Khủng Bố Sống Lại (Bản dịch thứ 2)

Chương 3372: Biến Mất

Lúc này tất cả đội trưởng của tổng bộ đều đã tập hợp lại ở thành phố Đại Hải.

Họ đến rất nhanh, vì vài phút sau thuyền U Linh sẽ xuất hiện trong thành phố này, họ không hành động nhanh không được.

Mà vừa mới vào đến thành phố Đại Hải, họ đã phát hiện Diệp Chân đang đánh nhau với người của tổ chức Quốc Vương, hơn nữa Diệp Chân còn đang chiếm cơ trên, một tên quốc vương của đối phương đang bị Diệp Chân đè dưới đất đánh, tuy rằng khá lỳ đòn, nhưng mà ai cũng đều nhìn ra được, nếu như không có bất ngờ gì xảy ra, chỉ cần một chọi một thì đối phương chắc chắn sẽ bị Diệp Chân xử lý.

Cho nên họ không thèm ra tay, mà ẩn núp ở xung quanh, tính vây đánh viện binh, nhìn xem đối phương có tên quốc vương nào khác đến viện binh hay không.

Không ngờ không chờ được quốc vương, lại chờ đến được ba thành viên của tiểu đội quốc vương đang có ý định bỏ trốn.

Tuy rằng năng lực của thành viên trong tiểu đội quốc vương cũng không yếu, thậm chí nếu người của một tiểu đội phối hợp lại với nhau còn có thể cầm chân được một đội trưởng, nhưng mà thật đáng tiếc, lần này không phải chỉ có một đội trưởng đến nơi đây, mà là tất cả đội trưởng đều đến, thậm chí còn bao gồm tiểu đội bảy người do Lý Dương dẫn dắt, và viện binh người không mặt mà Hà Ngân Nhi mời từ cổ trấn Thái Bình đến. Cộng thêm đám người Liễu Tam, Vương Sát Linh, Lâm Bắc, Chu Đăng, Lục Chí Văn, Lý Nhạc Bình và Hà Nguyệt Liên, đội hình như thế này tập hợp ở bên nhau, trừ khi tất cả các quốc vương của tổ chức Quốc Vương đồng loạt ra tay, nếu không sẽ không có ai có thể sống sót thoát khỏi tay của họ.

“Ba thành viên của tổ chức Quốc Vương lúc nãy đều đã giải quyết, một người đã chết, bắt sống được hai người, hiện tại Liễu Tam đang thẩm vấn, muốn lấy được tin tình báo gì đó, nhưng mà dựa theo tình hình hiện tại thì viện binh của đối phương sẽ không đến, thuyền U Linh sẽ xuất hiện ngay lập tức, người của tổ chức Quốc Vương không muốn phát sinh xung đột với chúng ta vào lúc này, tên quốc vương đánh nhau với Diệp Chân kia chủ yếu là vì tham lam, họ nhìn thấy Diệp Chân chỉ có một mình cho nên muốn giết chết hắn lại đi, kết quả đã đưa ra quyết định sai lầm. Hiện tại đã bị Diệp Chân cầm chân, muốn đi cũng đi không được?

Lâm Bắc vuốt đầu trọc của mình, kết hợp với tình hình lúc nãy, phân tích nói.

“Đúng là sẽ không xuất hiện, nhưng mà có thể giữ lại một tên quốc vương của đối phương cũng coi như là lời rồi.

Hà Ngân Nhi nói. Lục Chí Văn khàn khàn nói:

“Nhưng mà đã có không ít thành viên của diễn đàn linh dị chết đi, đến cả A Võ, người phụ trách thành phố Đại Hải lúc trước cũng đều bị giết, chẳng trách Diệp Chân sẽ nổi giận đến thế này, đối phương rất tàn nhẫn, luôn thích lấy mạnh hiếp yếu, đến bây giờ cũng không dám đối mặt trực diện với chúng ta, cứ luôn muốn lấy ưu thế tuyết đối để giành lấy thắng lợi trong trận chiến tranh này.

“Tham lam là phải trả cái giá đắt.

Lúc này Vương Sát Linh đã đi đến cao ốc:

“Tôi phải bảo đảm tên quốc vương có danh hiệu Sát Thủ kia sẽ chết ở nơi này, tôi không quá yên tâm để một mình Diệp Chân đối phó với hắn, hơn nữa tôi cũng đã hứa với Dương Gian, phải xử lý được một tên quốc vương thì mới có thể xóa bỏ chuyện của lúc trước, cho nên hi vọng mọi người có thể nhường cơ hội này cho tôi”

“Chúng tôi sẽ không xen vào, nhưng mà cũng phải xem Diệp Chân có đồng ý hay không, hắn muốn báo thù cho người của diễn đàn linh dị, có lẽ sẽ không muốn anh ra tay giúp đỡ.

Lục Chí Văn nói.

“Lâu như thế mà vẫn chưa xử lý được đối phương, vị quốc vương này cũng không yếu như trong tưởng tượng, có lẽ sẽ có chuyện ngoài ý muốn, tôi đang chờ cơ hội này” Trong lúc nói chuyện, Vương Sát Linh đã đi vào tòa cao ốc bị bóng tối bao phủ kia.

Đúng là hắn không muốn xen vào cuộc chiến giữa Diệp Chân và Sát Thủ. Nhưng mà nếu như trong lúc đó đối phương có ý định bỏ trốn bị hắn bắt được cơ hội chặn giết, như vậy thì cho dù là Diệp Chân cũng sẽ không thể nói cái gì.

Giờ phút này.

Diệp Chân dừng tấn công, hắn tấn công dồn dập một trận như mưa rền gió dữ xong sắc mặt bản thân vẫn cứ như thường, thậm chí còn không hề thở dốc, nếu không phải hắn chủ động dừng tay, hắn vẫn còn có thể tiếp tục duy trì đòn tấn công như thế này thêm mấy ngày nữa.

Vì hắn có thể thông qua kẻ chết thay để dời bất cứ vết thương và cảm giác mệt mỏi của bản thân ra ngoài, để người khác chịu đựng thay.

Hắn dừng lại tấn công là vì tên Sát Thủ trước mặt đã biến mất không thấy, chỉ để lại một bóng ma vặn vẹo hình người trên mặt đất.

Vô số lần tấn công, cho dù có là quốc vương thì cũng chịu không được, đây mới là điểm đáng sợ của Diệp Chân.

Một chọi một, không có ai có thể đọ sức bền với hắn. Nhiều người bao vây đánh hội đồng thì sẽ bị linh dị của kẻ “Không phải lúc nãy còn mạnh miệng lắm hay sao, kết quả còn không chịu đựng được năm phút thì đã bị tôi chết thay hóa giải, cho nên muốn xử lý hắn thì sẽ cực kỳ khó khăn.

đấm vào mặt đất, gỡ cũng gỡ không ra, thực lực như thế này mà còn dám đánh lén tôi, phi, rác rưởi.

Diệp Chân không chút khách khí phun đàm lên trên cái bóng hình người văn vẹo kia.

1090 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận