Khủng Bố Sống Lại (Bản dịch thứ 2)

Chương 3599: Khả Năng

Không bao lâu sau. Xung quanh lập tức có động tĩnh.

Có tiếng vọng xuất hiện, một thứ gì đó từ tầng cao nhất của cao ốc gần đó rơi xuống.

“Tới rồi sao?"

Dương Gian nhìn về phía phát ra âm thanh, lại thấy có một bộ thi thể nằm trên mặt đất, thi thể rơi từ trên lầu cao xuống vậy mà vẫn còn nguyên vẹn, ngược lại đầu của nó còn vặn vẹo, trợn to đôi mắt tĩnh mịch nhìn chằm chằm vào hắn.

Sau đó, thi thể này từ từ bò về phía bên này.

Ngay từ đầu tốc độ còn tương đối chậm, nhưng sau đó tốc độ càng lúc càng nhanh, còn nhanh hơn một người bình thường chạy rất nhiều.

"Hừm?"

Chỉ có điều ngay sau đó, Dương Gian lại đã nhận ra gì đó, hắn nhìn lên đỉnh đầu, sau đó lại lui ra sau vài bước.

Đùng!

Lại là một tiếng vang lớn.

Thi thể thứ hai từ trên lầu cao rơi xuống, suýt chút nữa đã rơi trúng đầu Dương Gian.

Sau khi thi thể rơi xuống, nó cũng không bị dập nát tí nào, ngược lại cũng vặn vẹo cơ thể, nhanh chóng thức tỉnh.

“Thì ra là thế, trong sự kiện linh dị này có đến hai lệ quỷ, không, không đúng, có lẽ hai thi thể này là cùng một lệ quỷ, chẳng qua chỉ là sức mạnh linh dị của lệ quỷ ký túc lên hai thi thể này mà thôi.

Dương Gian nhìn trái nhìn phải, lập tức hiểu ra.

Chẳng trách không thể nào giải quyết được sự kiện linh dị này.

Nếu một ngự quỷ nhân bước vào nơi này sẽ theo bản năng mà cho rằng bản thân chỉ cần đối kháng với một lệ quỷ, chờ đến khi thành công giam giữ được một bộ thi thể rồi, tuyệt đối sẽ không thể nào tưởng tượng được còn sẽ có thi thể khác tấn công chính mình.

Nếu không cẩn thận, rất có khả năng sẽ chết ở nơi này.

Nhưng đáng tiếc, hai thi thể này lại đối mặt với Dương Gian.

Đối với thi thể rơi xuống bên cạnh hắn, Dương Gian lập tức nhấc chân đá qua.

Thi thể quỷ dị vừa mới sống lại chuẩn bị giết người đã bị Dương Gian sút bay ra xa vài mét, sau đó tê liệt ngã xuống đất không còn nhúc nhích nữa, hoàn toàn rơi vào yên lặng.

Bộ thi thể còn lại cũng đang nhanh chóng bò đến gần chuẩn bị tấn công Dương Gian, cũng bị Dương Gian nhấc chân đạp lại, sau đó nó hơi run rẩy, cũng không còn nhúc nhích nữa. Cứ như thế, hai lệ quỷ bị Dương Gian thu phục một cách dễ dàng, không có bất cứ khó khăn nào. Nhớ lại trước đây khi Dương Gian đối mặt với lệ quỷ, hắn vẫn còn phải rất cẩn thận, thận trọng từng chút một, hiện tại hắn lại trưởng thành đến trình độ này, đến cả lệ quỷ nhìn thấy hắn cũng đều bị vòng đường khác. Cho dù hiện tại Dương Gian đứng yên tại chỗ không nhúc nhích để mặc cho lệ quỷ tấn công thì lệ quỷ không chỉ không giết chết được Dương Gian, ngược lại còn sẽ bị linh dị của Dương Gian tấn công ngược trở lại, trực tiếp rơi vào ngủ say.

“Nếu không phải mình không có cách phân thân, năng lực của một người là có hạn thì dựa vào thực lực hiện tại của mình, đúng là có khả năng kết thúc thời đại linh dị này. Dương Gian không khống chế được mà suy nghĩ như thế.

Chỉ tiếc đây cũng chỉ là ngẫm nghĩ mà thôi. Cho dù hắn làm việc liên tục hai mươi bốn giờ không nghỉ ngơi thì cũng không thể ôm đồm quá nhiều việc. Hơn nữa làm việc với cường độ cao như thế sẽ chỉ chết càng nhanh hơn thôi.

Dương Gian quăng hai thi thể nào vào trong hồ máu, sự kiện linh dị bên trong khu vực phong tỏa này cũng coi như đã được giải quyết xong, hắn không hề dừng lại, tiếp tục chạy đến nơi bị phong tỏa tiếp theo.

Mười phút sau, Dương Gian lại bước ra khỏi khu vực phong tỏa thứ hai, chuẩn bị đi đến vị trí thứ ba. Lại mười phút sau.

Đến khi Dương Gian bước ra khỏi khu vực phong tỏa thứ ba, một người đột nhiên xuất hiện cản trước mặt hắn.

“Tôi còn tưởng rằng tin tức bên phía tổng bộ là giả, chỉ là để trấn an lòng người thôi chứ, không ngờ đội trưởng Dương đã trở lại thật rồi.

Một người đàn ông chừng ba mươi tuổi nhưng gương mặt đã vô cùng tiều tụy, cơ thể gầy ốm giống như đã sắp gần đất xa trời mở miệng nói.

Hắn tên là Vu Thành Chí, là người phụ trách thành phố Đại Trường.

Ở thời kỳ này, Vu Thành Chí cũng coi như là tiền bối có kinh nghiệm trong giới linh dị, nhưng mà ở trước mặt Dương Gian, hắn chỉ có thể coi như là một người mới, hơn nữa hắn cũng đã trải qua sự thay đổi thời đại của tổng bộ, biết được rất rõ ràng muốn sống sót ở thời đại này khó khăn đến mức nào, cũng vì có cái để so sánh, hắn mới biết rõ sự tồn tại của Dương Gian quan trọng đến mức nào.

Cho nên giờ phút này khi Vu Thành Chí nhìn thấy Dương Gian quay về, trong lòng hắn thật sự rất vui vẻ.

“Anh rất tốt, trong khả năng cho phép, anh đã quản lý thành phố này rất tốt, cho dù cũng có sự kiện linh dị phát sinh, nhưng cũng không ảnh hưởng đến sự an toàn của quá nhiều người.

Dương Gian nói.

1052 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận