Khủng Bố Sống Lại (Bản dịch thứ 2)

Chương 3623: Thời Đại Linh Dị

Sau đó hắn sử dụng linh dị của hồ máu, vớt một cái quan tài màu đen lên.

Bên trong quan tài màu đen này đang giam giữ Mạnh Tiểu đồng đã bị lệ quỷ khôi phục.

Dương Gian dùng linh dị của quỷ lừa gạt để biến ra một cái xẻng, sau đó bắt đầu đào khu vực kế bên ngôi mộ của Mạnh Tiểu Đổng.

Chỉ trong chốc lát sau, một cái hố to đã dần dần xuất hiện.

Dương Gian chôn cái quan tài màu đen kia xuống sau đó lại đặt một bức tranh sơn dầu lên bên trên làm vật chôn cùng, sau đó lại đắp bùn đất vào lại.

“Đến tận lúc chết thì Mạnh Tiểu Đổng vẫn muốn quay về nơi này để gặp lại Trương Động lần nữa.

Giờ phút này, Dương Gian đột nhiên hiểu ra vì sao lúc trước khi hắn đển nhà cổ truyền tin lại sẽ gặp được Mạnh Tiểu Đổng.

Rõ ràng Mạnh Tiểu Đổng chân chính đã chết trong phòng 301, nhưng mà cuối cùng lại xuất hiện ở trong tòa nhà cổ này một cách ly kỳ, còn suýt chút nữa giết chết toàn bộ bọn họ.

Hiện tại Dương Gian đã có thể hiểu được, chắc chắn là do Mạnh Tiểu Đổng trước khi chết đã chuẩn bị kỹ lưỡng mọi thứ, thông qua thủ đoạn xâm lấn vô hạn để làm một Mạnh Tiểu Đổng khác tiến đến nơi này để tham dự lễ tang của Trương Động, bởi vì bà ấy biết bà ấy không thể chống cự được đến lúc đó. Cho nên lúc đó Dương Gian mới có thể gặp được Mạnh Tiểu Đổng đã trở thành lệ quỷ.

Trông thì có vẻ là trùng hợp, trên thực tế mọi thứ đều đã được sắp xếp từ trước.

Sau khi chôn Mạnh Tiểu Đổng xong, Dương Gian chuẩn bị đứng dậy rời đi, hắn không muốn ở lại chỗ này quá lâu, bởi vì Trương Động đang ở bên trong tòa nhà cổ cách đó không xa, hắn không muốn bị một con lệ quỷ khủng bố như thế theo dõi.

Ngay lúc hắn chuẩn bị phá vỡ giới hạn giữa hiện thực và khu linh dị để quay về hiện thực.

Hắn lại nhìn thoáng qua thấy được một nén nhang đã bị đứt đoạn ở giữa.

Đó không phải là nén nhang bình thường, mà là nhang chiêu hồn, là vật phẩm linh dị mà chỉ có người chiêu hồn của cổ trấn Thái Bình mới có thể tạo ra được, sau khi đốt nó lên là có thể gọi hồn của người nào đó quay về.

“Còn nhớ lúc trước Hồng tỷ đã nói, bởi vì trình độ của mình còn quá thấp, cho dù có biết được quá nhiều cũng không có tác dụng gì, đợi đến khi mình đạt đến cấp bậc như bọn họ thì đến nơi này đốt một nén nhang, đánh thức ai đó ở nơi này"

Dương Gian đột nhiên nhớ đến một lời hứa.

Hồng tỷ còn tưởng rằng Dương Gian phải tốn thêm hai ba năm nữa mới có thể đạt đến cấp bậc như cô. Nhưng mà chỉ mới hơn nửa năm, hắn cũng đã làm được rồi.

Có lẽ hắn có thể thực hiện lời hứa hẹn này sớm hơn dự định.

“Có nên đốt lên thử không nhỉ?"

Ánh mắt Dương Gian có chút dao động, nhìn đoạn nhang kia, có chút do dự.

Hắn đã gặp qua một vài ngự quỷ nhân thời dân quốc còn sống, chẳng hạn như ông chủ tiệm thuốc Trương Bá Hoa, chủ nhân bãi tha ma La Ngàn được chiêu hồn đến, cùng với Trương Ấu Hồng từng đốt nhang chiêu hồn, thậm chí thông qua chiếc ghế bành quỷ dị trong nhà cổ, hắn còn từng tiếp xúc với Trương Động...

Hai người duy nhất hắn chưa gặp qua chính là Mạnh Tiểu Đổng và La Văn Tùng.

Mà cây nhang này lại vô cùng trùng hợp mà cắm lên trên ngôi mộ của La Văn Tùng.

Cho nên, sau khi đốt cây nhang này lên, vong hồn được chiêu đến có lẽ chính là La Văn Tùng.

Đến nỗi vì sao lại sắp xếp như thế này, Dương Gian còn chưa biết, có lẽ sau khi hắn đốt cây nhang này lên mới có thể biết được.

Nhưng mà Dương Gian vẫn cứ có chút do dự.

Cũng không phải là có nguy hiểm gì, mà là hắn cảm thấy mọi thứ đều không có bất cứ ý nghĩa gì.

Thời đại linh dị đã xuất hiện, toàn bộ nhân vật đứng đầu thời dân quốc đều đã bị chôn cất, cho dù vong hồn có thể trở về trong thời gian ngắn thì có thể giúp ích được gì đâu chứ?

Nhưng mà những lão già từ ở thời dân quốc đã sắp xếp mọi thứ từ trước như thế, bên trong những hành động này có bóng dáng của ông Tần hay không?

Khi ông Tần còn sống, ông ấy có thể trò chuyện với bản thân trong tương lai.

Cho nên nếu ông Tần muốn để lại tin tức và manh mối quan trọng gì thì đều rất dễ dàng.

“Đốt nó lên thử đi, nếu không để nó ở lại chỗ này, trong lòng sẽ cứ canh cánh mãi"

Cuối cùng Dương Gian cũng đưa ra quyết định, hắn không vội vàng rời đi nơi này, ngược lại xoay người đi đến trước mộ La Văn Tùng.

Ngôi mộ của La Văn Tùng đã ở đây khá lâu, thậm chí di ảnh đính bên trên còn là dáng vẻ của ông ta lúc còn ở tuổi trung niên.

Hắn đốt nửa cây nhang còn sót lại bên trên ngôi mộ này lên.

Theo một luồng sương khói quỷ dị bốc lên, Dương Gian đột nhiên cảm nhận được bên trong làn sương khó kia có một bóng người đang nhanh chóng ngưng tụ thành hình, đồng thời một loại khí tức linh dị làm người ta bất an bắt đầu nhanh chóng lan tràn khắp xung quanh.1074 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận