Khủng Bố Sống Lại (Bản dịch thứ 2)

Chương 3541: Bán Thân

“Sau khi tôi đi vào phố quỷ cổ trấn Thái Bình cũng thật sự tìm được một ít cách để giải quyết lệ quỷ khôi phục, tôi nhớ rõ kế bên cửa tiệm bán đồ hàng mã kia còn có một tiệm thuốc Đông Y, ông chủ tiệm thuốc có bán một liều thuốc Đông Y có thể làm chậm lại quá trình lệ quỷ khôi phục.

“Thuốc Đông Y?"

Gương mặt Dương Gian hơi thay đổi, hiện tại trong tay hắn cũng còn một gói thuốc Đông Y, đó là do ông cụ thời dân quốc kia đưa cho hắn.

Vậy ông chủ tiệm thuốc mà Lâm Uẩn Huy gặp được có phải cũng là ông ta không?

“Vậy vì sao cô không dùng liều thuốc Đông Y kia?"

Dương Gian hỏi.

Lâm Uẩn Huy nói:“Vì ông chủ tiệm thuốc kia không chịu bán cho tôi, ông ta nói tôi không có chút tiềm lực nào, không xứng uống thuốc"

Dương Gian nghe xong bình tĩnh nói:

“Xem ra lúc ông chủ kia còn trẻ tính cách khá là ngông cuồng, mạnh mẽ.

Nghe những lời này là hắn đã có thể kết luận ông chủ tiệm thuốc mà Lâm Uẩn Huy nhắc đến chính là ông cụ thời dân quốc mà hắn từng quen biết.

Ông cụ thời dân quốc kia đã dành cả đời để chờ đợi biến số xuất hiện.

Mà ông ta lại cam tâm tình nguyện đưa cho Dương Gian ba bao thuốc Đông Y, nhất định cũng có lý do riêng, chắc chắn ông ta đã đánh giá cao tiềm lực nào đó trên người Dương Gian, nếu ông chủ tiệm thuốc này gặp được ai cũng đều đưa thuốc, vậy cho dù có nhiều thuốc hơn nữa cũng không đủ để ông đưa, cho nên ông ta sẽ chỉ tặng hoặc bán thuốc cho những ngự quỷ nhân mà ông cảm thấy có tiềm lực.

Dù sao biến số vạn người không tìm được một kia chắc chắn cũng không thể nào xuất hiện trên người của một ngự quỷ nhân bình thường không có bất cứ tiềm lực nào.

Cho nên thực lực của cái cô Lâm Uẩn Huy này ở thời đại dân quốc cũng không thuộc nhóm người top đầu, chỉ có thể coi như trung bình.

Nhưng Lâm Uẩn Huy sau khi ngủ say vài chục năm, giải quyết xong vấn đề lệ quỷ khôi phục sống lại thì chưa chắc.

“Cô không mua được thuốc nên cô mới quyết định mua quan tài của cửa hàng bán quan tài sao? Nằm ngủ bên trong cái quan tài kia đúng là có thể áp chế lệ quỷ khôi phục.

Dương Gian nói.

Lâm Uẩn Huy nói:

“Đúng vậy, đó là cách thứ ba mà tôi tìm được...Khuyết điểm duy nhất chính là giá của một cái quan tài quá mắc, lúc đó tôi không có đủ tiền, không có cách nào khác, tôi chỉ có thể đi đến cửa tiệm hàng mã tự bán bản thân đi, nói chính xác hơn là bán đi một nửa bản thân.

“Bán một nửa bản thân đi?"

Sắc mặt Dương Gian hơi thay đổi.

“Đúng vậy, đây chỉ là một phương pháp tự dồn vào chỗ chết để sống sót thôi. Nếu tôi giải quyết được vấn đề lệ quỷ khôi phục, sống lại lần nữa, vậy thì tôi có thể nghĩ cách quay về cửa tiệm bán đồ hàng mã để lấy một nửa tôi quay về, lúc đó tôi cũng có một ít người bạn trong giới linh dị, cho dù mỗi người góp một ít thì việc mua người giấy của tôi về cũng không phải là việc khó, chỉ là lúc đó tình huống quá khẩn cấp, tôi cũng chỉ có thể làm như thế"

“Nếu tôi không giải quyết được vấn đề lệ quỷ khôi phục của bản thân, vậy thì tất cả mọi thứ đều sẽ không có ý nghĩa gì"

“Khá mạo hiểm, nhưng suy nghĩ của cô cũng không sai.

Dương Gian gật đầu, cảm thấy lúc đó Lâm Uẩn Huy làm rất đúng.

Nếu đến cả sống cũng không sống sót được thì nói cái gì cũng không có tác dụng gì.

Hơn nữa trong lúc gặp phải lệ quỷ khôi phục, có thể có cách ứng phó đã rất không tệ rồi, không kịp kén cá chọn canh.

Dương Gian và Lâm Uẩn Huy đi dọc theo phố quỷ, liên tục đi về phía trước, mãi đến khi cửa hàng ở hai bên phố đều biến mất, phía cuối chỉ còn lại con đường đá xanh cũ kỹ, một căn nhà lẻ loi mới dần dần xuất hiện trong tầm måt.

“Sắp đến rồi, đằng trước chính là cửa hàng bán quan tài, lần trước tôi vô tình đi vào nơi này, nhưng lại không tiến vào cửa tiệm quan tài này, chỉ coi nó như điểm cuối cùng, sau đó xoay người rời đi, cho nên tính kỹ ra thì đây cũng là lần đầu tiên tôi tiếp xúc với cái cửa hàng này"

Dương Gian quay đầu nhìn về phía Lâm Uẩn Huy:

“Nếu cô có tin tức quan trọng gì thì tôi kiến nghị cô nên tiết lộ ra trước luôn đi.

“Lúc trước tôi từng đi vào bên trong mua một cái quan tài, nhưng cũng không ở lại quá lâu, vào một chút đã rời đi ngay, không gặp bất cứ nguy hiểm gì, tôi cũng không thể cung cấp bất cứ tin tức hữu dụng nào, chỉ biết lúc đó giá của một cái quan tài rất đắt, phải tốn đến ba mươi sáu đồng tiền quỷ, không biết bây giờ có còn giữ lại giá đó hay không"

Lâm Uẩn Huy nói.

Dương Gian nói:

“Cái giá ba mươi sáu đồng mà cô nói đã là chuyện của quá khứ xa xưa rồi, bây giờ đã không còn giá đó nữa, lúc trước khi tôi đến, trong cửa hàng bán quan tài này có âm thanh vọng ra, nói một cái quan tài mười tám đồng, nhưng hiện tại cũng đã qua đi một đoạn thời gian, có khả năng lại đổi giá khác nữa"

“Nếu như chỉ vì mua một cái quan tài thôi thì số tiền trong tay cậu cũng đã đủ rồi, sẽ không gặp bất cứ phiền phức gì, trừ phi...cậu có ý đồ gì đó với cái tiệm bán quan tài này"

Lâm Uẩn Huy nói.

“Tôi từng có ý định đi ăn cướp cửa hàng bán quan tài này.

Dương Gian cũng không hề giấu diếm, nói thẳng.

1098 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận