Khủng Bố Sống Lại (Bản dịch thứ 2)

Chương 3537: Mục Đích

Dương Gian nói:

“Tôi từng đi qua nơi đó rồi, còn từng bỏ ra ba đồng để mua sắm một con thuyền giấy ở cửa hàng đó, hiện tại con thuyền kia còn đang trôi nổi trên quỷ hồ, nếu cô muốn đi thì tôi có thể dẫn cô đến đó, ở ngay đằng trước thôi” Hắn còn tưởng rằng là chuyện phiền phức gì, thì ra chỉ là dẫn đường.

Dương Gian đương nhiên sẽ không từ chối chuyện thuận tay là làm được này.

Nữ thi gật đầu tỏ vẻ cảm ơn.

Dương Gian tiếp tục đi về phía trước.

Sau khi đi ngang qua một ít cửa hàng và một ít quầy hàng trên đường, hắn lập tức thấy tiệm bán đồ hàng mã ở phía trước.

Cửa hàng này chính là loại cửa hàng còn đang buôn bán hiếm có, hơn nữa trước cửa còn bày hai người giấy, một đen một trắng, một nam một nữ, hình tượng là hai đứa bé.

Hình như đặt người giấy ở cửa coi như nhân viên tiếp khách.

Chỉ tiếc cổ trấn Thái Bình đã bị nhấn chìm, phố quỷ bị phong tỏa, nơi này rất khó có khách hàng ghé thăm. Dường như sự xuất hiện của Dương Gian đã hấp dẫn lực chú ý của hai người giấy này.

Lúc này, gương mặt của hai người giấy đột nhiên biến thành gương mặt cười tươi rói, sau đó không biết từ lúc nào đã thay đổi một chút vị trí đứng, rõ ràng là đang hoan nghênh Dương Gian và nữ thi kia tiến vào.

“Đây chính là tiệm bán hàng mã mà cô muốn tìm"

Dương Gian nói.

“Tôi cần cậu đi vào cùng với tôi, tôi chỉ có thể hành động theo cậu.

Nữ thi nói.

Dương Gian hơi thay đổi sắc mặt, nhìn cửa tiệm hàng mã âm u quỷ dị này nói:

“Tôi hy vọng đây sẽ là lời nhờ vả cuối cùng của cô.

Hắn không muốn bị nữ thi này quấn lấy nữa, cuối cùng vẫn đồng ý yêu cầu nhỏ này của cô.

Hắn nhanh chóng bước vào tiệm hàng mã này.

Chẳng qua đây cũng không phải là lần đầu tiên Dương Gian bước vào cửa tiệm này, trong lòng cũng hiểu biết đôi chút, nếu đổi thành cửa hàng xa lạ khác, hắn tuyệt đối sẽ không đặt chân bước vào.

Dương Gian dẫn theo nữ thi tiến vào tiệm bán hàng mã này lần nữa.

Cửa tiệm không lớn, bên trong có chút tối, hơn nữa chỗ nào cũng lộ ra vẻ quỷ dị khó miêu tả thành lời, giống như có thứ gì đó luôn âm ầm quan sát nhìn chằm chằm vào chính mình vậy, làm người ta không khống chế được bắt đầu nghi thần nghi quỷ.

Dưới nền đất hai bên trái phải của cửa hàng bày đủ loại vật phẩm làm bằng giấy, trong số đó có món còn nguyên vẹn, có món lại không, mấy món đồ không hoàn chỉnh kia giống như là đồ còn chưa làm xong, hơn nữa hình thức vật phẩm phức tạp, rất hiếm khi có cái nào bị trùng lập giống nhau.

“So với lần trước, mấy thứ đồ dưới mặt đất đã có thay đổi đôi chút rồi.

Dương Gian nhớ lại lần trước, hắn phát hiện rất nhiều vật phẩm bằng giấy đã được thay đổi, bổ sung thêm rất nhiều thứ mới mẻ.

Chẳng hạn như lần này Dương Gian thấy trên mặt đất bên cạnh có bày một cái máy tính, máy tính này cũng làm bằng giấy, xanh xanh đỏ đỏ, giống y như đúc đồ hàng mã dùng để đốt cúng bái cho người chết.

Ngoại trừ thứ này ra, hắn còn thấy kính râm, biệt thự, hộp trang điểm...

Hiển nhiên cửa tiệm bán đồ hàng mã này cũng đã bắt đầu đuổi kịp thời đại, bỏ mấy thứ đồ hàng mã đời trước như kiệu giấy linh tinh, dần dần hiện đại hóa hơn.

“Cô tới cửa hàng này làm gì? Đừng có nói với tôi là cô là chủ của cửa tiệm này đó nha Dương Gian thu hồi ánh mắt, liếc nhìn nữ thi ở bên cạnh. Giờ phút này nữ thi đang lắc lư cổ, dùng ánh mắt trống rỗng quan sát khắp nơi, dường như đang tìm kiếm gì đó.

“Tôi còn có chuyện khác, không rảnh đứng đây lãng phí thời gian, nếu cô muốn làm cái gì thì làm nhanh lên, tôi không chờ cô mãi đâu"

Dương Gian thúc giục, kêu nữ thi đừng rề rà nữa, đừng chậm trễ thời gian của hắn.

Hắn còn muốn đi đến tiệm quan tài mua quan tài.

Nữ thi nhanh chóng quan sát một lượt cả cửa hàng không quá rộng lớn này, cuối cùng tầm mắt của nó dừng lại, nhìn chằm chằm vào một thứ.

Dương Gian phát hiện ra hành động khác thường của nữ thi, hắn nhìn theo tầm nhìn của nữ thi, lại phát hiện thứ nữ thi đang nhìn chằm chằm chính là một cái người giấy có vẻ như là hàng tồn đọng ở trong góc, người giấy kia có hình tượng của một cô gái, hơn nữa người giấy này được chế tạo khá cẩn thận, nhìn thoáng qua trông giống như có một cô gái xinh đẹp yếu đuối đứng ở nơi đó.

"Hừm?"

Sau đó Dương Gian lại nhìn nữ thi, lại nhìn người giấy, lập tức có chút nghi ngờ. Người giấy giống nữ thi đến bảy tám mươi phần trăm.

Giống như người giấy được chế tạo dựa theo vẻ ngoài của nữ thi, đồng thời dựa trên những đường nét cơ bản của gương mặt để tiến hành chỉnh sửa làm nó càng đẹp hơn. Nhưng cho dù là thế thì nữ thi vẫn trông rất giống người giấy kia.

“Thì ra là thế, cô đến nơi này để tìm người giấy, xem ra cô đúng là có chút ít liên hệ với người giấy này.

Dương Gian lập tức biết được ý đồ của nữ thi.

Nữ thi không nói gì, cô chỉ đi về phía người giấy trong góc phòng.

Dương Gian cũng có chút tò mò, hắn cũng đi sang bên đó xem xét cho rõ ràng.

Nhưng chờ đến khi Dương Gian đi đến bên cạnh người giấy rồi mới phát hiện người giấy được chế tạo vô cùng cẩn thận này cũng đã bị hư hao, tuy rằng mặt chính diện không bị tổn thương gì, nhưng phần lưng của người giấy lại bị rách mấy lỗ, giống như bị thứ gì đó cố tình cắt đứt, hơn nữa ở những lỗ hỏng còn dính nước sơn màu đỏ, giống như máu tươi chảy ra từ miệng vết thương.

1103 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận