bãi tha ma này, như vậy chắc cậu đã hài lòng rồi đúng không."

Dương Gian bình tĩnh nói: “Cô nên cảm ơn kiếp trước của cô còn để lại thủ đoạn này, nhưng mà tôi cũng hi vọng ngày hôm nay không phải là lần cuối cùng cô sử dụng thủ đoạn này, sau này vẫn có thể sử dụng được."

“Cái này phải coi tâm trạng của tôi nữa."

Hồng tỷ cười nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận