Khủng Bố Sống Lại (Bản dịch thứ 2)

Chương 3601: Đóng Góp

Hơn nữa thay vì giữ lại liều thuốc Đông Y cuối cùng này trong tay không làm gì, còn không bằng tặng nó đi, để nó phát huy chút ra chút giá trị cuối cùng.

“Nếu đội trưởng Dương đã nói thế, vậy tôi cũng không khách sáo nữa.

Vu Thành Chí không từ chối nữa, hiện tại hắn thật sự rất cần thứ này, dù sao thì nếu đã có thể sống sót thì làm gì có ai muốn chết chứ.

Dương Gian nói:

“Tôi phải đi tiếp rồi, còn có chuyện quan trọng hơn chờ tôi đi làm.

“Vậy chúc đội trưởng Dương mọi chuyện thuận lợi.

Vu Thành Chí nhìn Dương Gian rời đi.

Trong lòng không hiểu sao lại có cảm giác sôi trào.

Nếu như nói thời đại này còn có hi vọng, vậy chắc chắn đó chính là Dương Gian, nếu cuối cùng đến cả hắn cũng không thể tìm ra cách giải quyết thời đại linh dị này, có lẽ tương lai sẽ tiêu đời thật rồi.

“Trước khi Dương Gian thành công, mình nhất định phải cố chịu đựng, tuy rằng không thể giúp đỡ chuyện lớn lao gì, nhưng ít nhất mình cũng phải cố gắng quản lý tốt thành phố Đại Trường, dù cho sau này chết đi thì cũng coi như là đã đóng góp chút sức lực.

Vu Thành Chí nhìn bao thuốc Đông Y trong tay, nghĩ thầm.

Dương Gian ở lại thành phố Đại Trường một lúc, giải quyết xong sự kiện linh dị rồi mới rời đi.

Sau chuyến đi này, hắn cũng đã hiểu ra, trong thời đại dần dần mất đi hi vọng này vẫn còn có người cắn răng chống đỡ, cống hiến một phần sức lực của bản thân, ngăn cản cơn sóng thời đại linh dị này.

Mang theo suy nghĩ này, Dương Gian đi đến một thành phố khác.

Đây là một thành phố rất quen thuộc, thành phố Đại Hán.

Sở dĩ nói nó quen thuộc là bởi vì bưu cục quỷ ở ngay trong thành phố Đại Hán này, hơn nữa người phụ trách Tôn Thụy vẫn còn hoạt động năng nổ bên trong bưu cục quỷ, nhưng mà bưu cực quỷ đã dừng hoạt động, trước đây sau khi Dương Gian đưa xong bức thư cuối cùng, bưu cực quỷ cũng đã đổi tên thành chung cư địa ngục.

Dương Gian đi đến thành phố Đại Hán, cũng không chạy đến bưu cục quỷ ngay, mà lại dao một vòng quanh trung tâm thành phố.

Hắn phát hiện thành phố này không hề phát sinh sự kiện linh dị, nhưng nơi đây lại có vẻ rất quạnh quẽ, không có chút sức sống nào, giống như đã từng bị lệ quỷ tấn công vậy.

Hiện tượng này rất kỳ lạ.

Theo lý thuyết thì thành phố không phát sinh sự kiện linh dị sẽ có rất nhiều người cư trú, thậm chí càng trở nên nhộn nhịp hơn trước kia mới đúng, nhưng hiện thực lại trái ngược hoàn toàn với lý thuyết, Dương Gian có chút tò mò, hắn quyết định đi đến bưu cục quỷ xem thử, có lẽ Tôn Thụy sẽ biết gì đó, dù sao thì hắn ta vẫn luôn ở trong bưu cục quỷ, chưa từng dời mắt khỏi thành phố Đại Hán.

Dương Gian nhanh chóng đi đến trước tòa cao ốc bị phong tỏa bỏ hoang kia.

Đợi đến khi mở quỷ nhãn ra, theo quỹ nhãn ăn mòn, tòa cao ốc trước mặt đã biến mất không thấy, một tòa nhà năm tầng quỷ dị xuất hiện ở trước mặt.

Phía trước tòa nhà cũ kỹ thời dân quốc này còn treo một cái đèn quảng cáo nê ông chớp tắt, bên trên viết bốn chữ to: Chung cư Địa Ngục.

Sau khi Dương Gian khống chế xe buýt linh dị rồi, có thể dễ dàng phá vỡ giới hạn giữa hiện thực và linh dị, hắn chỉ bước về phía trước vài trước cũng đã đứng ở phía trước căn nhà cũ kỹ thời dân quốc này rồi.

“Vẫn giống hệt như trước đây, không có thay đổi gì cả"

“Không, không đúng, có chút thay đổi.

Sau đó ánh mắt hắn trở nên nghiêm túc, xuyên thấu quá cánh cửa lại bất ngờ nhìn thấy bên trong có không ít người tụ tập, những người đó đều rất xa lạ, hơn nữa không giống như là ngự quỷ nhân, ngược lại giống người thường hơn.

Khi Dương Gian đẩy cửa bước vào, có không ít người trong đại sảnh lầu một lập tức đổ dồn ánh mắt về phía hắn. “Lại có người xui xẻo đi vào nơi này, xem ra nhóm người trước đó đã chết gần hết sạch rồi, nếu không cũng không tuyển người mới nhanh như thế.

Có người nói.

“Tôi thật sự không muốn ở lại cái chỗ quái quỷ này thêm một khắc nào nữa, ép buộc người ta tiến vào bên trong sự kiện linh dị cầu sinh, rốt cuộc là tên khốn nạn nào đã xây dựng ra một nơi như thế này chứ"

Cũng có người oán giận.

“Nè, ma mới, cậu tên gì?"

Có người gọi Dương Gian. Dương Gian nhìn thấy tình cảnh này lập tức nhíu mày, chỉ hơi nhìn lướt qua một vòng là lập tức hiểu được quỷ bưu cục đã xảy ra chuyện gì.

“Tôn Thụy lại thiết lập quy tắc mới, chuẩn bị khởi động lại chung cư Địa Ngục này sao?"

Sự xuất hiện của những người thường nơi đây chính là chứng cứ tốt nhất.

Dương Gian không khỏi nhớ lại lòng quyết tâm lúc trước của Tôn Thụy khi hắn tiến vào nơi này, lúc đó dù hắn phải đặt cược cả tính mệnh cũng muốn đóng bưu cục quỷ này, ngăn chặn không cho người mang tin tức tồn tại. Không ngờ cảnh đời thay đổi, chỉ mới nửa năm ngắn ngủi, vậy mà Tôn Thụy đã đi lên bước đường xưa rồi.

1037 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận