Khủng Bố Sống Lại (Bản dịch thứ 2)

Chương 3529: Chết Vô Ích

Ngoài trừ việc này ra, ô che mưa trong tay hắn cũng sắp sửa không chịu nổi, dần dần mất đi khả năng che mưa, bắt đầu trở nên rách rưới. Ô che mưa đang bị mưa to xối hư, Dương Gian không còn thứ gì để che đậy, nước mưa rơi thẳng xuống trên người hắn.

Tuy rằng Dương Gian đã cố ý tránh không để nước mưa xối trúng, nhưng nếu muốn đi sang ngôi nhà khác thì nhất định phải đi ngang qua khu vực trời mưa này, mà ô che mưa lại mất đi tác dụng, cho dù hắn muốn trốn tránh để bản thân không dính phải nước mưa cũng không được.

Ngay từ đầu Dương Gian còn tưởng rằng nước mưa là một kiểu tấn công linh dị, nhưng sau khi hắn bị mắc mưa rồi lại không cảm giác bản thân có dấu hiệu bị ăn mòn, chỉ cảm nhận được một loại khí tức lạnh lẽo đang bao vây quanh chính hắn, không thể xóa bỏ được, giống như đã trúng nguyền rủa nào đó.

Dương Gian không hề để ý đến, hắn dùng tốc độ nhanh nhất để đi đến cửa chính của một ngôi nhà khác, sau đó không chút do dự phá cửa đi vào bên trong.

Sau khi vào đến bên trong, Dương Gian không bị mưa xối nữa.

Nhưng trong lòng hắn lại cảm thấy có chút lo lắng, dường như bị mắc mưa ở nơi đây là một chuyện cực kỳ bất hạnh.

Dương Gian không nghĩ nhiều, hắn tiếp tục làm Vương Thiện sống lại, để hắn ta tiếp tục tìm kiếm ô che mưa chân chính.

Tuy rằng mỗi một lần sống lại Vương Thiện đều sẽ oán giận, nhưng nói thì nói, hắn cũng không rề rà không làm việc, vẫn vô cùng có trách nhiệm, tuy rằng cũng có nguyên nhân là vì Dương Gian đã sửa chữa ký ức của hắn, nhưng cũng có một phần là nhờ vào một ít phẩm chất vốn có của chính Vương Thiện. Nhưng ngay trong lúc Vương Thiện đang cố gắng làm việc, Dương Gian lại đột nhiên nhận ra một chút điều dị thường, hắn lập tức nhìn ra ngoài cửa chính. Bên ngoài tối đen, bầu trời mưa mãi không ngớt, không có bất cứ dấu hiệu sẽ tạnh mưa nào. Chỉ có điều không biết từ lúc nào đã có mấy bóng người màu đen đứng dưới làn mưa to đó, mấy bóng người kia đều cầm ô che mưa màu đen, không nhanh không chậm bước về phía này. Hơn nữa những chiếc ô che mưa màu đen trong tay mấy bóng người kia lại không hề bị mưa xối hư, khác hoàn toàn với chiếc ô rách bươm chỉ còn lại khung xương của Dương Gian.

“Đây là lệ quỷ cầm ô che mưa ở tầng thứ năm sao? Lúc trước nó không xuất hiện, bây giờ lại đột ngột hiện ra, hơn nữa còn nhắm về phía mình.

Ánh mắt Dương Gian trở nên nghiêm túc lên, sau đó nhìn bản thân đã bị mưa xối ướt nhẹp, cũng đã hiểu được đại khái.

Không thể dính vào cơn mưa của tầng thứ năm này, một khi bị mưa xối, quỷ ở tầng thứ năm sẽ lập tức tìm đến. Nếu gặp mưa trong thời gian dài, nói không chừng số lượng lệ quỷ tìm đến sẽ càng nhiều hơn.

Đây là sự nguy hiểm của tầng thứ năm.

Nhưng Dương Gian lại không suy nghĩ những chuyện này, hắn chỉ nhìn mấy chiếc ô che mưa trong tay đám lệ quỷ kia, trong đầu không khỏi toát lên một suy nghĩ.

Có khi nào ô che mưa chân chính không nằm trong mấy căn nhà này, mà lại nằm trong tay của một con lệ quỷ nào đó hay không?

Vì những chiếc ô che mưa trong tay mấy lệ quỷ ở bên ngoài đều đang trong trạng thái được mở ra. Hơn nữa lúc trước trường thương màu đỏ đột nhiên bay ra ngoài, có lẽ nó không phải đang chỉ về phía một ngôi nhà nào, mà là đang chỉ một lệ quỷ nào đó.

Nếu ô che mưa chân chính bị lệ quỷ nào đó cầm trong tay, hơn nữa lệ quỷ này còn liên tục du đãng bên trong cơn mưa, như vậy người sống không có khả năng tìm được cái ô che mưa đó, vì không có bất cứ ngự quỷ nhân nào có thể đứng ở trong mưa to, chống cự với đòn tấn công của vô số lệ quỷ, sau đó thành công cướp được cái ô che mưa màu đen chân chính cả.

Nếu đổi lại là Dương Gian của quá khứ tiến vào tầng thứ năm này, chắc chắn sẽ chết, không thể nào sống sót đi ra ngoài.

Hiện tại Dương Gian lại cảm thấy có thể thử xem sao, tuy rằng quá trình rất nguy hiểm, nhưng lại có thể tiết kiệm được một lượng lớn thời gian.

Nhưng đây cũng chỉ là do hắn đoán.

“Kiểm tra thử xem là được thôi.

Dương Gian thừa dịp lệ quỷ còn chưa đến gần, hắn lại nắm chặt trường thương màu đỏ, sau đó bắt đầu ước nguyện.

“Chỉ dẫn tôi tìm được ô che mưa màu đen chân chính"

Cũng giống như lần trước, trên trường thương màu đỏ chảy ra máu tươi, sau đó nó liên tục run rẩy, đến cuối cùng không ngờ lại đột ngột bay ra khỏi nhà giống như lần trước.

Nhưng lần này nó cũng không thể bay được bao xa, trường thương bị dính nước mưa lại rơi xuống mặt đất, sau đó linh dị của quỷ ước nguyện lại mất đi hiệu lực lần nữa.

“Quả nhiên, cái ô kia không ở trong phòng Dương Gian thấy thế lại càng cảm thấy phỏng đoán lúc nãy của bản thân là chính xác.

“Gì chứ? Vậy từ nãy đến giờ tôi chết uổng công sao?"

Vương Thiện ở bên cạnh thấy cảnh này lập tức trợn tròn mắt nhìn Dương Gian.

Dương Gian nói:

“Cũng không thể nói là uổng công, sự tồn tại của anh đã giúp tôi loại bỏ đi một lựa chọn, làm tôi càng tiếp cận sự thật hơn, nếu không có anh, tôi còn không biết phải ở chỗ này tìm đến lúc nào, hơn nữa mỗi khi đối mặt với những đầu cả.

linh dị mới không biết đến đều cẩn phải từ từ cẩn thận thăm dò, không có ai là biết được mọi thứ ngay từ 1080 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận