Khủng Bố Sống Lại (Bản dịch thứ 2)

Chương 3656: Thành Phố Tĩnh Mịch

Vương San San vẫn cứ lạnh nhạt như cũ:

“Không ngờ cậu còn cho cô ta hết toàn bộ của cải của mình?"

“Hay là tôi cũng đưa cho cô một phần hạ? Lúc trước tôi cũng để lại một ít cho Mầm Tiểu Thiện.

Dương Gian cười nói.

“Tôi không cần, tôi không có hứng thú với tiền, hơn nữa trong nhà tôi cũng có không ít tiền"

Vương San San trả lời.

Dương Gian nói:

“Vậy thôi"

“Tôi cũng không muốn tiền, tôi hi vọng cậu có thể ở lại.

Giờ phút này, Giang Diễm lại không để ý đến đồng hồ sơ kia, mà lại cầu xin nữa.

Dương Gian lắc đầu nói:

“Tôi có chuyện nhất định phải đi làm, nếu cô còn muốn gặp lại tôi thì phải cố gắng sống sót, nói không chừng sau mươi năm sau chúng ta còn có thể gặp lại.

“Tôi đi đây, nhớ chào tạm biệt mấy người Trương Vĩ giúp tôi, nói thật, nếu có cơ hội tôi vẫn muốn chơi game với hắn, dù sao thì những người khác đều không gánh nổi tôi.

Hắn để lại một ít lời nói, sau đó nắm tay quỷ đồng chậm rãi đi vào căn phòng thứ ba kia.

“Dương Gian, chờ chút đã"

Giang Diễm vội vàng xông qua, muốn níu kéo thêm lần nữa.

Nhưng mà sau khi cô xông vào căn phòng thứ ba rồi lại không nhìn thấy bóng dáng của Dương Gian, chỉ nhìn thấy bức tượng vàng óng kia.

Bức tượng kia có vẻ ngoài giống hệt Dương Gian, trong tay còn cầm một thanh trường thương màu vàng.

Đây là một thành phố vô cùng tĩnh mịch.

Bố cục thành phố này giống hệt như thành phố Đại Xương ở trong hiện thực, chỉ là trong thành phố này không có một bóng người, hơn nữa xung quanh đều yên tĩnh đến đáng sợ.

Nhưng mà vào giờ phút này, trên đường phố trống rỗng, Dương Gian lại dẫn theo quỷ đồng cô đơn đi về phía trước, mỗi khi đi một bước, dưới chân hắn lại để lại một dấu chân đầy máu, nhưng dấu chân màu máu kia dính ở bên nhau, từ xa đến gần, màu sắc dần dần trở nên đậm hơn.

“Có lẽ đây chính là thế giới quỷ vực cuối cùng mà mình xây dựng, cũng may thế giới quỷ vực này được xây dựng ngay bên trong bức tượng hoàng kim kia, cho dù nơi này hoàn toàn mất khống chế thì cũng sẽ không ảnh hưởng đến bên ngoài.

Dương Gian tiếp tục đi về phía trước, toàn thân cũng bắt đầu chảy ra máu tươi, trông có vẻ vô cùng khủng bố, nhưng sắc mặt của hắn vẫn rất bình, không thèm để ý đến tình hình hiện tại của bản thân.

“Vốn còn đang định đi dạo trong thành phố này một vòng, hồi ức lại quá khứ một chút, nhưng mà hiện tại mình đã như thế này, chỉ sợ cũng không thể đi được quá xa.

Khi hắn dừng chân lại, hắn đã đi đến trước cửa một ngôi trường.

Thất Trung của thành phố Đại Xương.

Tất cả mọi kiến trúc trong thế giới quỷ vực đều là giả, tuy rằng trường học này cũng giống như trong hiện thực, nhưng mà lại vẫn cứ tử khí trầm trầm, không có chút sức sống nào giống hệt như những nơi khác trong thành phố.

“Cũng tốt, con đường ngự quỷ nhân của mình bắt đầu từ nơi này, cũng nên kết thúc ở chỗ này.

Dương Gian lại uống thêm một gói thuốc Đông Y nữa, sau đó khôi phục lại một chút trạng thái, chậm rãi đi vào trong trường học, đợi đến khi hắn đi đến cái sân thể dực quen thuộc kia, hắn không đi tiếp nữa, trực tiếp ngồi xuống.

Quỷ đồng luôn theo sát phía sau, sau khi hắn ngồi xuống rồi, nó cũng đứng yên bên cạnh không nhúc nhích. Cơ thể của Dương Gian vẫn cứ rỉ máu ra ngoài, cho dù là thuốc Đông Y cũng không thể nào ngăn cản được, chỉ có thể giảm bớt đi một chút, tranh thủ thêm chút thời gian mà thôi, dù sao thì sức mạnh linh dị trên người hắn hiện tại đã vượt qua không ít ngự quỷ nhân đứng đầu thời dân quốc, thuốc Đông Y không có cách nào kéo dài sự sống của Trương Bá Hoa, đương nhiên cũng không thể nào kéo dài sự sống của hắn. Giờ phút này hắn nhìn chằm chằm vào quỷ đồng, chậm rãi mở miệng nói:

“Tao đã chuẩn bị xong bước thứ hai của kế hoạch từ lâu rồi, hơn nữa không có xác suất thất bại nào cả, điểm duy nhất không xác định là đến cuối cùng rốt cuộc thì tao còn sống hay là mày còn sống, nếu tao còn sống thì tạo sẽ vượt xa ngự quỷ nhân, thay thế mày trở thành tồn tại đặc thù kia, nếu là mày sống sót, vậy mày sẽ kế thừa tất cả mọi thứ của tao, kể cả ký ức của tao, sau đó hoàn thành trách nhiệm của tao"

“Đối với thế giới này mà nói, tao và mày, ai sống sót cũng không quan trọng, bởi vì cho dù là ai thì cũng đều sẽ trở thành tồn tại độc nhất vô nhị kia.

“Để bảo đảm chắc ăn, cũng là vì trói buộc được mày, trước đó, tao sẽ đưa cho mày một mệnh lệnh cuối cùng, mệnh lệnh này sẽ giống như quy luật giết người, vĩnh viễn đều khắc ghi khắc trên người của mày Quỷ đồng vẫn cứ không nhúc nhích, nó hơi nghiêng đầu, giống như không hiểu Dương Gian đang nói gì.

Dương Gian lại cứ khe khẽ tự nói một mình tiếp:

“Khi linh dị bắt đầu khôi phục, lệ quỷ lại xuất hiện lần nữa, chúng sinh gặp được cực khổ, khi người đời gọi lên tên của mày, mày sẽ xuất hiện ở hậu thế, đuổi quỷ trừ ác, cứu người dương thiện"

Quỷ đồng ngây thơ vô tri tiếp nhận mệnh lệnh này, sau đó chờ đợi thời khắc nó vận hành.

1049 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận